Diễn đàn Tuổi trẻ Việt Nam | 2TVN Forum
Tự truyện (Không Biết đặt tên là gì) - Page 5 FfWzt02
Diễn đàn Tuổi trẻ Việt Nam | 2TVN Forum
Tự truyện (Không Biết đặt tên là gì) - Page 5 FfWzt02



#41

06.06.15 16:23

Hàn Thiên Hành

Hàn Thiên Hành

Thành viên Lòng Cốt
https://www.facebook.com/hanthienhanh
Thành viên Lòng Cốt
Một lúc sau công việc nhà cũng đã hoàn thành, từ trong nhà bếp mùi thơm thoang thoảng hòa vào trong gió bay vào mũi anh.
-         Bảo tấm tắc khen: Em nấu ăn khéo thế, lại đảm đang nữa sau này ai mà lấy được em sướng phải biết.
-         Bé Hoa đỏ mặt. Anh lại chọc em nữa rồi, con gái làng quê ai mà chả như thế hả anh. Mà cũng trưa rồi Bố mẹ chị T sắp về tới rồi đấy. Anh cho heo ăn đi còn lại để em lo cho. Song rồi em về nhà luôn chứ không Ba mẹ em lại đi tìm. Ba mẹ chị T dễ tính lắm nên anh cứ an tâm nhé.
-         Sao em lại bỏ anh ở đây một mình thế?
-         Bé Hoa nhắc khéo: Sao anh bảo là muốn làm rể làng em cơ mà. Em tạo điều kiện cho như thế rồi lại còn hỏi thế. Anh ráng lấy lòng Ba mẹ chị T trước đi. Được lòng phụ huynh rồi thì coi như Anh đã qua được một cửa rồi đấy.
-         Bảo cười: Anh nhớ rồi. Cảm ơn em nhé.
-         Hỳ hỳ Thôi anh đi làm đi em làm song rồi về nhà luôn đây…
Giữa trưa Ba mẹ T đi làm về nhà cửa đã được dọn dẹp tương tất, cơm nước đã sẵn sàng, Heo cũng đã được cho ăn. Nhưng Ba mẹ T lại ngạc nhiên khi trong nhà mình lại xuất hiện một chàng trai lạ mặt, khôi ngô tuấn tú. Đang ngồi bên mâm cơm đợi sẵn không khỏi ngạc nhiên chàng trai đã lên tiếng hỏi
-         Hai bác đã về rồi ạ. Hai bác rửa tay chân cho mát rồi vào ăn cơm ạ
-         Mẹ T ngạc nhiên hỏi: Cậu là ai sao lại vào nhà của chúng tôi như thế.
-         Bảo đáp: Dạ cháu là Bảo bạn của T. Hôm nay T dẫn bạn của cháu lên núi tìm cây Sâm ngàn năm về chữa bệnh cho Ba mẹ bạn của cháu. T dặn cháu ở nhà chăm lo nhà cửa hộ ạ
-         Ba của T vội trách: Cái con bé T này, vẫn chứng nào tật nấy thật là hết nói nổi.
-         Mẹ T an ủi: Thôi ông ơi! Con mình có lòng giúp đỡ người khác như thế ông phải động viên con chứ sao lại vội trách con như thế, Với lại con nó cũng sắp xếp đâu cả vào đấy rồi…
-         Bảo nhẹ đáp: Cũng trưa rồi hai bác rửa tay chân đi rồi vào ăn cơm ạ. Chiều còn lên rẫy làm tiếp. Có cần cháu giúp gì xin hai bác cứ nói ạ
-         Ba T nhắc khéo: Bà vào nhà mang bình rượu của tôi ra đây. Nhà có khách mà, làm vài chén tỏ lòng mến khách.
-         Mẹ T nhắc: Thì ông đi ra rửa tay chân đi đã rồi sẽ có rượu cho ông.
Quay sang phía Bảo Mẹ T nói:
-         Cháu thông cảm nhé Ông nhà Bác vẫn hay như thế, cháu đừng để bụng nhé.
-         Bảo nhẹ đáp: Không có gì đâu bác ạ. Bình rượu để ở đâu để cháu vào bưng cho, Bác cứ ra giếng rửa tay đi ạ.
Bữa cơm trưa hôm ấy Bảo và Ba mẹ T ngồi nói chuyện rôm rả. Vừa mới gặp mà như quen biết đã lâu, Họ nói chuyện quên cả thời gian buổi trưa hôm đó Bảo đã thân thiết với gia đình nhà T hơn. Ba mẹ T cũng thấy quý anh vừa lễ phép lại chăm chỉ. Hơn hẳn lũ trai làng này.
Cơm song Mẹ T mang mâm cơm xuống dưới nhà để rửa để Chồng cùng Anh ở lại trên nhà nói chuyện.
-         Nhà cậu có xa đây không?
-         Dạ khoảng 6 ngày đi đường ạ. Cháu đến đây cùng bạn để tìm thầy lang X.
-         À ra thế. Bệnh tình chắc trọng lắm nhỉ? Thế hai cậu mới phải lặn lội đường xa tới đây tìm thầy lang X
-         Dạ chẳng giầu gì bác mới đầu cứ nghĩ là bệnh cảm thông thường thôi nhưng uống thuốc hoài không khỏi, bệnh ngày càng trầm trọng mấy thầy lang vùng cháu bó tay với căn bệnh đó nên bọn cháu mới phải tìm đến đây.
-         Ra là thế. Nhà cậu còn ai nữa không?
-         Dạ nhà cháu không còn ai nữa ạ. Ba mẹ cháu trong khi đi làm không ngờ phát hiện một quả bom từ thời chiến tranh còn chưa nổ trong lúc di dời quả bom đi nơi khác không ngờ trái bom nổ nên qua đời.
-         Ba T thở dài. Haizz âu cũng là cái số giờ cậu ở có một mình, cậu có kế hoạch gì cho tương lai không?
-         Dạ cháu cũng chưa biết nữa. Giờ cũng có một mình thì ở đâu cũng được.
-         Nếu cậu muốn thì có thể ở lại đây. Tôi sẽ giúp cậu dựng một căn nhà ở đây. Ở đây cuộc sống tuy là không bằng chỗ của cậu. Nhưng được cái yên tĩnh, Ngày xưa tôi cũng sống trong thành phố đấy chứ. Thời còn chiến tranh Mỹ. Tôi vì không muốn thấy cảnh súng đạn nên đem vợ con vào trong này sinh sống. Cách xa bom đạn, rồi thời nhà nước khuyến khích khai hoang định canh định cư ở đây mới có nhiều người tới ở chứ ngày xưa chỉ có vài nhà thôi.
-         Dạ cháu cũng thích cuộc sống an bình như thế lắm ạ.
Mẹ T từ bếp mang lên một rổ khoai luộc
-         Cậu ăn đi cho nóng, làng quê nghèo chỉ có mấy cái này thôi.
-         Dạ! Không sao đâu bác ạ. Giờ ở đâu cũng nghèo như vậy mà bác.
-         Cứ coi đây như nhà mình nhé đừng khách sáo.
-         Dạ cháu biết rồi ạ.
-         Ba T lên tiếng: Thôi cũng đầu giờ chiều rồi. Cậu ở nhà bổ đống củi ngoài kia giùm tôi, rồi phơi ra cho nó khô chiều nay có lẽ mưa lớn lắm đấy. Tôi lên rẫy với bà nhà đây. Cậu mệt thì nghỉ tý đi rồi làm cũng được. Trời mưa thì đem củi vào bếp nhé…
-         Bảo vâng một tiếng rồi dọn dẹp qua nhà cửa rồi cầm cái búa bổ củi ra ngoài đống củi…
Mới ban chiều còn nắng chói chang mà bây giờ bầu trời u ám đến lạ. Gió bắt đầu thổi ngày một lớn hơn. Một trận mưa lớn kèm sấm sét kéo đến chỉ là sớm muộn. Anh lo đem đống củi đã bổ song vào bếp, mang hết quần áo vào nhà. Ở nhà thì công việc như thế là đã ổn nhưng anh đang lo lắng cho bạn mình và T đang ở trong rừng. Không biết họ sẽ ra sao. Lòng anh chợt nóng như lửa đốt. Đứng ngồi không yên, hết đi ra rồi lại đi vào những câu hỏi cứ vang lên trong đầu anh.
Một tiếng sét đánh ngang qua là anh giật mình. Ánh sáng rực một góc trời cùng tiếng vang lớn khiến cho bất cứ ai cũng phải rùng mình. Gió thổi ngày càng mạnh và mưa bắt đầu rơi.
Bất giác anh thấy Bé Hoa chạy qua hốt hoảng. Anh Bảo ơi! Anh chạy qua giúp em với.
-         Anh hỏi gấp sao thế em?
-         Gió to quá cái cây nó gẫy cành đổ vào nhà em rồi. Ba mẹ em lại chưa về, Anh sang phụ em gỡ cái cành đó khỏi nhà em được không? Nó to quá em không làm được. Hix hix
Anh vội mặc thêm một cái áo vào, khóa cửa nhà lại rồi cùng Bé Hoa đội mưa chạy ra ngoài. Anh đã thấy nhiều trận mưa rất to nhưng chưa thấy trận mưa lại như thế này cả. Qua đến nay anh thấy một cảnh tượng bất ngờ hơn. Cái cây không chỉ gẫy cành còn bật gốc đổ hẳn vào nhà.
-         Bé Hoa hốt hoảng kêu lên. Giờ làm sao đây anh
-         Anh trấn an. Nhà em có cái rừu nào không? Cho anh mượn sợi dây thừng nữa. Giờ anh sẽ chặn gốc nó rồi kéo nó theo chiều ngược lại để nó không đổ vào nhà nữa. Cái cành kia không thành vấn để. Anh lo cái cây thôi nó to quá nên để bổ được cái gốc nó cũng lâu đấy. Mà gió lại không ngừng thổi mưa lại ngày càng nặng hạt hơn.
-         Bé hoa thút thít. Hix hix bây giờ làm sao anh.
-         Thì phải cống gắng thôi chứ biết sao em. Nếu không làm nhanh có khi đổ cả nhà cũng nên đấy.  Em vào nhà thu dọn đồ đạc lại. Để ngoài này anh lo cho.
-         Bé Hoa vội chạy vào nhà thu dọn để anh một mình bên ngoài.
Những tiếng búa liên tục vang lên chua chát trong tiếng mưa. Mưa ngày càng nặng hạt, Lâu lâu lại có một vệ sáng sẹc ngang bầu trời xé toạc một góc trời. Anh không còn bận tâm gì đến người bạn thân của mình và T nữa. Việc cấp thiết bây giờ làm phải làm sao đốn được gốc cây này.
Anh lấy hết sức bình sinh của mình bổ lấy bổ để liên tục như thế. Với sức khỏe trai tráng của mình sau nữa tiếng anh đã đốn được gốc cây. Nhưng nhiệm vụ như thế mới được một nữa. Cái quan trọng là bây giờ làm sao để có thể kéo được cái cây ra khỏi nhà.
Sợi dây thừng đã được buộc vào phía trên của thân cây. Anh gọi to
-         Hoa ơi! Ra đây kéo phụ anh với.
-         Bé hoa chạy ra nhìn thấy cảnh này lắc đầu ngán ngẩm. 2 người có kéo được không anh. Cái cây này to lắm làm sao kéo được em sức con gái không phụ được mấy đâu
-         Anh trấn an thì cũng phải thử thôi chứ biết sao giờ. Không làm lát nữa đổ nhà đấy em.
Hai người ra sức kéo lấy kéo để nhưng sức người có hạn lại không thêm trời mưa to gió mạnh. Việc kéo như thế này là điều không thể.
Anh chợt nghĩ ra một cách. Bây giờ em dắt hai con trâu trong chuồng ra đây đi mình cột sợi dây thừng vào để cho 2 con trâu kéo thì thể nào cũng song thôi.
Bé hoa dắt 2 con trâu trong chuồng ra. Buộc sợi dây vào và kéo phụ anh. Thân cây bắt đầu lay động chỉ sau 5 phút cái cây đã được kéo đổ sang một hướng khác. Công việc cũng nhẹ nhàng hơn.
Nhưng hình như ông trời muốn trêu người những viên đá trắng bắt đầu rơi lả tả. Là mưa đá đấy anh ơi chạy vào nhà đi thôi. Lát nữa tháo cành cây kia xuống cũng được. Mưa đá nguy hiểm lắm anh ơi.
-         Không biết giờ ngày anh Sơn cùng chị T ra sao nữa. Trời mưa to như thế này thì trốn vào đâu được. Bé hoa lo lắng hỏi.
-         Anh cũng lo lắm đây. Nhưng giờ họ cũng ở xa quá mưa to gió lớn thế này không thể vào rừng tìm họ được.
Cả hai đều theo đuổi những ý nghĩa xa xôi nhưng quy chung lại là lo lắng cho hai người đang ở trong rừng giờ này mưa to gió lớn thì có thể trú ẩn ở nơi nào.
< Lần sau kể tiếp >
 
Nó từ vườn bước ra với một chồng lá dong nằm gọn trên tay. Vừa đi nó vừa nói
-         Nhà Dì thích thật đấy vườn rộng cây trái sum xuê, sau này cháu cũng sẽ làm một cái vườn như Dì.
-         Dì sáu mỉm cười: Thế bao giờ mày cho Dì ăn kẹo mừng đây, Lớn tướng như thế này rồi lấy chồng đi là vừa rồi cháu ơi!
-         Nó nhõng nhẽo Dì này lại chọc cháu. Lấy chồng làm gì sớm, Giờ em cháu còn đang đi học phải lo lắng nhiều thứ cháu phải phụ mẹ lo cho em nữa. Khi nào Em cháu ra trường thì cháu mới lấy chồng.
-         Dì thở dài. Haizz thân con gái nếu tìm được đám nào tốt thì nên lấy cháu à. Một thời xuân sắc thôi để muộn khó lấy chồng lắm.
-         Nó nài nỉ. Dì ơi! Thời của bọn cháu không còn giống thời của Dì nữa đâu. Giờ người ta cũng không ai lấy chồng sớm nữa cả.
-         Mẹ nó lúc này mới lên tiếng: Thôi mày tính sao cũng được. Mẹ vs Dì chỉ góp ý thôi. Mai một con dẫn thằng H qua thăm nhà Dì xem có gì giúp được cho Dì thì giúp.
-         Dì sáu lên tiếng: Phải đấy bữa nào cháu dẫn người yêu qua cho Dì coi cho biết mặt, Cháu Dì mà chọn thì chắc phải khôi ngô tuấn tú lắm.
-         Nó ngượng ngùng: Dì này… Thôi cháu xuống bếp nấu cơm Dì nhé. Cũng trưa rồi. Mẹ với Dì ngồi chơi nói chuyện nhé.
Trưa đó 3 người quây quần bên mâm cơn, Đã lâu lắm rồi bữa cơm có mặt cả 3 người mới đầy đủ như thế này. Bữa cơm tuy đạm bạc nhưng nó lại nhớ về tuổi thơ lúc nhỏ khi ba nó bỏ đi. Nó và mẹ vẫn thường hay qua nhà Dì ăn cơm. Những bữa cơm với nước mắt của mẹ. Những lời an ủi động viên của Dì. Tuổi thơ của nó là như vậy đấy.
-         Cháu của Dì nấu ăn càng ngày càng ngon rồi đấy. Ai lấy cháu thì khỏi phải lo chuyện nấu nướng rồi.
-         Dì cứ chọc cháu, Dì khen nhiều quá cháu nổ hết mũi lên rồi dì ơi! Nó yếu ớt chống chế dù cũng rất vui khi được Dì khen.
-         Cháu của Dì giỏi giang thì phải khen chứ sao.
-         Mẹ nó cười hiền hậu: Cháu nó còn dại nhiều lắm Dì à. Còn phải học nhiều chứ không như chị em mình ngày xưa đâu. Bọn nó ngày nay cũng sướng hơn mình hồi xưa rồi.
-         Dì nó tiếp lời. Chị nói cũng đúng giờ cũng khác xưa nhiều rồi…
Bữa cơm trôi qua nhanh chóng trong niềm vui, những câu chuyện phiến, những câu chuyện mà nó đã gặp khi ở sài gòn. Vui có buồn có nhưng khi được ở bên cạnh những người thân nó cảm thấy thật bình yên. Nó yêu gia đình này, yêu tất cả những người yêu thương nó.
Ở nhà Anh với thằng út tuy không phải vật vã xoay sở việc nhà nhưng cũng khốn đốn đôi phần, Sau khi nó đi anh đã ra chợ mua ít gạo nế, gạo tẻ và một trái dừa về làm bánh trôi nước. Anh muốn làm một cái gì đó cho cho nó cho già đình nhỏ này. Anh cảm thấy mình đã trở thành một thành viên của gia đình nhỏ này. Về tới nhà thằng út đã chạy ra hỏi. Anh đi đâu thế làm em đi tìm mãi. Anh không quen đường lại sợ anh đi lạc.
-         Anh cười trả lời, Anh đi ra chợ mua ít đồ thôi mà, không sợ lạc đâu anh hỏi đường là về tới nhà thôi mà.
-         Út thắc mắc. Anh mua mấy cái này về làm gì thế. Nhà đâu có thiếu mấy cái này đâu anh. Anh muốn thì út lấy cho.
-         Anh không biết là nhà có mấy cái này. Anh mua về làm Bánh trôi nước thôi mà. Nếu nhà có thì lát nữa Anh em mình làm chè xôi nước luôn. Để tối Bác vs Chị em về ăn luôn. Trưa nay em trổ tài nấu nướng hay để phần Anh đây.
-         Trưa nay em có kế hoạch cả rồi. Giờ Anh ở nhà nhé. Em đi câu cá lát nữa em vs Anh nướng ăn. Chị vs Mẹ em không có nhà nên cũng thoải mái đi anh ơi!
-         Anh thắc mắc. Ớ thế anh ở nhà làm gì.
-         Anh ở nhà hái ít rau ở sau vườn cho em. Rau diếp cá vs một ít rau xà lách nhé. Trưa nay anh em mình làm ăn cá nướng cuốn bánh tráng. Đặc sản quê em đấy nhé.
-         Sao không làm để tối chờ chị vs Bác về ăn luôn em.
-         Thì làm nhiều mà anh, Em câu về nhiều lắm anh yên tâm. Hai anh em nhìn ăn nhiều lắm 4 con chứ mấy với lại tối anh bảo là nấu bánh gì đó mà.
-         À ờ anh quên mất thôi em đi nhanh đi rồi về. Việc nhà để đó anh lo cho.
Hai tiếng trôi qua nhanh chón thằng út đi về với chiến lợi phẩm cực kỳ hoành tráng 8 con cá lóc to tướng.
-         Anh thấy sao, nhiêu đây đủ ăn chưa anh
-         Anh ngạc nhiên Uầy em giỏi thế ở nhà anh muốn câu được cá lóc to thế này khó lắm chắc chỉ đi dí cá mới có thôi.
-         Hỳ hỳ cái này là em đi bẫy cá đấy chứ không phải câu đâu. Câu làm sao nhanh thế được. Ở đây muốn câu cũng được nhưng phải xem tài nghệ anh thế nào.
-         Thôi mình vào nướng lẹ đi em, cũng trưa rồi đấy.
-         Đợi em tý đã em bỏ mấy con cá vào thùng để chiều làm cho chị 2 vs Mẹ ăn. Mà anh đã hái rau chưa?
-         Anh lấy thế này đủ chưa em.
-         Dạ đủ rồi giờ anh sắp mâm lên đi nhé. Em nướng một tý là song thôi. Anh dã giùm em chén mắm nha!
Những con cá lóc nướng chui thơm phức quấn cùng rau ăn phải gọi là hết xảy, Mấy cái này mà uống chung với rượu thì phải biết em nhỉ?
-         Anh uống rượu không để em mua về cho.
-         Anh nói thế thôi chứ anh không uống được, Hồi xưa anh hứa với Bà Ngoại nên giờ anh không đụng vào nữa.
-         Anh cũng là người trọng chữ tín nhỉ. Chị em đúng là có con mắt nhìn người quá.
-         Em cứ nói quá. Sao em cũng lớn rồi mà cũng 18 tuổi rồi đấy có thích bé nào chưa?
-         Em thì cũng có nhưng nhà em thế này cũng không thể làm cho người em yêu hạnh phúc được. Em cần có sự nghiệp trước đã lo cho gia đình rồi mới lo được cho người em yêu chứ.
-         Em còn nhỏ mà suy nghĩ thấu đáo quá nhỉ?
-         Em thấy bây giờ phải như thế mới được. Không giống như ngày xưa nữa. Một mái nhà tranh hai quả tim vàng nữa. Dù biết là tiền không phải là thước đo của hạnh phúc. Nhưng nếu không có tiền thì sẽ chẳng làm được gì cả.
-          Em nói triết lý quá. Thôi ăn đi em vừa ăn vừa nói chuyện. Bữa nào rảnh dẫn bé đó về nhà chơi đi em. Tất niên em mời bé đó tới chơi đi, Dù sao thì tết cũng là thời điểm quây quần mà.
-         Dạ em cũng đang nghĩ như thế.
Bữa trưa trôi quanh nhanh chóng cùng những câu chuyện, Anh thấu hiểu nhiều hơn về Thằng út, Nó khác anh nhiều quá, nhưng anh khâm phục nó về tính cách và nghị lực phấn đấu cho tương lai. Anh cũng học thêm được nhiều điều từ thằng Út.
Trưa đó có điện thoại của Ba anh tiếng điện thoại reng khẽ khẽ cũng khiến anh giật mình khi đang mơ màng trong giống ngủ.
-         Dạ con nghe đây ba.
-         Ba anh hỏi: Mày ăn cơm chưa con. Ở nhà người ta thế nào?
-         Anh : Dạ không sao đâu Ba. Mọi người ở đây tốt lắm Ba.
-         Ừ thế tao cũng mừng, Mẹ mày có nhắc mày đấy nhưng Ba bảo là mày về quê người yêu ăn tết nên Mẹ mày cũng không hỏi thêm nữa. Mẹ mày bảo qua tết rảnh thì mày dẫn người yêu về đi, Mẹ mày dạo này sức khỏe cũng yếu đi nhiều. Mẹ mong mày về thăm đấy.
-         Anh đáp: Vậy hả Ba vậy qua tết con xin phép dẫn người yêu về bên nhà thăm Mẹ nghe ba nói thế con cũng lo lắng lắm.
-         Ba anh trấn an : Nói thế thôi chứ mày ở đó lo giữ phép tắc nghe con không người ta lại đánh giá gia đình mình thế này thế kia
-         Anh vội đáp: Dạ con nhớ rồi Ba. Có Mẹ ở đó không Ba cho con nói chuyện với Mẹ một lát.
-         Ba anh nói: Đợi chút để Ba chuyển máy.
-         Mẹ anh: A lô con đấy hả? Dạo này con có khỏe không? Nghe tin con về nhà người yêu ăn tết Mẹ vừa mừng vừa lo, Con cũng chưa có đi ăn tết xa nhà bao giờ. Ở nhà người ta phải giữ kẽ con nhé.
-         Anh nhẹ đáp. Con nhớ rồi Mẹ, Mẹ cũng nhớ giữ gìn sức khỏe nhé đợi ngày con dẫn con dâu tương lai về ra mắt mẹ chứ. Nghe tin mẹ ốm mà con sốt hết cả ruột.
-         Mẹ anh trấn an: Mẹ nhớ con nên vậy đó mà con đừng có lo. Con về là mẹ khỏe ngay. Thôi trưa rồi con nghỉ ngơi đi. Nhớ giữ gìn sức khỏe con nhé.

Điện thoại đã có những tiếng tút tút dài mãi, Anh tắt điện thoại đi nhưng trong lòng nặng trĩu những nỗi lo, Chắc mẹ sẽ buồn lắm tết là ngày đoàn viên của gia đình nhưng mình lại không có nhà. Anh thở dài chẳng tài nào ngủ thêm được. Giá như anh không về nhà nó thì chắc Mẹ nó cũng không phải buồn như thế. Nhưng hứa là sẽ về rồi mà không về rồi cũng kỳ. Nếu có một ngày giữa chữ hiếu và chữ tình liệu anh sẽ phải chọn gì đây? Câu hỏi cứ vang mãi trong đầu anh rồi anh ngủ thiếp đi lúc nào không hay.


P/s Như vậy là hết chương 2 rồi nhé! Hẹn các bạn tuần sau sẽ post tiếp chương 3. 


Công ty quảng cáo Thắng lợi chuyên cung cấp Bảng quảng cáo ngoài trời  và Thi công bảng hiệu đại lý giá rẻ - Công ty sản xuất nón bảo hiểm
#42

06.06.15 18:11

Thanh Trúc

Thanh Trúc

Thành viên Lòng Cốt
http://www.tuoitrevn.net/f216-forum
Thành viên Lòng Cốt
Chào đón chương 3 :)
#43

06.06.15 19:53

Hương Bướng

Hương Bướng

Thành viên Ưu Tú

Thành viên Ưu Tú
Đọc vài lần mà em vẫn chưa hiểu hết nội dung chương 2, anh thâu tóm cho em nội dung ngắn gọn đi  :zz:


♥___♥♥___♥♫__ __♫___ტ___♫__ ___☼_Tự truyện (Không Biết đặt tên là gì) - Page 5 Panda38 Tự truyện (Không Biết đặt tên là gì) - Page 5 Panda38_____♣___♣_____ஐ____♥___♥♥___♥♥
#44

06.06.15 20:09

Hàn Thiên Hành

Hàn Thiên Hành

Thành viên Lòng Cốt
https://www.facebook.com/hanthienhanh
Thành viên Lòng Cốt
Hương Bướng đã viết:Đọc vài lần mà em vẫn chưa hiểu hết nội dung chương 2, anh thâu tóm cho em nội dung ngắn gọn đi  :zz:
Thật ra nội dung chương 2 này cũng không có gì cả đâu. Chỉ một bước tiến mới trong mối quan hệ tình cảm của Anh và Nó và mở màn cho một bi kịch sau này thế thôi. Tại sao Anh lại thêm mối tình ngoại chuyện vào chính là anh đang muốn xây dựng thêm cho phần mở màn cửa chương 3. Cuộc tình tay 3 của phụ huynh thôi. Trước đây khi viết truyện thật sự anh đang kể về chuyện đời của anh. Nhưng càng viết Anh lại đang đi miêu tả một con người khác do anh tự nghĩ ra. Từ tự truyện nó biến thành truyện hư cấu


Công ty quảng cáo Thắng lợi chuyên cung cấp Bảng quảng cáo ngoài trời  và Thi công bảng hiệu đại lý giá rẻ - Công ty sản xuất nón bảo hiểm
#45

06.06.15 20:14

Thanh Trúc

Thanh Trúc

Thành viên Lòng Cốt
http://www.tuoitrevn.net/f216-forum
Thành viên Lòng Cốt
Bướng thích thâu tóm làm chỉ đọc lân la thấy hiểu tình huống truyện là được mà
#46

06.06.15 20:24

Hương Khuê

Hương Khuê

Thành viên Ưu Tú
http://www.teenvi.com/f100-forum
Thành viên Ưu Tú
@Hàn Thiên Hành truyện có thật ah
#47

06.06.15 20:37

bondlonton

bondlonton

Thành viên Lòng Cốt
http://raovat.tuoitrevn.net/f3-forum
Thành viên Lòng Cốt
Thớt đặt tên truyện là: Chuyện tình đời tôi nghe khá hợp lí


Mày lừa tao lần 1, tao cười mày. Mày lừa tao lần 2, tao cười tao 
Đăng tin miễn phí, Tuyển dụng việc làm hiệu quả tại Diễn đàn rao vặt 


.
.....
#48

06.06.15 20:57

Hàn Thiên Hành

Hàn Thiên Hành

Thành viên Lòng Cốt
https://www.facebook.com/hanthienhanh
Thành viên Lòng Cốt
bondlonton đã viết:Thớt đặt tên truyện là: Chuyện tình đời tôi nghe khá hợp lí
Lúc đầu nó là chuyện thật nhưng về sau này hư cấu đi nhiều rồi nên không thể đặt như thế được. Tất nhiên là trong truyện vẫn đã và sẽ lồng những cậu truyện thật việc thật vào trong nó. Trí tưởng tượng có phong phú thế nào cũng không thể bằng cảm xúc thật được


Công ty quảng cáo Thắng lợi chuyên cung cấp Bảng quảng cáo ngoài trời  và Thi công bảng hiệu đại lý giá rẻ - Công ty sản xuất nón bảo hiểm
#49

06.06.15 21:01

Hoàn Lovelove

Hoàn Lovelove

Thành viên Danh Giá
http://bds.tuoitrevn.net/forumdisplay.php?fid=4
Thành viên Danh Giá
Truyện của anh viết rành mạnh rõ dàng dễ đọc, cảm ơn nhìu


Sống ở đời để cho người ta ghét chứ đừng để người ta khinh
Lời hay ý đẹp
Tự truyện (Không Biết đặt tên là gì) - Page 5 Line0897ai
Ảnh thành viên Tự truyện (Không Biết đặt tên là gì) - Page 5 M33180818 Nhật ký online
#50

06.06.15 21:01

Thanh Trúc

Thanh Trúc

Thành viên Lòng Cốt
http://www.tuoitrevn.net/f216-forum
Thành viên Lòng Cốt
Thanks Hành Thiên Hạ :haha:
#51

Sponsored content


Bình luận bằng facebook

   

Quyền hạn của bạn

   
Bạn không có quyền trả lời bài viết