- Chương 60: Mua Sắm:
-Haizzzzz....-Mới sáng ra mà chưa j đã nghe thấy tiếng thở dài thườn thượt của nó. Nó nhăn nhó than vãn:-Hôm nay đc nghỉ mà ko có lũ kia, chán quá điiiiiiiiiiiiii !!!!!
-Có anh đây chốc.-Hắn từ đâu nhảy ra
-Chơi vs anh chán lắm. Anh lại rủ em xem phim ma như lần trước chắc em chớt quá.-Nó xua xua tay
-Ko có nha. CHẳng phải tối nay đi dự tiệc Lâm Nhã sao? Hay hôm nay chúng ta đi mua sắm đi.-Hắn rủ rê
-Đi thì đi. Biết làm j bây h.-Nó chán nản đồng ý.
*Tại trung tâm thương mai Garden:
-Đi ăn trước đi-Hắn
-Uk, bụng em đang biểu tình rùi nè.-Nó mỉm cười lấy tay xoa bụng.
Chọn 1 góc bàn khuất của nhà ăn, nó xem thực đơn nhưng lắc đầu. Hắn hỏi:
-Ko ngon sao? Ko hợp khẩu vị của em ak?
-Ko phải vậy. Tại ít đồ ăn quá.-Nó thản nhiên. Hắn há hốc, hàm sắp sửa rớt xuống chân.
-Hả chắc trêu.-Hắn đổ mồ hôi hột. Nó nhanh chóng gọi món:
-Mang tất cả các món trong thực đơn ra đây.
-DẠ?-Nữ phục vụ ngơ ngác, còn tưởng mk nghe nhầm. Cô hỏi lại:
-Tiểu thư định tổ chức tiệc ở đây sao ạ?
-Nó thì cô cứ làm theo đi, mệt người quá ak.-Nó phất tay.
-Vâng ạ.-nữ phục vụ cúi chào.
Chỉ 5 ph sau, tất cả các món ăn đã đc bày ra trc mắt, trải kín 2 cái bàn. Trong 15ph nữa thì 2 cái bàn đã trống trơn, còn lại toàn bát và đĩa.
-Em......Em.....Có phải....người......k o vậy?????-Hắn chỉ tay lắp bắp
-Trả người thì j?-Nó vừa lau miệng vừa nói
-Heo!-Hắn tự nhiên bật ra rồi lấy tay bịt miệng mk.
-Heo cái đầu anh, thanh toán nhanh đi.-Nó đứng dậy vào dảo bước. Hắn cũng nhanh chóng quẹt thẻ rồi đuổi theo nó.
-Đi mu a quần áo đi. Anh chọn cho em nha.-Hắn
-Em nhiều quần áo lắm rồi. Ko thấy chất đầy tủ rồi sao?-Nó lắc đầu
-Nhưng anh thấy ít màu quá. Chỉ có mỗi đến trắng, tím là chủ yếu vs 1 cái màu hồng, 1 cái màu xanh hết. Anh muốn anh mặc màu đỏ cơ.-Hắn vừa nối gót nó vừa liên mồm
-Sao em phải làm theo ý muốn của anh?-Nó bỗng dưng dừng lại và quay đầu. Và thế là "Bụp" hắn đâm sầm vào nó
-Ui da.-nó xoa xoa đầu
-Anh xin lỗi. Thôi mà. Đi đi nha. Đằng nào thì về cũng có làm j đâu. Đi đi mà.-Hắn vẫn tiếp tục ca thán
-Oke oke. Nhải nhải điếc tai quá.-Nó cuối cùng vẫn phải chiều theo ý hắn.
*Trong cửa hàng thời trang mang tên Style.
Hắn đi lòng vòng quanh quầy quần áo, váy vóc của nữ rồi cũng tìm ra đc 5 bộ hợp nhất vs nó. (Theo ý nghĩ của hắn)
-Tèn tén ten. Thử đi này. Em mặc mấy bộ này chắc đẹp lắm ớ.-Hắn nhe nhẻn
-Gì đây trời?-Nó trố mắt
Sau đây t/g sẽ tả sơ qua về 5 bộ mà hắn chọn
-Bộ thứ nhất màu đỏ chói là váy cúp ngực ngắn đến đùi cực nóng bỏng
-Bộ thứ hai cũng màu đỏ nhưng là váy lệch vai, chiều dài ko hơn cái kia là mấy. Trông vô cùng sexy
-Bộ thứ ba là váy xanh da trời có 2 dây mỏng manh, nhìn rất giống váy ngủ
-Bộ thứ tư là áo sát nách cam và quần đùi bò
-Bộ thứ 5 là chiếc áo ba lỗ trắng và chiếc váy xòe gần đến đầu gối mà đen.
Hắn nhìn nó vậy thì gãi đầu:
-Ko đẹp hả?
-Em ko thích . Đây ko phải phong cách của em trừ bộ này.-Nó cầm bộ thứ 5 và đi thử
-Biết ngay là em sẽ chọn bộ đó mà, biết thế ko mang bộ đó ra cho xong. Mấy bộ này đẹp hơn nhiều chốc.-Hắn lầm bẩm rồi nhìn mấy bộ đồ trên tay mk tiếc rẻ.
-Xong òi nè. Thấy sao?-Nó mặc bộ đồ mới đi ra
-Nếu em mặc mấy bộ này thì sẽ đẹp hơn rất nhiều.-hắn nói giọng chắc nịch
-Nhìn mấy bộ này mà thấy gớm. Anh thích thì tự đi mà mặc hen.-Nó nói rồi đi chọn thêm 1 chiếc áo khoác bò lửng phong cách cùng đôi boot đen cao gót dài lên tận gối. Đây cũng sẽ là bộ đồ nó mặc đến dự sinh nhật Lâm Nhã.
Diễn đàn mẹ và bé - Bàn luận góp ý truyện - Facebook hôm nay
- Chương 61: Buổi Tiệc Và Hãm Hại:
Buổi tối, sau khi đã trang điểm xong, nó và hắn cùng nhau lái chiếc xe Lamboghini đến biệt thự nhà Lâm Nhã theo địa chỉ cô Lan đưa.-Xin chào!-Nó vẫy tay vs các thành viên trong lớp và mỉm cười
-Chào công chúa.-Chúng bạn cười tươi đáp lại nó
-Woo! Hôm nay nhìn công chúa xinh ghê luôn đó.-Ngân vừa vuốt vuốt mái tóc hung đỏ đã đc tết thác nước của nó vừa khen.
-Ý bạn là mọi hôm công chúa không xinh sao?-Hắn vừa cất xe đi vào cũng nhập hội.
-A, hoàng tử. Sao 2 người lúc nào cũng đẹp đôi hết vậy, lại còn kè kè bên nhau nữa chứ. Trời ơi gato quá đi.-Lam trêu
-Làm j có chứ.-Nó xua xua tay cười hì hì.
Một luồng khí lạnh từ xa bay đến . Khung cảnh vui vẻ nói chuyện của bọn nó đã đc thu vào tầm mắt của Lâm Nhã. Nhỏ nắm chặt tay nghĩ "Cô cứ vui vẻ nốt những giây phút cuối đời đi. Vì chỉ ít h nữa thôi tôi sẽ cho cô trầu trời Khánh Linh ạ." Nhỏ nhếch mép rồi quay 180 độ, miệng cười toe toét chạy ra chỗ hắn, tay ôm lấy cổ hắn ngọt sớt nói:
-Hoàng tử của em, anh đến rồi ak?
Hắn vẫn chưa định chính lại việc j đang sảy ra còn nó thì bực bội thấy rõ
-Của em? Ảo tưởng!-Nó nói giọng lạnh rồi bỏ đi. Theo sau nó là nhóm nữ bắt nãy. Ai cũng liếc nhìn nhỏ rồi phán 1 câu ngắn gọn mà xúc tích:
-Mơ tưởng hão huyền.
Sau khi đã tiêu hóa đc cả hành động lẫn lời nói của Lâm Nhã thì hắn gỡ tay nhỏ ra:
-Cô bị sao vậy? Tôi nói cho cô biết, cô nghe cho rõ đây: Tôi! Trầm Nguyễn Việt Anh này là của riêng, thuộc quyền sở hữu của đúng 2 người . 1. mẹ tôi. 2. Nguyễn Hoàng Khánh Linh. Sẽ không bao h có người thứ ba. Từ h đừng có làm j lố trc mặt tôi nếu ko đừng trách tôi ko nương tay với con gái!-Hắn hừ lạnh rồi bỏ đi tìm nó. Nhỏ ta ko khóc, ngược lại còn cười khuẩy. "Cứ thử xem. Bây h có nó thì thế nhưng khi nó chết rồi thì em đây, Lâm Nhã này sẽ thay thế. Dù gì thì anh vẫn sẽ là của em, không sớm thì muộn"
Nó chán nản dựa người vào tường, tay cầm đĩa điểm tâm, mặt vẫn rất bình thản nhưng trong lòng thì rạo rực "Việt Anh đang ghét! Việt Anh ngu ngốc! Nhỏ ta ôm mà ko đẩy ra cứ đứng đờ ra đấy như con bò á! Định làm người ta tức chết sao hả ?????????
Bất chợt Lâm Nhã đi đến trc mặt nó và chìa li rượu ra tỏ ý mời. Nó cũng lịch sự nhận lấy. Lâm Nhã mỉm cười, mở miệng nói:
-Bạn uống đi, rượu ngon lắm đấy.
Nó cảm ơn rồi nhấp một hụm vào miệng. Lâm Nhã sau khi xác nhận nó đã uống hết thì nhếch mép đi ra chỗ khác. Ít phút sau, nó có cảm giác choáng váng, tay chân bủn rủn, mắt tối sầm lại. Nó cố gắng lê xác vào nhà vệ sinh. Xả nước ra và hất lên mặt nhưng dường như ko có tác dụng. Nó từ từ ngã xuongs sàn. Vì tiệc vẫn đang diễn ra nên hầu như mọi người ko ai ra khỏi phòng tiệc. Lâm Nhã khoái chí bước ra theo sau ả là 2 tên vệ sĩ cao to vs một cây đên từ trên xuống dưới. Nhỏ phất tay:
-Lối đi!
Vừa rứt lời, 2 tên kia nhanh chóng làm theo. Nhỏ đưa nó đến phòng đông lạnh. Nhiệt độ trong phòng lúc này là 28 độ. Để nó ngồi dựa vào tường, nhỏ đứng trc mặt nó, hai tay khoanh trc ngực, khinh khỉnh nói:
-Tao cũng định cho mày tỉnh dậy để cho biết sự nhục nhã là j. Nhưng nghĩ lại tao lại thấy thương cho đứa mồ côi cha như mày nên đành để mày từ từ chết mà ko biết gì cả. Nhẹ nhàng quá cho cái đồ con gái lẳng lơ giựt ck người khác đúng ko? Mày đừng trách ao ác mà hãy trách mày ngu khi động vào Lâm Nhã này. Việt Anh là của tao. Bây h và mãi mãi. Sẽ ko có bất cứ j thay đổi đc. Nhưng điều ấy chỉ xảy ra khi trên thế gian này không có mày. Haaaaaaaaaa.........-Nhỏ cười lớn để kết thúc cuộc độc thoại vs nó. Nhỏ ra khỏi phòng và ra lệnh cho vệ sĩ:
-Hạ nhiệt -10 độ và khóa cửa lại. Ko đc để cho bất kì ai đặt chân đến đây nghe chưa?
Lâm Nhã nhàn nhạ đi về phía phòng tiệc, trong lòng sung sướng. Còn nó, một mk trong phòng đông lạnh vs mực nhiệt là -10 độ. Liệu còn có thể sống sót? Tử thần đã cách nó ko xa.
Trong phòng tiệc, hắn vẫn đang cố gắng mở to mắt để tìm nó vì có quá nhiều khách mà lại ko bật đèn sáng, chỉ có mấy tia sang ít ỏi phía sân khấu như những tia sống của nó...
Diễn đàn mẹ và bé - Bàn luận góp ý truyện - Facebook hôm nay
- Chương 62: Âm Mưu Bại Lộ:
Lâm Nhã bước vào phòng tiệc thấy hắn đang tìm nó. Nhỏ liền lôi hắn lại , giả bộ ngây thơ hỏi:-Anh đang tìm j ak?
-Ak......ừm.............ko.-Hắn trả lời nhưng mắt vẫn đảo tứ tung
-Ak anh này, lúc nãy Khánh Linh bảo mệt nên về trc rồi.-Lâm Nhã nói dối ko chớp mắt
-Hả ? Cô ấy có s ko? Cô ấy ko khỏe ak? Vậy thôi xin phép tôi về trc.-Hắn đang định lao luôn về nhưng Lâm Nhã nắm tay hắn níu lại:
-Linh bảo cô ấy muốn ở một mk. Anh đừng có về làm phiền cô ấy ko cô ấy sẽ giận anh.
-Thật sao?-Hắn khựng lại
-Dạ thật chứ ạ.-Lâm Nhã gật đầu lia lịa.
-Thôi đc rồi, bây h tôi ra đây nói chuyện vs mọi người, cô bỏ tay tôi ra đc rồi đấy.
-Dạ, tạm biệt anh.-Lâm Nhã vẫy tay rồi cũng bỏ đi, trên môi nhỏ nở nụ cười xảo quyệt. lâm Nhã đi đến chỗ nhóm bạn trong lớp để chào hỏi nhưng dường như ko ai để ý cho đến khi:
-Lâm Nhã này, từ nãy đến h bn thấy công chúa của tụi mk đâu ko?-Ngân
-Công chúa j chứ? Nó chết lâu rồi.-Lâm Nhã bực mk nên buột miệng nói ra
-Bạn nói cái j cơ?-Cả đám đưa ánh mắt khó hiểu về phía nhỏ
-Ak ko có j. Mk giỡn thôi mà.-Lâm Nhã xua tay nở nụ cười thánh thiện rồi đi về phía sân khấu bỏ lại các bn vs những ánh mắt nhìn nhau đầy ẩn ý. "Ko biết cô ta đã dở trò j" Đó là suy nghĩ của tất cả mọi người
-Đã đến lúc phần nghi lễ của buổi tiệc bắt đầu mời mọi người cùng chú ý lên sân khấu.-Tiếng nói dịu dàng của cô giáo Lan vang lên
-Và bây h xin mời nhân vật chính của buổi tiệc. Con gái của tôi_Lâm Nhã.-Cô Lan vừa dứt lời thì nhỏ bc lên. Bộ váy vừa ngắn vừa thiếu vải trầm trọng của nhỏ làm mọi người xôn xao bàn tán. Nhỏ nhận đc vô số gạch xây nhà. Giọng nói của nhỏ truyền qua microo vẫn là cái giọng mùng tơi ấy:
-Tiểu Nhã xin chào mọi người. Hôm nay là sinh nhật trong 19t của Tiểu Nhã. CẢm ơn mọi người đã đén dự.-Nhỏ cúi chào rồi cũng bỏ xuống. Cô Lan nhìn đứa con gái hư hỏng của mk như vậy thì hối hận vì đã quá chiều chuộng nhỏ. Cô chỉ ước Lâm Nhã bằng đc 1 phần 10 của nó là cô đã mãn nguyện lắm rồi. Nuốt nước mắt của người mẹ vào trong, cô nói tiếp:
-Sau đây mời mọi người nhìn lên màn hình lớn để theo dõi những bức ảnh, những khoảnh khắc đẹp từ bé đến h của lâm Nhã. Chúc mọi người buổi tối vui vẻ.
*Vỗ Tay*
Mọi người, tất cả đều chăm chú vào chiếc màn hình lớn. Đèn trong phòng bắt đầu tắt dần rồi tối om. Màn hình lắm đã bật lên. Mọi người tròn xoe mắt. Cảnh tượng j đây chứ? Đây là những bức ảnh đẹp sao? Đây là những khoảnh khắc hay ho của nhỏ sao? Thật nực cười. Trong màn hình lớn là tất cả những âm mưu Lâm Nhã bày ra để hại nó. Từ việc cho thuốc vào ly rượu đến mời nó uống, từ việc nhìn nó ngất xuống đến việc cho người lôi nó đi và ném vào phòng đông lạnh. Đoạn phim đó vẫn tiếp tục chạy.
"Tao cũng định cho mày tỉnh dậy đẻ biết sự nhục nhã là như thế nào nhưng ngĩ lại tao thấy thương cho đứa mồ côi cha như mày nên đành để mày từ từ chết mà ko biết j cả..." Những lời nói cay độc thốt ra từ miệng nhỏ vẫn vang lên đều đều. Đoạn phim kết thúc, đèn phòng bật sáng, mọi người đổ dồn ánh mắt cay nghiến, trách móc về phía nhỏ. Nhỏ cúi gằm mặt, miệng lắp bắp:
-Tôi....tôi.....tôi.....ko thể nào......ko thể nào......
Trong lúc Lâm Nhã đang hoảng loạn, mọi người đang im lặng thì hắn lại chết điếng, trái tim ê buốt. Khác vs mọi người, hắn đang đau khổ, lo lắng và sợ sệt. Nó h này ra sao rồi chứ? Ở trong phòng đông lạnh đã 2 tiếng trôi qua. CHẳng lẽ nó đã rời bỏ hắn về thế giới khác? Chẳng lẽ hắn đã mất nó? Hắn phải làm j đây, làm j khi nó đang nguy hiểm?
Diễn đàn mẹ và bé - Bàn luận góp ý truyện - Facebook hôm nay
- Chương 63: Kết Thúc Buổi Tiệc Bất Ngờ:
Không gian đang trĩu nặng thì bỗng có tiếng giày cao gót lướt trên sàn nhà. "Cộc......cộc............cộc" Sau đó là tiếng nói nhẹ như bấc, trả lời cho câu hỏi của Lâm Nhã:-Chẳng có j là ko thể cả.
Tất cả đều hướng mắt về nơi phát ra tiếng nói đó. Lâm Nhã như muốn rớt mắt ra ngoài:
-Kh......ánh...........L.........inh.....
-Chính xác! Là tôi đây.-Nó mỉm cười đưa tay ra chào
-SAo....sao có thể? Cô......cô đã......-Nhỏ ta vẫn chưa lấy lại đc bình tĩnh
-Cô định nói là tôi đã chết rồi đúng ko? Nhưng sự thật thì ngỡ ngàng và phũ phàng. Cô nghĩ tôi ko biết kế hoạch của cô sao? Cô nghĩ tôi ko nhận ra thứ thuốc mệ trong rượu của cô? Cô nghĩ một chút thuốc mệ đó có thể làm khó đc tôi? Cô nghĩ căn phòng đông lạnh đó có thể làm tôi chết sao? Ak mà nhắc đến phòng đông lạnh mới nhớ. Thiệt bị làm lạnh và cửa phòng đã đc vinh hạnh vì tôi làm cho tan tác và cho người mang đến nhà máy phế thải rồi. Cả 2 tên vệ sĩ cao to đen hôi của cô nữa. Tôi thật sự xin lỗi vì đã gây ra những thiệt hại trên. Nhưng ko sao tôi có thể đền cho cô gấp đôi đc chứ? Tha cho tôi nhé, bn Lâm Nhã.-Nó nói hết sức nhẹ nhàng nhưng sót thương vs Lâm Nhã là rất lơn. Nhỏ ko tin vào mắt mk cũng ko tin vào những gì mk nghe đc. Miệng nhỏ một lần nữa lại nói ko ra lời:
-Nhưng.....tại.......tại,.......sao.........tại sao cô lại có đoạn băng đó?
Nó cười khuẩy, chìa tay ra trc mặt Lâm Nhã. Trên tay nó lúc này là một chiếc camera hình con nhện nó lại nói:
-Xin trân trọng giới thiệu vs cô sản phẩm mới đc tung ra thị trường_Camera nhện. Nó có thể di chuyển theo ý muốn của người điều khiển và ghi âm lại những âm thanh phát ra. Tôi chỉ nói ngắn gọn vậy thôi còn thông tin chi tiết hơn nữa mời cô liên hệ vs bác Google nhé!-Nó nháy mắt
Hắn từ lúc nó xuất hiện đến h thì ko nói đc lời nào, lòng vui sướng và hạnh phúc. "Đúng là trời ko phụ lòng người đẹp trai như mk mà" Đó là suy nghĩ của hắn từ nãy đến h. Hắn sau khi thoát ra khỏi dòng suy nghĩ vừa tự sướng vừa tự kỉ kia thì nhảy cẫng lên chạy ra ôm trầm lấy nó:
-Anh biết là em sẽ ko sao mà! Hì hì.
-Bỏ ra, bỏ ra nhanh lên. Lố quá rồi đấy.-Nó đỏ mặt gỡ tay hắn ra. Lâm Nhã bất chợt quỳ xuống trc mặt nó, nước mắt nhỏ đã rơi ra, nước mắt của sự hối hận:
-Tôi xin lỗi, tôi xin lỗi cô. Cầu xin cô hãy tha lỗi cho tôi. Tôi hứa sẽ thay đổi bản thân. Tôi lấy cả mạng sống của mk để đảm bảo. Xin cô hay chấp nhận.
Nó nhìn Lâm Nhã, nhàn nhạn mở miệng:
-Tôi ko có lỗi cho cô xin. Thực ra thì tôi ko có giận cô. Con người là vậy, luôn ích kỉ vì tình yêu. Tôi chỉ muốn làm cô nhận ra điều đó thôi.
Lâm Nhã hạnh phúc khi nghe những lời nói của nó. Nhỏ reo lên:
-Cảm ơn cô. Tôi nhất định sẽ sửa dổi. Tôi sẽ sang Nga vs ba tôi. Chúc cô và Việt Anh hạnh phúc. Tôi biết rằng tôi ko thể thắng đc cô.-Nhỏ ôm nó một cái, một cái ôm giảng hòa để xóa đi sự mù quáng của tình yêu. Tiệc tàn trong sự cảm động của mọi người. Mỗi người hôm đó đã nhận đc cho mk một bài học quý giá.....
Diễn đàn mẹ và bé - Bàn luận góp ý truyện - Facebook hôm nay
- Chương 64: Hưởng Tuần Trăng Mặt Trở Về:
6h sáng tại biệt thự ngoại thành:-Oáp...-Nó lười nhác mở mắt, miệng ngáp ngắn ngáp dài, ko phải vì ánh á ngs mặt trời chiếu vào mắt thì còn lâu nó mới dậy. Nó khều khều tay sang bên hắn:
-Mấy h rồi? Oáp....-Lại ngáp nữa. Hắn lấy tay sơ lên cái kệ ở đầy giường, lờ mờ mở điện thoại và trả lời:
-6h.
-Mới có 6h thôi ak?-Nó định chùm chăn ngủ tiếp thì: -Ơ? Hả? 6h rồi á? Thôi chết rồi Việt Anh ơi là Việt Anh. 4 bọn kia hạ cánh đc 2 tiếng rồi đó. Chúng nó bảo em và anh đi đón cơ mà. Dậy nhanh dậy nhanh.-Nó bật dậy luống cuống lôi hắn dậy theo. Cả 2 làm vscn trong 5ph ngắn ngủi rồi ba chân bốn cảng chạy xuống nhà lấy xe đi đón 2 cặp vck mới cưới. nhưng vừa đi hết bậc thang cuối cùng thì cả 2 dừng lại. Đứng hình quay qua nhìn nhau rồi cười trừ. Trước mặt nó và hắn là 4 sinh vật quần áo xộc xệch, tóc tai bú rù, mặt đằng đằng sát khí. Nó và hắn lại nhìn nhau lần nữa rồi:
-1...2...3 chạy.-Vừa dứt lời của nó thì cả 2 chạy thẳng lên phòng, khóa trái cửa lại. Mi, Minh, Trâm , Duy đuổi theo
- Chúng mày gán quá nhỉ? Có ngon mở cửa ra cho taoooooooo.........-Mi vừa đập cửa vừa hét
-Sướng quá ha, bảo 4h đi đón mà ngủ tới tận bây h mới dậy là sao hả???????-Minh rít lên từng chữ một
-Mẹ cha nhà chúng mày, để vck tao đứng ngoài đường 2 tiếng đồng hồ. Tụi fan nhìn thấy rồi chen lấn làm tụi tao thành ra thế này đây. Chúng mày có tin tao đập cửa vào cho chúng mày một trận ko hả?-Cả bọn ở ngoài cửa ra sức la hét um xiên, tay chân làm việc ko ngừng nghỉ, vậy mà bên trong thì.........nó ngồi vắt vẻo trên cái ghế xoay đọc truyện tranh, còn hắn thì nằm trên giường cuối chăn ngủ ngon lành. Rồi đột nhiên "Rầm" một cái. Cuộc phá cửa của Mi, Minh< Duy, Trâm đã thành công. Cả 4 xông vào rít lên:
-Chúng mày chết chắc.
Nó và hắn bất dậy chạy biến, cả 4 lại đc dịp tập luyện sức khỏe. Chon đến khi:
-Th.......ô.............i..............T.............ao..........mệt!!!!!-Mi dừng lại thở dốc. Nó vẫn cười toe toét:
-Thôi thiếc j? Thôi để tụi mày kill chết tụi t ak?
-Đúng đó.-Hắn cũng phụ họa
-T.......ao........hết........ch............ịu........nổi..............rồi!-Minh, duy, trâm cũng ngồi bệt xuống đất, hít lấy hít để.
-Xong nhé! Bọn tao đã thắng. Vì vậy cấm tụi bây trả thù nữa ha.-Hắn khoái chí vỗ tay đôm đốp, nhìn bọn bạn rồi một chỗ thở hổn hển (Bạn thân là thế đấy.)
-Thôi thôi, bọn tao nấu cơm. Chúng mày đi tắm đi, ăn xong còn đi học nữa.-Nó xua tay rồi lôi hắn vào bếp.
*Trong bữa ăn:
-Mi, Mi há miệng ông xã đút cho nè. A..................ầm.-Minh gắp miếng thịt bỏ vào miệng Mi rồi cười nhìn hắn vẻ ta đây
-Ck ak, ăn nhìu vào nè.-Trâm cũng gắp vào bát cho Duy
-Vk ak, miệng vk dính nước sốt kìa để ck lâu co ha.-Duy lấy khăn chấm chấm lâu miệng cho Trâm rồi "chụt", cậu nhanh nhẹn hôn Trâm một cái, cả 2 nhìn nhau rồi mỉm cười.
-Ông xã ak. món này ngon lắm anh ăn thử đi. Hay để em đút cho nhé. Ông xã mở miệng ra nào. A............ầm.-Mi cũng dịu dàng đút cho Minh. Cả 4 đứa quan tâm nhau rồi vk vk ck ck ox vs chả bx. Đây là sự trả thù gián tiếp. Làm cho mấy cái bọn FA kia phải gato. Nó rùng mk một cái rồi nói:
-Trộ ôi sến!
Hắn gật gật đầu đồng tình:
-Gai ốc ở đâu mà nổi khắp người thế này ko biết.
-Người ta nói cấm có sai. Những thánh FA mới hỉu bọn yêu nhau nó sến đến mức nó nhỉ.-Nó buông ra 1 câu hết sức chân lí
-Không phải GATO. Hứ!!!!!-4 con hến đồng thanh dễ sợ
-Ai thèm gato. Lều.-Nó lè lưỡi rồi nói tiếp:
-Quà tao đâu?
-Quà j mà quà. Mày ko đi đón tao tao còn chưa sử nữa là đồi quà.-Mi gắt
-Làm j mà căng. Cẩn thận ko đứt dây thần kinh h.-Nó bĩu môi rồi làm mặt cún con:-Thế ko có quà thiệt hả????
-Thiệt đó bà nội.-Trâm
-Tui ko tin. Có quà mà đúng ko? Đúng ko?-Nó hết lay tay Mi lại lay tay Trâm, mặt kute kinh khủng khiếp. Mi và Trâm đành chịu thua nó:
-Để tao đi lấy cho xem.-Mi ra vali vách 10 túi xách lắm nhỏ vào và nói:
-Của mày đó.
-Hả???? Nhiều dữ. CẢm ơn 2 bà nha. Yêu 2 bà nhất.-Nó thốt lên rồi chạy ra xem quà
-Để tao kể cho.-Trâm:-Bọn tao mau cho mày nhiều thứ lắm nhá. Nào là váy này mx này giày này khăn này,... Nhưng mấy cái đấy ko quan trọng. ĐẶc biệt nhất mà bọn tao tặng mày còn nằm ở trong kia. Vì biết mày có tâm hồn ăn uống ngang heo, ak ko hơn heo nên sẽ có mực khô, mực tươi, cá chỉ, sứa,... tha hồ ăn hải sản.
-Trộ ôi, đúng là có chúng mày hiểu tao nhất. CẢm ơn nhìu nha.
-Hjhjhj ko có j.-Mi và Trâm cười tươi.
-Thôi thôi mấy cô nương. Lên thay đồ đi để đi học.-Hắn nhắc lại nghĩa vụ cao cả
-Mới về lại phải đi học rồi sao?-Minh và Duy mếu maoos
-Lười vừa thôi.-Hắn cốc cho mỗi thằng một phát rồi lôi luôn đi rửa bát. Bọn nó thì đi thay đồ rồi tất cả đến trường.
Diễn đàn mẹ và bé - Bàn luận góp ý truyện - Facebook hôm nay
Fanpage
|
|