Diễn đàn Tuổi trẻ Việt Nam | 2TVN Forum
Tự truyện (Không Biết đặt tên là gì) - Page 9 FfWzt02
Diễn đàn Tuổi trẻ Việt Nam | 2TVN Forum
Tự truyện (Không Biết đặt tên là gì) - Page 9 FfWzt02



#81

21.06.15 14:09

Baner

Baner

Banner
http://www.tuoitrevn.net/
Banner
..............................................................................................................
#82

22.06.15 12:13

Giang Huy

Giang Huy

Thành viên Ưu Tú
http://www.teenvi.com/c3-category
Thành viên Ưu Tú
@Edo spam ít thôi


Có thể bạn chưa biết ? ở box Ra mắt làm quen - Diễn đàn Teen Việt tớ KuTo nhất -> các bạn nữ nên Cảnh giác
.
#83

22.06.15 17:35

Trần Anh

Trần Anh

Thành viên Lòng Cốt
http://raovat.tuoitrevn.net/f13-forum
Thành viên Lòng Cốt
Chú Huy nói đúng đấy, Edo spam ghê vl


Diễn đàn rao vặt - Diễn đàn nhà báo trẻ - Thư viện ảnh - Tuổi trẻ vui Game
#84

23.06.15 12:59

Linhchi

Linhchi

Thiên sứ 2T : cấp 1
https://hocluat.vn/de-thi-luat/
Thiên sứ 2T : cấp 1
Lâu lắm chưa thấy anh Hành ra chap mới ^^


Tự truyện (Không Biết đặt tên là gì) - Page 9 6ea87364
Tòa soạn của BQT 
Tự truyện (Không Biết đặt tên là gì) - Page 9 B10815458

Kỹ năng sống
Chia sẻ tâm sự
Câu lạc bộ Tuổi Trẻ
Facebook hôm nay
#85

23.06.15 13:39

Hàn Thiên Hành

Hàn Thiên Hành

Thành viên Lòng Cốt
https://www.facebook.com/hanthienhanh
Thành viên Lòng Cốt
Bữa cơm tối mọi người quay quần bên nhau! Bữa cơm của những ngày giáp tết no đủ hơn ngày thường.
-         Woa bữa cơm tối nay sao nhiều món ngon quá vậy 2 ơi! Mấy món này út chỉ thấy trên tivi thôi. Út kêu lên
-         Anh trả lời Em ăn thử đi xem thế nào, tay nghề anh chắc còn thấp nên sợ không vừa khẩu vị mọi người.
-         Nó bĩu môi: Anh khiêm tốn quá, anh ấy nấu ăn là số một đó út, Gắp cho mẹ một cục thịt viên thật to – Mẹ ăn đi mẹ tết nhất ăn uống thoải mái mẹ à.
Mẹ nó ậm ừ cũng bắt đầu nếm thử tài nấu nướng của chàng con rể tương lai mùi vị của nó cũng giống như hai mấy năm trước cũng có người làm cho mẹ nó ăn. Lòng nghẹn nghẹn những kỉ niệm ngày nào từ ngày xưa lại trở về.
< - Ngoài lề phần tiếp theo – Đêm mưa gió - >
Khi mọi người ở nhà đang tất bật lo lắng khi cơn mưa mỗi ngày một lớn. Hai người đang ở trong rừng phải nhanh chóng tìm nơi trú ẩn cơn mưa đá này chưa từng có ở làng này. Những viên đá rơi xuyên qua tán lá cây rơi xuống nếu không cẩn thận bị rơi trúng cũng ê ẩm cả người.
-         Mình chạy nhanh tới trước đi Anh Sơn, trên kia có cái hốc đá đấy nhanh nhanh vào đó nấp đi cơn mưa này còn lâu lắm nó mới tạnh.
-         Ừ! Cô T dẫn đường đi nhanh không chắc không ra khỏi rừng này được đâu.
Cả hai người chạy thật nhanh xuyên qua rừng cây đến thật nhanh chân núi ở có có một hốc đá chìa ra ngoài rất lớn đủ để 5 người có thể chui vừa. Cả hai người nhanh chóng chui vào để tránh cơn mưa mỗi ngày một nặng hạt. Cả hai người đều co ro vì lạnh mỗi người đều suy nghĩ về những điều rất xa xôi.
Sơn đang nghĩ về Cha mẹ nơi quê nhà, còn T thì đang lo về nhà mình không biết Ba Mẹ có tránh được cơn mưa khi đang làm trên nương hay là không?
-         T quay sang phía sơn hỏi: Sau khi ba mẹ Anh khỏi bệnh rồi anh tính làm gì?
-         Sơn đáp: Tôi sẽ lấy vợ sinh con để cái để Ba Mẹ tôi hưởng phước, Ba mẹ tôi cũng lớn tuổi rồi.
-         T vui vẻ đáp: Anh nghĩ vậy cũng phải, mà Anh với Anh Bảo sao quen nhau được vậy tôi thấy hai Anh tính tình đâu có hợp nhau.
-         Sơn vui vẻ đáp nói ra cô đừng cười chứ trước đây tôi và Sơn là kẻ thù của nhau Sơn tính tình tốt bụng nhưng ít nói dễ nổi nóng nhưng rất trọng nghĩa khí lần đó tôi lỡ làm bị thương người anh em của Sơn thế là Sơn tới tìm tôi tính sổ. Hai bên đánh nhau một trận lên bờ xuống ruộng thế rồi có một lần trong khi đánh nhau tôi bị rắn cắn. Tôi nghĩ phen này tôi chết chắc rồi nhưng không ngờ lúc đó Sơn đẩy tôi xuống hút máu độc cho tôi, Rồi đi kiếm thuốc đắp vào vết thương cho tôi. Rồi từ đó chúng tôi thân nhau hơn và tôi thấy chúng tôi chơi với nhau rất hợp.
-         T run rẩy đáp: Đúng như câu không đánh nhau không biết họ hàng mà. Hỳ hỳ công nhận cũng hay ghê…
-         Sơn lo lắng: Cô T có sao không nhanh thay đồ đi không nước mưa ngấm vào là bệnh đấy. Đang nắng như thiêu như đốt mà mà mưa một cái là dễ ốm lắm.
-         T cười: Anh Sơn cũng chu đáo quá nhỉ. Nhưng cái hốc đá có tý tẹo thế này chỗ đâu mà thay đồ chứ. Mà tôi cũng không mang theo đồ chỉ mang theo lương khô thôi, Tôi không tính đến chuyện gặp mưa thế này.
-         Sơn cười thì cô lấy đồ tôi mà thay. Tôi chạy ra ngoài cái cây kia nấp tạm rồi khi nào cô thay đồ song rồi kêu tôi một tiếng là được rồi.
-         T ngại ngùng làm thế sao được. Ngoài kia mưa đá thế anh ra nguy hiểm lắm.
-         Sơn đáp: Đàn ông con trai mấy chuyện vặt này làm khó tôi sao được. Quần áo đây cô thay nhanh đi tôi đi kiếm cái gì ăn luôn thể.
Sơn lao vội ra ngoài chạy nhanh vào trong rừng. Mặc kệ trời đang đổ mưa như trút nước đá vẫn rơi rả ríc. Trong rừng giờ này thì kiếm gì ăn được đây trái cây không, thú cũng không có thì là sao đây trong túi Sơn chỉ mang một ít củi khô ở dưới cùng để đề phòng khi không có củi để đốt lửa.
May mắn đôi khi lại mỉm cười khi chúng ta không ngờ nhất, một con thỏ chạy lạc đang nấp dưới lùm cây, Sơn đoán là con thỏ này chạy lạc khi trời mưa không biết nấp ở nơi nào cả nơi nấp trong lùm cây. Sơn bắt nó lên thấy nó cũng ướt sũng vì mưa. Thấy thương con thỏ nhưng cũng thương cho cái bụng của mình giờ để con thỏ ở đây khi nào mưa tạnh chắc nó cũng không thể sống nổi. Sơn chép miệng:
-         Mày tha thứ cho tao nhá! Mạng sống của mày có thể cứu sống hai người đấy. Hy vọng kiếp sau mày sẽ có một kiếp tốt đẹp hơn.
Một lúc sau có tiếng vang lên từ trong hốc đá. Anh Sơn ơi! Tôi song rồi, Anh vào đi kẻo lạnh đấy. Sơn nghe tiếng từ trong rừng bước ra trong tay cầm một con thỏ nhìn nó đã không còn sức sống.
-         T thắc mắc: Anh bắt con thỏ này ở đâu thế nhìn nó tội nghiệp quá.
-         Sơn đáp: Tôi thấy nó nấp trong lùm cây nhìn nó đã không còn sức sống nữa rồi. Để nó ở đó nó cũng không thể qua khỏi, đành mang nó về đây tối nay chúng ta đỡ phải ăn lương khô. Mưa to thế này không ăn lương khô liệu có trụ đến ngày mai không?
-         T suýt xoa: Nó đáng thương quá. Chị xin lỗi em nhé!...
-         Sơn mỉm cười hiền hoàn. Nếu T thấy nó tội nghiệp quá thì cứu nó đi tối nay chúng ta ăn lương khô cũng được. Phóng sinh cho nó đi, nhìn cô thương nó như thế tôi cũng không muốn sát sinh nó.
-         T đáp: Biết làm sao được thuốc tôi mang thuốc ngừa rắn với trị vết thương thôi. Con thỏ này ốm yếu lắm rồi giờ cũng chẳng có gì cho nó ăn làm sao mà khỏe lại được. Nhìn nó chết từ từ càng xót xa hơn nữa! Anh giải thoát cho nó đi.
-         Sơn chép miệng: Thôi đành vậy, kiếp sau tao sẽ bù đắp cho mày.
-         T xiu mặt: chết rồi than tôi mang theo ướt hết rồi làm sao mà đốt lửa được đây.
-         Sơn cười đá: Không sao tôi mang theo ít củi dầu đây dùng cái này nhóm lửa được. Cô T bỏ than xung quanh đống lửa để nó nhanh khô thế là đốt được rồi.
Một đống lửa nhanh chóng được nhóm lên từ số củi anh đã mang sẵn trong balo. Xếp sung quanh là ít than do T mang theo tuy than bị ướt như nhờ vào đống lửa từ củi của Sơn nó nhanh chóng khô đi bắt lửa dễ dàng.Trong hốc đá may mắn là hướng mưa tạt không nhằm thằng vào trong hốc đá nếu không cũng không biết nấp chỗ nào.
Ngoài trời mưa cũng đã nhẹ bớt nhưng vẫn còn rả ríc, đá cũng ngừng rơi hẳn nhưng hai người vẫn không thể ra ngoài giờ này.
-         T hỏi: Ủa sao Anh Sơn không thay đồ không sợ bị ngấm nước mưa hả?
-         Sơn cười: Không có gì đâu cô T! Tôi quen dầm mưa dãi nắng rồi không sao đâu với lại đồ của tôi cô cũng mặc rồi lấy đồ đâu mà thay nữa.
-         T phì cười cũng phải thôi Anh Sơn cởi cái áo ngoài ra đi hong cho nó khô tối mà ngủ chứ ướt hết thế kia sao mà ngủ được.
-         Sơn cởi áo ngoài ra đưa cho T. Cô T đưa con thỏ đây tôi nướng cho vừa nướng vừa hong áo sao được.
-         T ậm ừ làm theo: T nhìn chăm chăm vào anh, chiếc áo ướt bó sát vào người làm nổi bật cơ bắp của một chàng trai trưởng thành nó cuốn hút cái nhìn T. T chăm chăm nhìn Sơn đang cặm cụi nướng thỏ.
Không phải là lần đầu tiên T nhìn thấy con trai như vậy nhưng một người sức khỏe cường tráng như vậy thì đây là lần đầu tiên T thấy. Cái lũ trai trong làng mang tiếng sống trong rừng mà yếu quá chừng. Nhìn kỹ thì anh cũng khôi ngô tuấn tú lắm chứ. Bình thường T chẳng để ý nhưng trong hoàn cảnh này mặt đối mặt. T cảm thấy trong lòng rạo rực một cảm giác xao xuyến khó tả.
Sơn bất giác ngẩng mặt lên nhìn giật mình khi thấy T đang nhìn mình chằm chằm
-         Sơn hỏi nhỏ: Cô T làm gì mà nhìn tôi như thế, bộ mặt tôi có dích cái gì hả?
-         T đỏ mặt: À không có gì đâu nướng sắp được chưa anh! Tôi hơi đói rồi tại mùi thỏ nướng thơm quá. À lát anh bỏ mấy củ khoai lang trong túi tôi vào nướng nhé đêm đói còn có cái mà ăn. Tối ở đây nhiều rắn lắm. Lát ăn song tôi ngủ trước nửa đêm tôi dậy gác lại cho anh.
-         Sơn ậm ừ: Tôi biết rồi…
Ờ nhà Bảo đã giúp Bé Hoa thu dọn hết những phần của cái cây đổ vào nhà! Dù đã nhanh chóng kéo cái cây đổ vào nhà ra phía khác nhưng vì cái cây quá nặng nên mái nhà cũng có vài chỗ bị hư hỏng nhẹ.
-         Bảo an ủi Bé Hoa. Cũng may là chưa đổ nhà đấy em. Thôi em dắt trâu vào chuồng đi. Giờ mưa cũng tạnh bớt rồi cũng không còn mưa đá nữa. Anh leo lên sửa nhanh cho em để nó khỏi dột. Mai anh qua sửa lại cho. Em lo nấu ăn đi chứ lát Bố mẹ em về lại không có gì ăn lại la mắng cho em đấy.
-         Bé Hoa sụt sùi. Em biết rồi, Anh ráng làm nhanh nhé. Bên nhà chị T không biết có bị gì không? Không có ai ở nhà cả.
-         Bảo ngạc nhiên: Ủa mà sao em lo lắng cho T quá vậy?
-         Bé Hoa vui vẻ đáp: Em coi chị T như chị ruột của em vậy! Ai ăn hiếp em chị T cũng bảo vệ em hết đấy. Nên em thương chị lắm.
-         Bảo cười hiền hòa. Thế em coi anh là gì?
-         Bé Hoa hớn hở. Hỳ hỳ còn phải xem anh thế nào đã thôi em đi nấu cơm đây anh làm nhanh đi nhé.
Bố mẹ T từ trên nương về không thấy ai ở nhà cả? Nhà có chút xáo trộn vì cơn mưa to lúc chiều. Ông cũng đoán được khi còn đang ở trên nương nhưng ông chỉ trách là sao lại để nhà không có người thế này.
-         Bố T lên tiếng: Cái cậu Bảo này không biết chạy đi đâu nữa nhà cửa để trống hoang thế này.. thật là.
-         Mẹ T trấn an: Thôi ông ơi! Chắc cậu ấy có chuyện gì bận nên đi mà không báo được thôi. Dù sao cũng khóa cửa nhà cẩn thận là được rồi lát cậu ấy về hỏi cho rõ. Không lại trách nhầm cậu ấy.
-         Bố T ậm ừ! Đành vậy chứ biết sao được! Hy vọng là Bà đúng.
Nửa tiếng sau Bảo ướt sũng đi từ nhà bé Hoa về vừa vào đến cổng nhà T đã có những ánh mắt chĩa thằng vào phía mình. Anh đã sợ một điều gì đó không hay. Anh cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý để nghe những lời trách móc từ Bố Mẹ T vì cái tội bỏ nhà đi mà không ai coi sóc.
Nhìn thấy cái bộ dạng ướt sũng mệt mỏi của Bảo Bố mẹ T cũng đoán được tám chính chín phần nhưng để chắc ăn Bố T hỏi thẳng:
-         Cậu đi đâu mà để nhà cửa trống không thế?
-         Bảo đáp: Dạ nhà Bé Hoa bị cái cây đổ vào nhà nên cháu chạy qua phụ giúp ạ. Thấy em ấy hối giữ lắm nên cháu vội đi ngay kẻo không kịp ạ. Trước khi đi cháu cũng khóa cửa nhà cẩn thận rồi ạ.
-         Mẹ T hài lòng: Đấy ông cứ khéo trách cậu ấy. Thôi cháu vào nhà tắm đi kẻo ngấm nước mưa thì khổ đấy.
-         Bảo vâng rồi bước lẹ vào nhà để đi tắm.
Một lát sau anh tắm xong ra ngoài đã thấy vài người lớn đang nói chuyện. Bên ngoài mưa đã gần tạnh trả lại không kí yên tĩnh của làng quê.  Trên nhà trên có những người anh chưa từng gặp bao giờ cả cũng khá bất ngờ khi họ lại biết tên của anh.
-         Chàng trai trẻ cảm ơn cậu đã giúp đỡ gia đình chúng tôi. Bé Hoa nó đã kể hết cho chúng tôi rồi, cảm ơn cậu nhiều lắm, tối nay mời cậu với Anh Chị qua nhà tôi xơi cơm cháu T đi vắng chắc cũng chưa ai chuẩn bị cơm nước, Anh Chị với cháu qua ăn chung cho nó vui.
-         Ba Mẹ T nhìn Bảo vẻ mặt vô cùng hài lòng, Cậu Bảo chúng ta đi thôi.
Bên nhà Bé Hoa đã chuẩn bị đâu vào đấy bữa cơm ở làng quê nghèo trong thời kỳ này làm gì có gì gọi là tươm tất nhưng vẫn ấm lòng người. Bé Hoa vừa trông thấy mọi người về đã vui mừng chạy ra đón nhìn vô cùng đáng yêu.
Trong bữa cơm Ba mẹ bé Hoa có hỏi Bảo
-         Cậu thấy bé Hoa nhà tôi thế nào, tôi biết nó cũng còn nhỏ mới qua cái tuổi 16 thôi.
-         Bảo ngập ngùng nhìn bé Hoa trả lời: Dạ rất tốt ạ, rất đáng yêu.
Bé Hoa nghe thế đỏ mặt không dám ngước lên nhìn nữa chỉ cúi mặt cười thầm.
-         Ba mẹ bé Hoa có vẻ hài lòng lâu rồi không thấy con bé nó vui như thế, nhưng hai bác thấy con bé có vẻ quý cậu lắm, nhắc đến cậu nó vui lắm. Bé Hoa có vẻ thích cậu lắm đấy ý cậu ra sao?
-         Bảo ngại ngùng: Dạ cháu chỉ xem bé Hoa là em gái thôi ạ. Ba mẹ cháu cũng mất sớm từ nhỏ cháu đã sống một mình họ hàng thì cũng ở xa lắm ạ. Nếu hai bác thương thì cho phép cháu nhận hai bác là Ba mẹ nuôi được không ạ.
-         Ba mẹ T cũng đồng tình cậu ấy nói cũng phải đấy, Bé Hoa tuổi còn nhỏ với lại nhìn hai đứa nó cũng không hợp lắm, hai em cũng không có con trai trong nhà có thêm một đứa con nuôi như cháu Bảo đây cũng là cái phúc rồi.
-         Bố mẹ Bé Hoa cũng muốn nài nỉ thêm nhưng thấy Bố mẹ T và Bảo đã có ý như thế nên cũng xuôi theo ý.
-         Bé Hoa thì hơi buồn nhưng cũng hiểu là Anh Bảo thích chị T, mình là em út sao dám trèo cao. Có một người anh trai cũng tốt có người quan tâm che trở. Sau này anh Bảo và chị T có lấy nhau thì càng vui. Hỳ hỳ Nghĩ thế nên Bé Hoa cười suốt trong bữa ăn.
Về phần Bảo cũng hơi ngại một tý về cách xưng hô Ba mẹ đã lâu lắm rồi anh không được gọi câu nói thân thương ấy. Một vài lần Bảo đã quen hơi không còn cảm giác ngượng ngượng như vậy nữa, từ nay anh đã có một gia đình, một gia đình sẽ che trở cho anh mỗi khi mệt mỏi và một đứa em gái ngoan hiền.
Về phía Sơn một buổi tối chán ngắt chẳng có gì để làm. Mưa đã tạnh buổi tối nơi núi rừng không gian yên tĩnh anh nhớ về quê hương nơi Ba Mẹ anh đang thoi thóp từng ngày chờ anh mang được thuốc về chữa bệnh, mạng sống chỉ được tính bằng ngày. Nhưng bản thân anh cũng không biết phải làm sao cả. Ngày mai nếu không thể kiếm được cây sâm ngàn năm mọc trên núi thì có lẽ anh cũng sẽ bỏ mạng nơi đây. Gió bắt đầu thổi làm mát tâm hồn Sơn đang rối bời bởi những suy nghĩ và dằn vặt trong lòng.
Sơn đang lo lắng khôn nguôn thì T lại đang ngủ rất ngon lành hệt như một đứa trẻ. Sơn thắc mắc liệu mình có thể giống như người con gái này bỏ hết những ưu tư lo lắng để sống cuộc sống an bình hay không? Nhìn T ngủ trong thật đáng yêu, có cảm giác gì đó xao xuyến trong lòng, trong hoàn cảnh một nam một nữ trong một không gian nhỏ hẹp này thật khó mà có thể nói trước được điều gì sẽ xảy ra.
Có lẽ Sơn đang thích T chăng, Sơn tự hỏi bản thân mình như vậy hay chỉ là ngộ nhận. Mục đích tới đây của Sơn là kiếm thuốc chữa bệnh cho Ba mẹ chứ không có ý gì khác cả. Nhưng tại sao khi ở bên người con gái xứ lạ này Sơn lại có cảm giác xao xuyến bồi hồi và cảm thấy bình yên như chính nơi đây vậy, không tranh giành, không lợi dụng, không vì lợi ích cá nhân mà luôn lo nghĩ vì người khác.
Nhưng nếu yêu một cô sơn nữ nơi đây liệu Ba mẹ anh có đồng ý hay không? Mẹ anh vốn không thích anh quen người xứ lạ…Sơn cứ chìm trong mớ suy nghĩ của mình cho tới tận nửa khuya. Được ngắm nhìn T ngủ vô tư và hồn nhiên lòng Sơn cũng cảm thấy vui vui. Đột nhiên T mở mắt ra và thấy Sơn đang nhìn chằm chằm mình. T bất giác hỏi:
-         Có cái gì mà anh nhìn tôi giữ vậy?
-         Sơn ấp ứng: À không có gì ngồi một mình chẳng biết làm gì cả nhìn vu vơ thôi.
-         T ngạc nhiên: Anh mà cũng vô tâm thế à. Có thời gian mà nhìn vu vơ nữa. Anh mệt không? Mệt thì chợp mắt một tý đi nếu không sáng mai không dậy nổi đâu. Mai tôi sẽ leo xuống hái sâm còn anh ở trên kéo tôi nhé!
-         Sơn ập ừ!Vậy cũng được tôi không quen địa hình nơi đây với lại nếu tôi xuống chắc cô T không kéo tôi được…
-         T vui vẻ vậy giờ anh ngủ đi sáng mai dậy sớm chúng ta đi luôn, mà khoai anh đã nướng chưa thế? Chưa nướng thì để đấy tôi nướng cho. Sáng mai còn có cái mà lót dạ lên đường. Ở nhà chắc Ba mẹ tôi chắc lo lắng lắm rồi đấy. Đây là lần đầu tiên tôi đi xa như thế này với người lạ đấy.
-         Sơn cười đắc chí: Cô không sợ tôi hay sao?
-         T bĩu môi: Có cho anh 10 cái gan cũng không dám làm gì tôi. Cái lũ trai làng tôi còn phải sợ tôi cơ mà.
-         Sơn cười: Có ai biết trước được đâu cô T … Đôi khi điều bất ngờ vẫn xảy ra mà.
-         T cương quyết: Có ngủ đi không ông tướng. Không mai tôi cho ông thăng thiên luôn bây giờ hết đường về nhà luôn
-         Sơn tuy không sợ những lời nói đó của T nhưng cũng phải nghe theo vì mục đích là phải chữa bệnh cho ba mẹ. Chứ thực lòng anh vẫn muốn được nói chuyện với T
Đêm cứ dài mãi, một mình T ngồi bên cạnh đống lửa nướng khoai nhớ lại lúc nhỏ Ba T đã dậy cho T nhiều thứ. Ba T mong có một đứa con trai hơn là một đứa con gái tuy vậy ông vẫn dành trọn cả tình thường yêu cho đứa con gái cứng đầu hay chạnh chọe mỗi ngày…..
< - Ngoại truyện lần sau kể tiếp - >
Sau bữa tối nó đã bắt anh mang củi ra ngoài sân để nhóm lửa không nhóm trong bếp. Anh thắc mắc
-         Sao em không nhóm trong bếp ra ngoài này vừa gió vừa lạnh nữa.
-         Nó cốc đầu anh: Chàng ơi là chàng bếp nhỏ tý ty mà cái nồi to thế kia làm sao xếp củi mà nấu được? Lạnh nhưng ngồi gần bếp lửa là ấm rồi mọi năm nhà em vẫn thế, với lại lát nữa được ăn khoai lang nướng nữa thì còn gì bằng nữa. Mà năm nay em với mẹ bàn rồi mẹ em sức khỏe không tốt nên chắc không canh nồi bánh được đâu nên tối nay anh sẽ phải trông nồi bánh cả đêm với em …
-         Anh có chút hối hận: Hix hix phải thức cả đêm với em sao chắc anh chết quá. Em lắm trò lắm lát nữa lại bắt anh trông một mình mà vào đi ngủ cho mà xem
-         Hỳ hỳ anh chỉ được cái hiểu em. Nhưng chằng ơi em sẽ không để anh một mình đâu, Em sẽ mang chiếu ra ngoài này nằm luôn khi nào anh mệt thì gọi em, em trông thay cho…
-         Anh nghĩ một lúc: Em chắc lại trông một tý rồi lăn quay ra ngủ chứ gì nữa, Anh hiểu tính em quá mà…
-         Nó khẳng định chắc nịch: Em đảm bảo đấy hỳ hỳ..
-         Anh dục nó thôi nhóm lửa nhanh lên anh vào bê cái nồi bánh ra để lát còn luộc nữa chứ. Em làm nhanh lên nhé trời bắt đầu lạnh rồi.

-         Nó bĩu môi: Thì anh cứ đi lo việc của mình đi còn phần em thì anh khỏi lo…


Góp ý diễn đàn vì hình như đang bị lỗi code thì phải khi chèn "<" và dấu ">" Mà có dòng chữ gì bên trong đều bị ẩn đi.
P/s Truyện thì viết cũng nhiều mà cũng lười post. Dạo này tâm trạng không vui vs lại mình là người ít nói lười giao tiếp nên không trả lời tin nhắn của mọi người được. Nên nếu có nhận xét gì về mình thì đó là quyền của các bạn nhưng đừng có nói cái kiểu chảnh chọe gì ở đây... Bạn không là mình nên bạn không hiểu những gì mình đang trải qua.


Công ty quảng cáo Thắng lợi chuyên cung cấp Bảng quảng cáo ngoài trời  và Thi công bảng hiệu đại lý giá rẻ - Công ty sản xuất nón bảo hiểm
#86

23.06.15 19:43

Hải Yến 91

Hải Yến 91

Điều Hành Viên
http://www.tuoitrevn.net/f134-forum
Điều Hành Viên
Càng ngày càng hay  :votay:
#87

23.06.15 20:40

Thanh Trúc

Thanh Trúc

Thành viên Lòng Cốt
http://www.tuoitrevn.net/f216-forum
Thành viên Lòng Cốt
Ở teenvi bh còn có mỗi truyện này dài kỳ mà thú vị
#88

23.06.15 23:49

Kim An

Kim An

Thành viên Lòng Cốt
http://www.tuoitrevn.net/f188-forum
Thành viên Lòng Cốt
Hàn Thiên Hành đã viết:Chàng ơi là chàng bếp nhỏ tý ty mà cái nồi to thế kia làm sao xếp củi mà nấu được? 
Đọc đến câu này sao mà tình cảm thế :camnang:
#89

24.06.15 14:34

Linhchi

Linhchi

Thiên sứ 2T : cấp 1
https://hocluat.vn/de-thi-luat/
Thiên sứ 2T : cấp 1
Hàn Thiên Hành đã viết:Góp ý diễn đàn vì hình như đang bị lỗi code thì phải khi chèn "<" và dấu ">" Mà có dòng chữ gì bên trong đều bị ẩn đi.
P/s Truyện thì viết cũng nhiều mà cũng lười post. Dạo này tâm trạng không vui vs lại mình là người ít nói lười giao tiếp nên không trả lời tin nhắn của mọi người được. Nên nếu có nhận xét gì về mình thì đó là quyền của các bạn nhưng đừng có nói cái kiểu chảnh chọe gì ở đây... Bạn không là mình nên bạn không hiểu những gì mình đang trải qua.
Tại bật chế độ HTML nên nó bị ẩn nội dung trong cặp dấu <> ý ^^
Cái tội đọc tin nhắn mừ hông nhắn lại là tội hông thể chấp nhận được :3


Tự truyện (Không Biết đặt tên là gì) - Page 9 6ea87364
Tòa soạn của BQT 
Tự truyện (Không Biết đặt tên là gì) - Page 9 B10815458

Kỹ năng sống
Chia sẻ tâm sự
Câu lạc bộ Tuổi Trẻ
Facebook hôm nay
#90

24.06.15 14:40

Hàn Thiên Hành

Hàn Thiên Hành

Thành viên Lòng Cốt
https://www.facebook.com/hanthienhanh
Thành viên Lòng Cốt
Trần Linh chi đã viết:
Hàn Thiên Hành đã viết:Góp ý diễn đàn vì hình như đang bị lỗi code thì phải khi chèn "<" và dấu ">" Mà có dòng chữ gì bên trong đều bị ẩn đi.
P/s Truyện thì viết cũng nhiều mà cũng lười post. Dạo này tâm trạng không vui vs lại mình là người ít nói lười giao tiếp nên không trả lời tin nhắn của mọi người được. Nên nếu có nhận xét gì về mình thì đó là quyền của các bạn nhưng đừng có nói cái kiểu chảnh chọe gì ở đây... Bạn không là mình nên bạn không hiểu những gì mình đang trải qua.
Tại bật chế độ HTML nên nó bị ẩn nội dung trong cặp dấu <> ý ^^
Cái tội đọc tin nhắn mừ hông nhắn lại là tội hông thể chấp nhận được :3
Sory mà! Hix hix vô tâm là không thể thây đổi được mà có thể sửa từ từ mà


Công ty quảng cáo Thắng lợi chuyên cung cấp Bảng quảng cáo ngoài trời  và Thi công bảng hiệu đại lý giá rẻ - Công ty sản xuất nón bảo hiểm
#91

Sponsored content


Bình luận bằng facebook

   

Quyền hạn của bạn

   
Bạn không có quyền trả lời bài viết