Trang 4 trong tổng số 5 trang • 1, 2, 3, 4, 5
lovemes1
Thành viên Ưu Tú- Chapter 30: Nỗi buồn Chị Quản Lý:
Mấy thím nghĩ em mèo mỡ, bắt cá nhiều tay, thực ra em chỉ muốn hòa giải với những người em làm tổn thương, chỉ có cách nói ngọt, mặn nồng như thế thì may ra mới có thể lấy lại tình cảm của người con gái, rất hiệu nghiệm đó. Mọi chuyện sẽ bắt đầu rắc rối và căng thẳng từ Chap 30 này...
Trở lại với Hồ Ly, nó mở cửa ra, trên người mặc bộ đồ ngủ hình hoạt họa rất dễ thương. Em mừng rỡ, em vội xuống xe đến bên nó.
- T, thầy xin lỗi!
Nó không nói gì cả, làm mặt nũng nịu. Em thấy nó có vẻ siêu lòng nên làm tới.
- Hôm đó thầy cãi nhau với ông già rồi trút giận lên em, thầy xin lỗi! Thầy đền cho em nhé! Em muốn gì thầy cũng chiều hết!
Nó vẫn không nói gì.
- Đôi giày em tặng thầy tốt lắm, ngày nào thầy cũng mang đi học, đi làm. Thầy đang mang nè!
Nó nhìn xuống chân em
- Thấy chưa! Mang nhiều tới nổi dơ hày luôn!
Bỗng nhiên nó ôm chầm lấy em, rồi sụt sịt trên vai em.
- Hức, hức, chửi người ta xong rồi bây giờ mới đến! hu hu
Tội nghiệp lắm các thím ợ, nó khóc ướt hết cả áo em, em ôm nó vào lòng, nó nấc mãi trong vòng tay em. Em nhận ra rằng Hồ Ly thật sự yêu em, con gái ngộ lắm các thím ạ, nó giận mà mình năn nỉ, gọi điện thì không bắt máy, không gặp mình, thế nhưng thực ra rất muốn…
Đoạn rồi em dỗ nó nín, rồi dặn nó ngày mai đi làm với đi tập lại, rồi hai người trao hôn cho nhau…Nồng nàn với nhau một hồi thì em về, trên chiếc 67 huyền thoại, em ngoái nhìn lại Hồ Ly, nó vẫn đứng đó trông em…
Tối hôm ấy, em nằm mà lòng nhẹ nhõm, em không ngờ giải quyết mọi chuyện lại dễ dàng đến vậy, con gái đúng là vừa khó hiểu mà vừa dễ hiểu…Em thầm cười rồi đắm chìm vào giấc ngủ. Đêm ấy em ngủ rất ngon.
Sáng hôm sau, em cố tình đi làm trễ một tý để có thể cảm nhận cảm giác vừa bước vào quán là nhìn thấy đầy đủ bốn thiên thần đáng yêu. Em vi vu trên đường trên chiếc 67 huyền thoại, đến quán, gửi xe, mở cửa vào…đúng như mơ ước của em, bốn thiên thần cùng nhìn em mà nở những nụ cười tươi như hoa trên môi. Và lần này em sẽ thận trọng hơn để không làm ai tổn thương nữa…
Hôm ấy em cố gắng không quá thân thiết với riêng ai cả, cứ lâu lâu lại qua chị L nói chuyện, rồi qua Lacoste hỏi thăm chuyện học hành, rồi đến phụ Công Chúa rửa ly, rồi cùng Hồ Ly bàn về các kỹ thuật Boxing. Em bắt đầu quen với việc điều khiển tình hình, hạn chế được nguy cơ bị các nàng ghen. Thế là những ngày làm việc tươi đẹp đó cứ như thế diễn ra hằng ngày, cuộc sống của em tràn ngập hình bóng của bốn thiên thần.
Quán Café ngày càng đông khách, ngày nào cũng làm việc, mấy ngày lễ như Noel thì càng cực hơn. Em hầu như ngày nào cũng làm túi bụi, sáng đi học, chiều đi làm, tối đi dạy, tuy cực một tý nhưng cuối tháng cũng được kha khá, 1tr5 tiền ở quán và 5tr tiền dạy, cũng khá dư dã cho một sinh viên như em trang trải trong cuộc sống.
Rồi thì cũng hết năm 2011, một năm có quá nhiều biến cố xảy ra với em, một năm đánh dấu về khả năng ong bướm, mèo mỡ của em, một năm đã làm thay đổi một chàng trai ít nói, lạnh lùng trở thành một kẻ đào hoa, phong lưu và đê tiện…Trong khoảng thời gian này, em có một số vấn đề tình ái với 2 bạn nữ trong trường, tuy nhiên để không bị lạc đề cũng như bớt dài dòng em sẽ không nói đến.
Trở lại với quán café…Hôm ấy là một ngày bình thường, ngoài việc chị L liên tục gắt gỏng qua điện thoại với chồng, chưa bao giờ em thấy chỉ cau có như thế. Kể từ ngày em làm “siêu lòng” ba baby kia, ba ẻm ngày càng ăn diện hơn, chăm chút nhan sắc hơn mỗi khi đến quán. Lacoste dễ thương với vòng ngực khủng nhất trong đám, Công Chúa với thân hình cân đối, gương mặt baby với đôi môi chúm chím, Hồ Ly nhí nhảnh đáng yêu, với cặp mông căng tròn và thân hình chuẩn thể thao. Đi làm ngắm mấy ẻm là no rồi…em vẫn chưa tính đến chuyện “ấy” với mấy ẻm, em chưa chính thức yêu ai cả…
Hôm ấy khoảng chừng 4h chiều thì chị L lại cãi cọ qua điện thoại rồi vội vàng về nhà. Đến 6h chiều, em cùng Hồ Ly đến võ đường. Hồ Ly ngày càng tiến bộ, nó đấm mạnh lắm, nếu bốn baby của em mà có đánh nhau, một mình con Hồ Ly cũng có thể knock out cả 3 em còn lại. Tập xong em chở Hồ Ly về, trên xe nó ôm em suốt…Về đến nhà Hồ Ly, cả hai nấn ná lại một hồi, hôn nhau một tý rồi em mới về.
Về đến nhà, em vội vào toilet tắm một cái cho đã, sau một ngày làm việc cực nhọc, một xô nước mát lạnh tạt vào người thì không còn gì bằng. Tắm xong em lên phòng lướt web, thấy đồng hồ điểm 9h, em chợt nhớ ra, không biết chị L có về quán phụ Công Chúa không, ca tối từ 8h trở đi có chị L và Công chúa thôi, em sợ Công Chúa ở lại quán một mình nên lấy điện thoại để gọi hỏi thăm, em thấy 3 cuộc gọi nhỡ của chị L khoảng 5 phút trước, chắc lúc đó em đang tắm nên không nghe. Không biết có chuyện gì mà chỉ gọi em nhiều thế? Em liền gọi lại cho chỉ.
Tút…tút…tút…
- Alo?
- Hồi nãy chị gọi em có gì không chị?
chỉ chẳng nói gì…
- Hức, hức…Em đến gặp chị được không?
Em bắt đầu hoang mang, chị L đang khóc…
- N ơi!
- Dạ chị!
- Em đến gặp chị một chút nhé…
Em nghĩ chị ấy đang gặp chuyện buồn gì chăng, rồi chỉ cho em địa điểm, em thay đồ rồi cùng 67 huyền thoại đi gặp chị L.
Đến một con hẻm gần chợ, địa chỉ chị L cho là một quán ốc nhỏ, em nhận ra chiếc Vespa trắng đậu trước quán, chị L đang ngồi ủ rũ một mình ở trong. Đoạn em vào quán, chào chị L rồi ngồi vào bàn. Chị L gặp em liền tươi tỉnh hẵn ra, rồi chị gọi đồ ăn, đồ uống:
- Em uống Ken nha?
- Dạ sao cũng được!
Rồi đồ ăn, thức uống dọn đầy trên bàn, ốc hút, nghêu hấp xả, sò huyết xào me….Chị L cứ 100% với em mãi, đoạn rồi chỉ xỉn, mặt đỏ gay lên, chỉ bắt đầu tâm sự về chuyện gia đình, càng kể thì chỉ càng buồn, đoạn rồi khóc nức nở…
Hóa ra chị đang cãi nhau với chồng về vấn đề nhà cửa, chả là chồng chỉ không muốn ở chung với mẹ vợ, rồi hai vợ chồng bất đồng ý kiến, dẫn đến gây gỗ, mẹ chỉ thì bỏ về quê lúc nào không hay rồi chỉ giận chồng mà ra đây giải khuây. Chị còn tâm sự với em về chuyện chăn gối, hóa ra chị L ham muốn như thế là tại vì chồng có thói quen đi tàu nhanh nên chỉ không bao giờ thỏa mãn được, chị L lại ở thời kỳ sung mãn của phụ nữ…Kể ra cũng tội… Bỗng chị L gọi bà chủ:
- Dì tám!....C…Cho con gửi…chiếc xe!
Rồi chỉ quay sang em:
- Em chở chị…đi một vòng quận 1 chơi nhé!
Chị níu tay em mà kéo ra ngoài rồi nằng nặc đòi em chở đi chơi trong tình trạng người đầy hơi men. Em cũng hơi nóng thôi chứ chưa say lắm nên đồng ý. Đoạn rồi cả hai vi vu ngoài đường. Thế là 67 huyền thoại lại lần nữa được thêm một người đẹp ngồi sau, không hổ danh “67 huyền thoại”. Đi được một quãng thì chị L bảo em dừng lại để ói, ói xong, chị L nói:
- Em chở chị vào khách sạn được không?
Em nghe mà tỉnh cả ngủ, em lúng túng bảo:
- Thôi…để em chở chị về nhà!
Chị L ngã vào lòng em mà năn nỉ:
- Đi mà….
Em không kìm lòng được, chở chị L vào một khách sạn gần đó rồi thuê một phòng. Em dìu chị L vào phòng, khóa cửa lại, rồi đỡ chị nằm lên giường nghỉ, chị L nằm xuống, hai mắt lim dim, người chỉ toàn mùi bia, miệng thì lãm nhãm liên tục. Đoạn em đứng dậy định đi vệ sinh thì chị bật dậy níu em lại:
- Em đừng đi mà! Ở lại với chị đêm nay được không?
lovemes1
Thành viên Ưu Tú- Chapter 31: Lộ tẩy...:
Chị ấy níu em lại rồi kéo em ngồi xuống giường, chỉ nghẹn ngào…
- Em làm chồng chị đêm nay nhé…
Lúc này biết được chuyện của chỉ, em càng cảm thông hơn, ít ra thì chỉ cũng không mèo mỡ lung tung, chỉ chọn mình em…Em đang ngơ ngáo vì câu nói của chỉ thì chỉ lại sụt sịt, nói nhăng cuội:
- Phải chi chị sinh ra trễ 10 năm rồi được gặp em…Chị sẽ lấy em làm chồng!
- Em có gì tốt đâu mà lấy!
Chỉ cười cợt:
- Em đẹp chai nè, hiền lành nè, chịu khó nè, nhiều lắm…em còn bảo vệ cho chị nữa…
Chắc chỉ đang ám chỉ hôm em đánh thằng CBR 250.
- Nhiêu đó đủ làm chồng chị rồi….
Vừa dứt câu, chỉ ôm lấy em mà hôn, hôn ngày càng mạnh, rồi đè em xuống mà cởi đồ em ra, đúng là phụ nữ trưởng thành có khác, so về độ quyến rũ thì chị L là nhất trong bốn baby. Chị L cởi áo em ra, rồi hôn từ môi xuống bụng, rồi cởi quần em ra…Đoạn rồi chị cứ “mút” mãi không ngừng, cũng phải hơn 15 phút, chỉ còn khen “ngon” nữa…rồi sau đó…Em xin không kể chi tiết ạ. Sau khi “xong việc”, chị L cùng em nằm trên giường ôm nhau, chị L cứ sụt sịt bên em mà tâm sự.
- Chị khổ lắm! chị cũng không muốn ngoại tình như vậy đâu.
- Em hiểu mà!
Em vuốt tóc chỉ rồi hôn lên trán như một lời an ủi.
Giờ em đã hiểu được nỗi lòng của chị L. Em cứ ngỡ rằng chị có một người chồng chuẩn mực, một gia đình hạnh phúc. Thế mới hay, ai mà chẳng có nỗi khổ riêng. Đêm đó, em ở lại khách sạn ngủ cùng chị L, lâu lâu chỉ lại mò dậy tìm “cà rem” mà mút. Nhu cầu chị L như thế, mà ông chồng lại cứ quen đi tàu nhanh, chả trách chỉ cuồng d** như thế.
Sáng hôm sau em dậy, chị L vẫn còn ngủ, trông chỉ lúc ngủ thật đẹp, em bị những đường con trên cở thể chị quyến rũ, thế là em tự nguyện “chiều” chỉ thêm một lần nữa…Đoạn này em cũng xin không kể chi tiết.
Đến khoảng 10h sáng, em chở chị L đến quán ốc để lấy xe. Vừa đến quán thì chị L liền giật mình:
- Chết rồi em ơi, chồng chị!
Em nhìn kỹ vào quán thì thấy một người đàn ông đang ngồi đó, cạnh chiếc Vespa trắng. Anh ta mặc áo sơ mi, quần tây, giày tây, chắc là dân công sở, khuôn mặt già hơn so với hình em xem trên điện thoại chị L. Em hơi bất ngờ, đằng nào ảnh cũng thấy em chở chị L rồi, đành đánh liều chạy đến quán luôn. Chị L xuống xe, anh chồng điềm tĩnh bước ra, không có vẻ gì là giận dữ cả.
- Đêm qua cô đi đâu?
Chị L có vẻ bối rối, rồi chị hít một hơi sâu rồi tỏ ra bình tĩnh đáp lại:
- Em đi đâu kệ em!
Anh chồng nhìn về phía em, ảnh bắt đầu có vẻ khó chịu.
- Tôi hỏi lần nữa tối qua cô đi đâu?
Em lúc này chả dám làm gì cả, em ngồi yên trên chiếc 67
- Em qua nhà bạn ngủ!
Anh chồng bắt đầu gắt gỏng
- Cô tưởng tôi ngu à!
Nhiều người xung quanh chợ bắt đầu dòm ngó. Lúc này tự dưng em sợ lắm các thím ợ, em chỉ ngồi thừ trên xe mà nhìn chị L và chồng cự qua cự lại. Dì Tám quán ốc cũng từ trong nhà ra nhìn.
- Đêm qua cô ngủ với trai chứ gì! Đồ đ* cái!
Nhiều người quanh chợ lại tụ tập lại xem đông hơn, chị L thì bắt đầu khóc.
- Ừ! Tui đ* vậy đó nên mới lấy nhầm thằng chồng ích kỷ như anh.
Rồi cả hai gay gỗ về chuyện mẹ chị L rồi nhảy sang chuyện qua đêm của chị L, anh chồng bắt đầu lên cơn, anh ta xô đẩy chị L. Em liền chạy đến can ngăn.
- Nè anh, có gì từ từ nói!
Anh chồng nhìn em rồi chửi
- Mày có tư cách gì mà nói chuyện với tao! Tao chưa xử đến mày đấy!
- Rồi! có gì anh từ từ nói, không được đánh phụ nữ.
- Tao dạy vợ thì kệ mẹ tao, thằng chó!
Rồi ảnh nhìn sang chị L
- Mày ngủ với thằng này chứ gì! Con đ*.
Chị L thì chỉ đứng đó khóc, rồi anh chồng sấn đến định đánh chỉ, em liền đẩy ảnh ra, ảnh chửi:
- Đ* mẹ!
Vừa chửi xong, ảnh túm lấy cổ áo em rồi đấm đá không ngừng, người dân ở dưới bắt đầu ồn ào lên, dì Tám thì cứ luôn miệng “Thôi!, Thôi!”, anh chồng thì cứ nhào vô em mà nắm cổ nắm áo, đoạn ảnh đánh trúng vào miệng em, làm em đau buốt mà cọc lên, em đẩy ảnh một cái mà mém té nhào xuống đất, ảnh chưa kịp gượng dậy thì em tháo nón bảo hiểm tán vào mặt một phát bật ngữa xuống sàn, máu mũi máu mồm chảy như suối. Ảnh ráng gượng dậy chửi:
- Tụi mày được lắm! dám qua mặt tao.
Chị L liền kéo áo em đi.
- Đi em, chở chị đi!
Em quay lại nhìn chỉ, mắt chỉ sưng húp, mặt mũi tèm lem, tội nghiệp lắm…Chị L kéo em đến chỗ chiếc 67 rồi giục em lên xe. Mọi ánh mắt của những người hiếu kỳ đều hướng về em, em cắn răng mà nổ máy chở chị L đi khuất.
Trên đường, dưới ánh nắng gắt, dòng người tấp nập, chị L khóc rất lớn, người đi đường ai cũng nhìn. Em thì câm như hến...
lovemes1
Thành viên Ưu Tú- Chapter 32: Chị Quản Lý tội nghiệp:
Em cứ chạy xe trong vô thức, không biết đang đi đâu, chị L thì vẫn cứ nức nở đằng sau. Em nhận ra mình đã vô tình phá tan hạnh phúc gia đình chị L, em vẫn còn bàng hoàng, không ngờ mọi chuyện xảy quá đột ngột…Em cứ lòng vòng mãi ngoài đường, nắng gắt, khói bụi, chị L thì không còn chỗ nào để về nghỉ ngơi, em chợt nghĩ đến nhà mình, bố mẹ em giờ này cũng không có ở nhà.
- Em chở chị về nhà em nghỉ đỡ nhé!
Chị L không nói gì, em quay xe phóng thẳng về nhà.
Về đến nhà, em mở cửa, dắt xe vào, chị L vẫn đứng ở ngoài.
- Vào đi chị!
- Chị thấy hơi kì…
- Bố mẹ em đi hết rồi, chiều mới về.
Đoạn rồi em chạy ra nắm tay chị L dắt vào. Em dẫn chị L lên phòng, bật máy lạnh lên, em chỉ dám bật khi trời quá nóng hoặc có “khách quý” như chị L thôi. Chị L dòm xung quanh phòng em một hồi rồi ngồi xuống giường. Em thấy chị L có vẻ mệt mỏi vì phơi nắng nãy giờ.
- Chi đi tắm đi!
Chị L nhìn em rồi gật đầu, em mở tủ quần áo tìm một chiếc khăn cho chỉ. Đoạn rồi em dẫn chị L xuống nhà tắm, em ngồi ngoài phòng khách xem TV. Em đang xem thì chị L mở hé cửa nhà tắm ra gọi em:
- N ơi! Em vào tắm với chị đi…
Em nửa muốn nửa không, em không muốn làm thêm chuyện gì có lỗi với gia đình chị L nữa. Chi L thì cứ đứng ở mép cửa mà trông em, dục vọng trong em lại nổi lên, cuối cùng em đã siêu lòng…
Tiếng nước từ vòi sen chảy róc rách, mùi sữa tắm thơm cả phòng tắm, em đang dịu dàng xoa tay lên từ lưng xuống mông chị L, người chị L đầy sữa tắm, vừa trơn vừa mềm mại. Em “kì cọ” khắp người cho chị L, còn chị chỉ vuốt ve “thằng nhỏ” của em. Rồi cả hai cùng đứng vào vòi sen xả nước cho sạch, chị L và em hôn nhau đắm đuối, rồi chỉ đẩy em ngồi xuống bồn cầu, rồi quỳ xuống…Em ngồi nhìn chỉ mút lấy mút để mà vừa phê vừa ngẫm nghĩ, chắc anh chồng chỉ chẳng bao giờ dành nhiều thời gian để mặn nồng với chỉ như thế này đâu, nghĩ đến mà tội nghiệp…chị L đang “mút” thì em rút ra, rồi ngồi xuống sàn mà ôm lấy chỉ hôn thắm thiết, rồi đè chỉ nằm xuống mà hôn từ môi xuống…Đoạn rồi em và chỉ cùng…trong phòng tắm luôn. Em xin không kể chi tiết.
Tắm xong, mát mẻ, sảng khoái, em đi mua cơm về ăn cùng chị L, rồi cả hai cùng nằm ngủ trưa trên phòng em. Đồng hồ báo thức lúc 1h15, em dậy rửa mặt, thay đồ rồi gọi chị L dậy đi lên quán.
Trên chiếc 67 huyền thoại, em cùng chị L trên đường đến quán, em quay xuống nói chỉ:
- Em xin lỗi…vì em mà gia đình chị… lộn xộn lên.
- Không! em không có lỗi gì hết, chị làm chị tự chịu.
Em im lặng một hồi rồi nói:
- Giờ chồng chị đã biết như vậy…
- Kệ…Sẵn đây chị li dị luôn, chị chịu đựng hết nổi rồi.
Em nghe mà chạnh lòng….Rồi cả hai không nói gì nữa.
Đến quán, Lacoste, Công Chúa, Hồ Ly đều ở đó, thấy em chở chị L đến, cả ba nhìn em chằm chằm. Công Chúa có vẻ khó chịu, nó hỏi:
- Ủa! xe chị đâu mà để anh N chở?!
- À…xe chị bị hư nên chị gọi N chở chị đến quán cho kịp.
Rồi cả ba baby nhìn em, em lúng túng:
- À..ờ…đúng rồi, nhà chị L cũng thuận đường lên quán nên cũng tiện.
Con Hồ Ly liền hỏi:
- Thế chiều nay thầy chở em đi học thì sao?
- À…ờ…
Chị L nói đỡ
- Chiều em cứ đi tập với thầy N đi, tối chị đi xe ôm về cũng được.
Lacoste thì chỉ đứng nhìn thôi, em thấy cũng không có gì nghiêm trọng, chắc nó không trách em đâu. Rồi cả quán bắt tay vào làm việc…
Hôm ấy chị L gọi cho chồng rồi lại tiếp tục gây gỗ, tình hình ngày càng tệ, chỉ có vẻ như muốn li dị thật. Đoạn rồi chỉ ngồi khóc thút thít một mình trên quầy, em chạnh lòng lắm, em cũng một phần lớn làm gia đình chị tan nát, nhưng nghĩ lại thì anh chồng mới là nguyên nhân chính khi ích kỷ mà đuổi mẹ vợ về quê, chị L cũng đã không còn mặn nồng với ảnh nữa thì li dị có lẽ là phương án tốt nhất. Chị L khóc mà em chẳng dám đến an ủi vì có 3 “hung thần” đang trực sẵn ở đó.
Đến 6h chiều, em chở Hồ Ly đi tập, trên đường nó cứ trách móc mãi về việc em chở chị L đi làm hôm nay. Em vừa lái xe vừa bị tra khảo, lâu lâu lại ăn mấy cái nhéo đau chảy cả nước mắt.
Như mọi ngày, em cho cả lớp khởi động, căng cơ rồi tập thể lực, hôm ấy Hồ Ly tức em nên lúc tập đối kháng nó đánh em mạnh lắm, như trút giận. Rồi đến 7h45 em cho cả lớp giãn cơ chuẩn bị về. Đang thu thu xếp chuẩn bị về cùng Hồ Ly thì em có điện thoại, Công Chúa gọi:
- Anh N hả! anh đến quán nhanh đi, chị L có chuyện rồi!
Công Chúa có vẻ hối hả và sợ hãi lắm, em liền giục Hồ Ly đi nhanh rồi lên 67 huyền thoại chở nó đi thẳng trở lại quán.
Vừa đến đầu hẻm, em thấy một vài người đang đứng bên ngoài dòm vào quán, bác giữ xe già cũng đứng chống nạnh gần đó. Em vội chạy đến quán thật nhanh. Từ bên ngoài, em thấy bàn ghế trong quán ngã lung tung, Lacoste và Công Chúa đang loay hoay trên ghế sofa cùng chị L, chị L thì đầu tóc rũ rượi, tèm lem nước mắt, và quan trọng hơn là mặt chị L đầy những vết bầm…
lovemes1
Thành viên Ưu Tú- Chapter 33: Quyết định của chị L:
Em vội chạy vào quán.
- Chị L sao vậy?
Công Chúa lúc này cũng rưng rưng nước mắt mà trả lời:
- Hồi nãy chồng chị L đến, rồi hai người gây gỗ ầm cả lên…rồi anh chồng bắt đầu đánh chị L rồi đạp bàn đạp ghế, em với B.N sợ lắm…Em cố can thì bị ảnh tát nữa nè, hu hu…
Dấu tay in rõ trên má Công Chúa, chị L thì bị đánh sưng cả mắt, chảy cả máu răng. Lúc này em nghiến răng mà tức lắm mấy thím ạ, em tức mà run cả người. Em vội nắm tay chị L, gắt gỏng:
- Chị đi với em kiếm thằng chó đó!
Chị L nhìn em mà khóc nức nở, em ôm chị L vào lòng rồi thì thầm vào tai chỉ:
- Đi chị! Đi với em kiếm nó, nó dám đánh chị L của em, đi chị!
Chị L càng khóc lớn hơn nữa:
- Chị sợ lắm, chị đau quá!
Em ẵm chị L ra ngoài đặt lên chiếc 67, rồi lên xe…Ba baby kia thì đứng thẫn thờ trong quán nhìn em. Em nổ máy, chị L ôm em trên xe, chiếc 67 huyền thoại phóng ra khỏi con hẻm…
Trên xe, chị L ôm em cứng ngắc, em quay lại hỏi:
- Nhà chị ở đâu?
Chị L sụt sịt:
- Thôi bỏ đi em! Lỗi cũng ở chị….
- Nhưng đ* má, nó không được đánh chị như vậy!
Rồi em nằng nặc đòi chị L chỉ nhà, chị L quyết định không chịu, em dịu giọng:
- Thôi, về nhà chị lấy quần áo rồi mình tính sau nhé, từ hôm qua tới giờ chị chưa thay đồ nữa…
- Nhưng chị sợ về nhà lắm…
- Có em đây, em bảo vệ chị, chị về lấy quần áo rồi đi ngay.
Chị L đồng ý, rồi chỉ đường cho em, chiếc 67 huyền thoại phóng như điên trên đường…
Đi đến một con đường nhỏ, nhà chị L nằm ngay đầu đường, ngôi nhà nhỏ nhưng rất đẹp, trước cổng có hàng cây hoa giấy quấn ở trên nữa. Chị L xuống xe, em nhìn chỉ mà xót lắm, gương mặt bầm tím, con mắt bên trái sưng vù, càng nhìn em càng nóng máu. Chị L lấy chìa khóa mở cổng. Em dắt xe vào trong rồi đến bên chỉ:
- Chị vào trong lấy đồ đi, em đi theo, chị đừng sợ gì cả!
Vừa dứt lời thì thằng chồng từ trong nhà bước ra, miệng phì phèo điếu thuốc. Em vừa nhìn thấy nó thì liền chạy đến nắm đầu, đấm vào mặt liên tục, chị L chạy đến can, em cứ tiếp tục mà đấm cho nát mặt nó thì thôi, nó chịu không nổi ngã khụy xuống, loạng choạng quỳ dưới đất, em giơ chân đá thẳng vào thẳng mặt, nó bật ngửa ra sau.
- Thôi em, đủ rồi em, chị xin em!
Thằng chồng nằm dưới đất, máu me be bét trên mặt, rên ư ử đau đớn. em chỉ vào mặt nó mà hét lên:
- Mày mà còn đụng đến chị L một lần nữa thì tao lấy mạng mày!
Thằng nhóc con chỉ đứng trong nhà nhìn ra lúc nào không hay, nó khóc òa cả lên, chị L vội chạy đến bế nó vô trong. Thằng chồng bắt đầu gượng dậy, em định sấn đến cho nó thêm mấy đấm nữa thì nó lạy lục van xin:
- Đừng đánh…nữa!
Em thấy nó có vẻ sợ nên thôi. Khoảng 10 phút sau, chị L kéo một cái valy ra, dẫn theo thằng nhóc. Chị vừa khóc vừa nói với con:
- Con ở nhà với ba ngoan nha! Mẹ đi mai mốt mẹ về.
Thằng nhóc thì cứ khóc không ngừng, anh chồng thì nằm sõng soài dưới đất thở hổn hển. Rồi em chở chị L cùng chiếc Valy đi khỏi đó….
Trên xe chị L cứ khóc miết, em thì sau khi đánh thằng khốn nạn kia xong thì trong người nhẹ nhõm hẵn. Em ghé nhà thuốc mua vài thứ cho chị L rồi chạy về quán café.
Vào quán, em xách valy vào cho chị L rồi dìu chị vào salon ngồi nghỉ. Bây giờ đã 9h30, trong quán chỉ còn lại Công Chúa, Lacoste và Hồ Ly chắc đã về trước. Đoạn rồi em với Công Chúa chườm đá, pha thuốc cho chị L uống. Một hồi sau ba của Công Chúa đến đón, trong quán chỉ còn lại mình em và chị L.
Giờ chị L đã bình tĩnh lại, em pha cho chị một ly cam vắt uống. Rồi em và chỉ tâm sự một tí về chuyện gia đình chỉ, về anh chồng. Chị L có vẻ đã quyết định li dị chồng, chị L dự định sẽ thuê nhà rồi rước mẹ về ở chung, rồi hai chị em bàn về việc tìm nhà thuê. Sau khi tâm sự, bàn bạc xong xuôi, em chở chị L về nhà ngủ đỡ đêm nay.
Chiếc 67 huyền thoại bon bon trên đường, đằng sau cột cái valy vào baga, chị L ngồi trên tựa đầu vào vai em mà ngủ. Về đến nhà, bố mẹ đã ngủ cả, em nhẹ nhàng bế chị L lên phòng đặt xuống giường, chị ngủ thiếp đi. Rồi em xuống xách valy, dắt xe vào nhà. Đêm ấy, chị ngủ say lắm, có lẽ do khóc nhiều. Em thì bật PC lên mạng kiếm nhà cho thuê gần quán để tiện cho chị L đi làm.
Sáng hôm sau, em và chị L dậy sớm, em chở chị L đến quán ốc Dì Tám để lấy xe, lấy xe xong thì hai chị em đi tìm nhà cho thuê. Đi xem nhà đến tầm 11h thì chị L ưng ý một căn. Ngôi nhà nho nhỏ thôi, có 1 tầng lầu, bên trong có một phòng khách, 1 bếp, 1 toilet, trên lầu thì có 2 phòng ngủ và 1 toilet nữa, quá tốt cho chị L sống cùng con và mẹ. Đoạn rồi chị L hẹn tối đến gặp chủ nhà một lần nữa, rồi cả hai ra về.
Trong khoảng thời gian đó em đã trốn học hết 3 buổi, bị thầy gọi điện về mắng vốn quá trời, còn hù đuổi học. Trở lại với chị L, sau khi coi nhà xong thì chị chào em lên quán trước, em thì về nhà nghỉ ngơi rồi ăn cơm, ngủ trưa. Đến 1h15, em dậy đi làm.
Đến nơi, em bước vào quán, chị L với khuôn mặt bầm tím đang ngồi viết sổ sách. Còn 3 “hung thần” kia nhìn em chằm chằm, em bắt đầu cảm thấy bất an...
lovemes1
Thành viên Ưu Tú- Chapter 34: Đi chơi xa lần hai.:
- Đoạn rồi 3 baby đến bên chị L hỏi thăm sức khỏe rồi tâm sự cùng nhau, lần đầu tiên em thấy cảnh tượng 4 baby của em thân thiết với nhau như vậy, hai thằng mặt ngựa cũng nhiều chuyện vào hỏi han, chị L cũng kể qua loa là vợ chồng bất đồng ý kiến vậy thôi. Được mọi người quan tâm, chị L cũng vui hơn, có vẻ như 3 baby kia không giận em, chắc chúng nó nghĩ em chỉ giúp đỡ chị L thôi, vậy ra chúng nó chưa biết gì cả, em mừng lắm.
Đến tầm chiều chiều, chị L lấy xe đi gặp chủ nhà cho thuê. Em và các baby ở lại làm việc. Đến 6h thì em cùng Hồ Ly về đi tập. Trên đường, em đang chở Hồ Ly thì chị L gọi em:
- N hả! tối nay em qua nhà mới phụ chị quét dọn được không?
- Được chị! Khi nào tập xong em đến.
Rồi em cúp máy rồi tiếp tục đi, Hồ Ly hỏi:
- Gì vậy thầy!
- À! Chị L mới thuê căn nhà, chị nhờ thầy qua phụ quét dọn.
- Em qua nữa!
- Sao được, dọn xong ít nhất cũng phải đến 11h, em về trễ ba mẹ la thì chết thầy!
- Không chịu!
Nó nằng nặc đòi đi theo, rồi em cũng đành chịu…
Tối hôm ấy tập xong em chở nó qua chỗ chị L rồi cả 3 người cùng dọn dẹp nhà cửa: quét màn nhện, thay bóng đèn, vứt rác, rồi tổng vệ sinh nguyên căn. Làm xong, ai nấy đều bở cả hơi tai, mồ hôi mồ kê đầy người. Căn nhà bây giờ sáng sủa hơn hẵn, chỉ còn sắm sữa thêm vài thứ nữa là ok. Đoạn rồi em chào chị L rồi chở Hồ Ly về.
Kể từ hôm đó, chị L ra ở riêng và đi làm bình thường, anh chồng cũng không làm phiền nữa, chị L nhiều lần gọi mẹ lên thành phố ở chung nhưng mẹ chị đều từ chối, thằng nhóc con chị thì anh chồng đòi giữ nuôi. Chị L chỉ sống lủi thủi một mình. Chị vẫn thường gọi em sang chơi rồi ngủ lại. Thế là những ngày tiếp theo là những chuỗi ngày yên bình…
Rồi thì cũng sắp đên Tết 2012, trước khi nghỉ tết, anh K lại mời mọi người đi chơi xa, lần này là đi Phan Thiết. Em sốt ruột lắm, điều ấy có nghĩa là em sẽ cùng 4 thiên thần đáng yêu đi chơi và quan trọng là sẽ được ngắm Công Chúa và Hồ Ly lần đầu mặc áo tắm…
Những người được mời gồm tất cả nhân viên của quán: chị L, em, Lacoste, Công Chúa, Hồ Ly, Hai mặt ngựa và hai con ca sáng, thêm anh K nữa là 10 người hết thảy. Kỳ này anh K thuê xe chở mọi người đi chứ không đi xe máy như kỳ Vũng Tàu. Hôm ấy anh K cùng chị L đến gặp mẹ Lacoste để xin cho nó đi, xin gảy cả lưới bác ấy mới đồng ý cho nó đi.
Thế là mọi người gặp nhau tại quán như đã hẹn, rồi lên xe thẳng tiến đến Phan Thiết, em vô cùng hào hứng với chuyến đi này, em linh cảm sẽ có nhiều chuyện hay xảy ra…
Trên xe, để không gây mất đoàn kết “nội bộ”, em lên đầu xe ngồi với bác tài. Sau hơn 5 tiếng ngồi xe, chiếc xe chạy lên một khu Resort rất lớn nằm trên đồi, phải có đến hơn 80 căn biệt thự trong khu ấy, nhìn mấy căn Villa mà em thèm thuồng, mơ ước sau này sẽ cất được một căn như thế…Rồi xe dừng lại tại một căn. Anh K gọi mọi người:
- Tới rồi mọi người ơi!
Em hốt cả hoảng, ý anh K là mình sẽ được ở trong căn Villa này, căn villa to lắm các thím ợ, giống mấy căn nhà bên Mỹ ấy, một màu trắng buốt. Mọi người xuống xe, ai nấy đều mệt mỏi nhưng vì phong cảnh quá đẹp nên ai cũng tranh thủ chụp hình, em nhìn quanh mấy căn khác, chỉ toàn thấy tụi Tây ở, chả thấy bóng người Việt nào cả. Sau em hỏi anh K thì được biết thuê một căn ở đây là 10tr/ngày , cha mẹ ơi! em nghe mà muốn bật ngữa, hóa ra anh K quen với ông quản lý ở đây, cho hẵn ảnh một căn ở chơi 3 ngày luôn.
Rồi mọi người xách hành lý vào trong. Bên trong mát rượi các thím ợ, máy lạnh rất to, để trên trần nhà, phà hơi lạnh, mát đến xương tủy, bên trong có đầy đủ tiện nghi: TV LCD 32”, Tủ lạnh cao cấp, bếp ga, lò nướng, nhà tắm thì còn to hơn cái phòng nhà em nữa. Căn nhà có đến 4 phòng ngủ, tất cả đều ở trên lầu, ở dưới là một cái nhà khách bự tổ chảng, có cái bàn ăn dài như trong phim Mỹ ấy, bàn ăn gia đình.
Rồi anh K chia phòng cho từng nhóm: 2 con ca sáng 1 phòng, Chị L với Lacoste 1 phòng, Hồ Ly với Công Chúa 1 phòng, còn một phòng trống to nhất thì 4 thằng đàn ông còn lại ở chung. Thế là ai về phòng nấy nghỉ ngơi. Em, anh K, hai mặt ngựa vào phòng.
Tuy ở Villa sang trọng nhưng dù gì cũng là được cho ở free chứ không phải giàu có gì, nên anh K đi chợ mua đồ về nấu cho đỡ tốn kém (Một suất ăn sáng ở đấy là 700k đấy mấy thím). Rồi trong khi mọi người nghỉ ngơi thì anh K cùng em và hai mặt lừa đi chợ, mua một đống đồ ăn dự trữ cho 3 ngày luôn, rau, cá, thịt..v.v..đủ thứ cả. Về đến nhà, mấy cô nương vẫn chưa ngủ dậy, em và anh K chất đồ ăn vào tủ lạnh.
Đến tầm 3h chiều thì mấy cô nương bắt đầu dậy, rồi anh K rũ mọi người đi tắm biển luôn.
Khoảng 30 phút sau thì mấy thiên thần của em thay đồ xong. Chị L mặc bikini màu tím, Công Chúa thì mặc đồ hai mảnh, Hồ Ly thì bikini màu đỏ, còn Lacoste…từ khi em với nó hôn nhau, nó đã biết ăn diện hơn, hôm ấy nó mặc đồ hai mảnh chứ không quần short áo thun nữa, ngực nó bự khủng bố luôn mấy thím ợ, bự nhất trong đám, em ước chừng phải gần 90 đấy, còn hai con ca sáng thì vẫn bikini như hồi ở Vũng Tàu. Rồi mọi người đi xuống bãi biển.
Chị L đã vui vẻ trở lại, gương mặt chỉ rạng rỡ tắm biển cùng mọi người làm em thấy an lòng, Công Chúa thì tuy nhà giàu nhưng không chảnh, rất hòa đồng với mọi người, Hồ Ly thì mặc bikini dáng chuẩn còn hơn cả chị L nữa, nhưng Lacoste đã đánh bại tất cả để chiếm lấy trái tim của em bằng bộ ngực khủng ấy. Em mãi nhìn ngực Lacoste suốt, ngực nó to mà căng tròn đẹp lắm mấy thím ợ, em nhìn mà thèm thuồng lắm, còn cặp mông của Hồ Ly nữa, buổi đi chơi này thiệt đáng bỏ công...
Tắm biển xong thì mọi người cùng về nhà, ai cũng đói rã ruột. Về đến Villa, chị L cùng đám con gái nấu lẩu ăn, còn đám đàn ông bên em thì coi đá banh. Khoảng một lúc sau thì đồ ăn đã dọn lên bàn, lẩu cá, mực nướng, tôm cua, bia bọt các thứ…Anh K hỏi, ai nấu lẩu mà thơm thế, Công Chúa giơ tay:
- Em nấu!
Phải công nhận Công Chúa từ khi làm ở quán thì đảm đang hẵn ra, cái gì cũng biết làm, ai mà lấy được Công Chúa thì chắc chẳng cần đi ăn ở ngoài làm chi. Đoạn rồi mọi người ngồi vào bàn, em đang ngồi thì Lacoste đến ngồi cạnh bên trái em, còn Hồ Ly thì ngồi cạnh bên phải, Công Chúa và chị L ngồi đối diện em, anh K ngồi đầu bàn, hai con ca sáng ngồi đối diện hai thằng mặt ngựa. Quá đói, ai cũng ăn lấy ăn để rồi tấm tắc khen Công Chúa nấu lẩu ngon. Ăn cũng nhiều, mà uống cũng không ít, ai cũng có hơi men, Chị L xỉn đến nổi đến ghế salon nằm ngủ thẳng cẳng ở đó, Hồ Ly thì lên phòng ngủ trước, Công Chúa thì khá tỉnh táo, có lẽ ngày xưa ăn chơi nhiều rồi nên quen. Ngồi một hồi em mới để ý Lacoste ngồi kế bên, nó uống cũng nhiều, mặt nó đỏ gay cả lên, nó cứ nhìn em suốt. Đoạn rồi em và anh K dọn bàn sạch sẽ rồi anh K lên ngủ cùng hai mặt ngựa , hai con ca sáng cũng lên phòng mà ngủ, Công Chúa thì ở lại rửa chén, đoạn Lacoste xỉn quá, em phải bế nó lên phòng.
Nó ở chung phòng với chị L, chị L thì đang ngủ dưới salon phòng khách nên trong phòng chẳng có ai, em bế nó trên tay, nó cứ nhìn em rồi cười miết. Đoạn em đặt nó nằm xuống giường, nó liền ôm cổ em, nhìn em đắm đuối rồi nói:
- Anh có muốn ngửi quần lót của em nữa không…?
lovemes1
Thành viên Ưu Tú- Chapter 35: Cá Sấu Chúa:
- Em nghe mà đứng hình luôn, con Lacoste say mèm rồi, nói năng lung tung, chả biết xấu hổ gì cả:
- Anh hôn em đi! Hôn xong em mới cho.
Từ trên nhìn xuống, gương mặt của Lacoste dễ thương lắm, cặp mắt nó đang lim dim, môi hé mở như mời gọi, lúc này em không kìm lòng được, lại có tý hơi men trong người, thế là em nằm lên người nó mà hôn, đây là lần thứ hai em hôn Lacoste, lần này nó mạnh dạng hơn, đưa cả lưỡi vào, tiếng nhóp nhép, em cảm nhận mùi bia từ cơ thể nó tỏa ra hòa lẫn với mùi thơm của tóc. Rồi nó nhẹ nhàng đẩy em ra, nó ngồi dậy, rồi nó cởi quần ra , em xoắn cả lên, rồi nó cởi luôn quần lót ra , cả phần dưới của nó đập vào mắt em, nó nằm phịch xuống giường, hai chân dang rộng, tay thì đưa cái quần lót cho em…
- Tặng anh nè…!
Cái quần còn “nóng hổi” mấy thím ợ , một cái quần lót màu trắng có ren như cái hôm bữa.
- Anh cất vào túi đi!
Em không nghĩ ngợi gì thêm, nhét liền cái quần vào túi sau. Nó nằm dang chân như thế, em không tài nào chịu đựng được, rồi nó cởi luôn cả áo ra, hai trái bưởi năm roi lộ hết cả ra, lúc này em không còn suy nghĩ gì được nữa, lý trí em đã bị cái khe hở và hai trái bưởi kiểm soát, và rồi…Em xin không kể chi tiết.
Lacoste bình thường rất ngoan và hiền, nhưng khi nó say thì còn hơn cả chị L nữa mấy thím ợ, sau hơn 1 tiếng đồng hộ vật lộn cùng nhau với đủ mọi tư thế, em bủn rủn hai chân mà bước ra, Lacoste thì được em mặc quần áo lại cho (trừ quần sịp) rồi nằm ngủ say mèm sau một đêm “long trời lỡ đất”. Và đây cũng là lần đầu tiên của Lacoste...
Lacoste đã vắt kiệt sức của em, em đi không nổi luôn mấy thím ợ, em ráng lết ra cái ghế sofa ngoài phòng khách nhỏ, rồi nằm xuống mà ngủ thiếp đi vì quá mệt…
Sáng hôm sau, em là người dậy trễ nhất, em tỉnh giấc thì nghe tiếng mọi người nói chuyện rộn ràng ở dưới nhà, em liền vào phòng đánh răng, rửa mặt rồi xuống nhà, mọi người đang ăn sáng. Lacoste cũng ở đó, nó thấy em thì liền cúi mặt xuống mà ăn. Chị L thấy em xuống liền gọi vào ăn:
- Ngồi xuống ăn luôn đi N!
Sáng hôm ấy Công Chúa nấu hủ tíu mì bò kho, ngon gì đâu mấy thím ợ, em ăn đến 2 tô. Ăn xong thì em phụ Công Chúa dọn dẹp, rửa chén. Sáng hôm ấy mọi người lại ra biển chơi, ai cũng vui chơi, Lacoste thì lại ngồi trên bờ chơi cát một mình, em biết nó xấu hổ chuyện hôm qua nên chủ động đến ngồi xuống cạnh nó.
- Sao em không xuống tắm?
Nó chẳng ngại ngùng cúi mặt xuống mà vọc cát
- Lúc…Lúc đó, em say quá…nên…nên…
- Anh cũng say nữa,
Nó từ từ ngước lên nhìn em
- Em quyến rũ lắm đấy…anh nói thật!
Nó ngượng đỏ cả mặt
- Đó là lần đầu tiên của em…
- Anh biết mà (Có cả máu mấy thím ợ)
Rồi cả hai im lặng một hồi, em hỏi nó:
- Lần đầu…mà sao…em biết làm mấy cái đó (BJ, 69, .v.v.v)
Nó ngượng nghịu
- Em…em coi…phim sét!
Nghe đến đây thì em bất ngờ lắm, nhưng cố tỏ ra bình thường rồi hỏi tiếp:
- Coi ở đâu?
- T…Trên điện thoại
Hóa ra nó cũng ghê gớm lắm chứ ít gì, tự mò mà xem rồi bắt chước y chang, thế mới biết con gái có nhiều điều bí mật phải làm mình bất ngờ lắm. Đoạn rồi em hôn lên má nó một cái rồi dắt nó xuống biển chơi.
Tắm biển đến trưa thì mọi người về. Trưa hôm ấy Công Chúa nấu món Cà ri gà, ăn ngon vãi cú mèo, từ lúc đi đến giờ, toàn được ăn ngon, mà do chính tay Công Chúa đáng yêu nấu cho ăn nữa chứ. Hai thằng mặt ngựa có vẻ thích hai con bé ca sáng, chúng nó cứ đến quanh quẩn gần hai con bé miết, nhưng có vẻ hai con ấy không mặn mà lắm với hai thằng lựu đạn. Ăn no xong thì em lên phòng ngủ một giấc.
Đêm hôm ấy, khi bọn con gái ngủ hết, em với anh K cùng hai thằng lựu đạn nhậu hải sản với rượu Xuân Thanh đặc sản Trà Vinh quê anh K. Bốn thằng làm hết 5 chai, thằng nào thằng nấy quắt cả cần câu, đấy là lần đầu tiên em xỉn đến vậy, em nhớ lúc ấy chóng mặt mà đi không nổi, anh K với hai thằng mặt ngựa nằm tại chỗ mà ngủ, em thì loạng choạng đi vào nhà vệ sinh để ói. Em ngồi ôm cả bồn cầu mà đưa mặt vào ói lấy ói để. Ói xong thì em tỉnh rượu hơn một chút, em ra ngoài mở cửa sổ, lấy điếu 3 số ra phì phèo, đầu óc vẫn hơi quay cuồng, rượu của anh K uống rất ngon, nhưng ngấm mạnh thật, uống vào em cảm thấy hứng lắm mấy thím ợ, em lại nhớ đến ngày hôm qua với Lacoste mà dựng hết cả thằng nhỏ dậy, căng ra cái quần đùi rất là lộ liễu, thấy ai cũng ngủ cả rồi nên em cũng không thiết che làm gì, cứ để cho “nó” như thế mà thong thả đi lên phòng để ngủ, lên đến trên sảnh thì Hồ Ly đang ngồi ngoài salon xem TV, em giật cả mình.
- Em…chưa ngủ à?
Con Hồ Ly thì cứ tròn xoe mắt mà nhìn xuống quần em…
lovemes1
Thành viên Ưu Tú- Chapter 37: Sét đánh ngang tai!:
- Chị L nắm tay em nhẹ nhàng rón rén đến nhà vệ sinh tránh đánh thức anh K với hai mặt ngựa đang ngủ ngoài phòng khách. Cả hai vào WC, nhẹ nhàng khóa cửa lại rồi…Em xin không kể chi tiết, lúc ấy em đang say, lại vừa mới được Hồ Lỳ “thổi” lúc nãy nên rất sung sức, làm đến độ chị L rên ư ử mà khóc chảy cả nước mắt mấy thím ợ.
Sau khi xong việc thì em với chị L mặc đồ lại. Em mở nhẹ cửa phòng WC ló đầu ra nhìn, anh K và hai mặt ngựa vẫn nằm ngủ bất động, bên ngoài không còn ai khác, thế là em ra ra hiệu cho chị L cùng ra. Lúc này em quá buồn ngủ rồi, em đi thẳng lên phòng mà nằm phịch xuống ngủ thẳng cẳng.
Thế là sau hai ngày ở Phan Thiết, em dường như đã bị “tê liệt”, không còn sức lực chi nữa. Sáng hôm sau, mọi người rũ nhau đi ra Bàu Trắng chụp hình. Đến Bàu Trắng, sa mạc cát trắng đẹp lắm, tha hồ mà chụp hình tạo dáng, chụp hình xong thì mọi người trở về Villa, ai cũng đói rã ruột, em thì tự hỏi hôm nay sẽ được ăn món gì do Công Chúa làm đây.
Trưa hôm ấy, Công Chúa nấu canh chua cá, chén canh nóng hổi, cá thì đặt từng khứa lên dĩa nước mắm nhỉ rồi xắt ớt vào. Ngon đến độ em ăn hết 7 chén cơm, no căng cả bụng. Ăn xong em lên phòng nằm nghỉ, nằm trên giường rồi em chợt nhận ra…hôm nay là ngày cuối cùng ở Phan Thiết, ngày cuối cùng được ở chung nhà với 4 thiên thần, về nhà là sẽ nghỉ tết, không biết khi nào mới có lai những chuyến đi chơi này. Em nằm mà cứ nghỉ vẫn vơ, em ước gì Tết này cũng làm, em thực sự không muốn rời xa 4 thiên thần của em…Em nằm một hồi thì ngủ đi lúc nào không hay.
3h chiều hôm ấy, mọi người đi tắm biển lần cuối trước khi về. Ở bãi biển, có nhiều gái Tây mặc bikini lắm, da trắng, mắt xanh, tướng tá ngon lành, nhưng em chả thèm, nhìn 4 baby dễ thương hơn nhiều. Em mãi nhìn Lacoste chơi đùa cùng sóng biển, sóng đập vào người nó, hai trái bưởi tưng muốn động đất. Không ngờ con cá sấu lạnh lùng ngày nào em mới gặp, giờ đã trao thân mình cho em, em thầm nghĩ đến việc kết duyên cùng Lacoste, nhưng rồi hình ảnh của chị L, Hồ Ly, Công Chúa lại xuất hiện, em bắt đầu rối bời. Em thầm ước có thể hẹn hò cùng lúc với 4 thiên thần, em sẽ cho chị L làm vợ cả, rồi đến Công Chúa, Lacoste rồi Hồ Ly…
Nhìn mấy baby chơi đùa vui quá, em chạy đến ẵm từng em lên rồi ném xuống nước. Đoạn em ẵm Công Chúa lên, nó vùng vẫy thế nào mà tay bóp trúng tờ rym em, thốn vãi ông ba già. Em liền thả nó xuống, dường như em và nó đều biết chuyện gì vừa xảy ra, nó ngượng mà đi chỗ khác chơi, em thì vẫn bàng hoàng đứng ấy.
Rồi mọi người chụp hình lần cuối ở bãi biển. Đến villa, mọi người về phòng tranh thủ thu dọn đồ đạc chuẩn bị ra về. Khoảng nửa tiếng sau, xe đến, em cùng mọi người bước lên xe, em ngoái nhìn lại căn Villa lần cuối, em sẽ mãi nhớ căn biệt thự này, đây là nơi mà em và Lacoste lần đầu với nhau…
Xe bon bon trên đường, em ngoái đầu xuống nhìn, ai cũng ngủ thiếp đi vì mệt, em nhìn qua cửa sổ mà ngẫm nghĩ về tương lai của mình.
Về đến Sài Gòn thì đã gần 11h tối. Mọi người vào quán lấy xe rồi tạm biệt nhau mà về. Công Chúa thì có ba đến rước, Lacoste mẹ đến đón, Em thì chở Hồ Ly về nhà…
Trên chiếc 67 huyền thoại trùm mền trong quán suốt 3 ngày trời, hành lý cồng kềnh, Hồ Ly ngồi sau em mà từa đầu vào lưng em mà gật gù. Đến nơi, Hồ Ly lim dim mắt mà bước xuống xe, nó có vẻ mệt và buồn ngủ lắm. Đoạn rồi cả hai tạm biệt nhau. Trên chiếc 67 huyền thoại, em phóng thẳng về ngôi nhà thân yêu.
Thế là những ngày nghỉ Tết bắt đầu, em không đến lớp, không đến quán, cũng không đến võ đường nữa. Mỗi ngày trôi qua là mỗi ngày nhạt nhẽo, mấy đứa bạn cũ cứ gọi đi nhậu, đi mát-xa riết, em chẳng tha thiết gì cả, chỉ ở nhà tập tạ rồi lướt web. Chị L về quê thăm mẹ, Lacoste cũng cùng mẹ về quê, chỉ có Hồ Ly và Công Chúa thì vẫn ở nhà như em. Đêm đêm em lại nhắn tin qua lại với Công Chúa và Hồ Ly, rồi lấy cái quần của Lacoste ra hưởng thụ rồi mới ngủ. Thế là những ngày Tết trôi qua thật ảm đạm, em thì từ cái vụ để quên áo khoác thì chả dám đi chơi riêng với Công Chúa hay Hồ Ly. Em cứ ở nhà rồi đến mùng 1 đi chúc Tết dòng họ.
Rồi thì những ngày Tết cũng qua, sau hơn 2 tuần nghỉ Tết, quán bắt đầu hoạt động lại. Giây phút mong chờ của em cũng đến. Trên chiếc 67 huyền thoại, với thao tác quen thuộc, đạp máy, bóp côn, vô số rồi rồi chạy,em bon bon trên đường đến quán, đường phố khá vắng, đến đầu hẻm, cái bảng hiệu quen thuộc, em chạy vào trong, dừng xe trước quán, gác chống, nhìn qua ô cửa, em đã thấy bóng dáng của 4 thiên thần.
Hôm ấy mọi người đều có mặt sớm tại quán, ai nấy đều vui vẻ tay bắt mặt mừng, riêng Lacoste thì có vẻ hơi suy tư. Hôm ấy quán khá vắng, có lẽ vẫn còn dư âm của ngày Tết. Sau Tết, Công Chúa, Hồ Ly, Chị L đều mập mạp và xinh hẵn lên, có Lacoste thì có vẻ ốm đi, cả buổi nó cứ buồn buồn thế nào ấy.
Thằng mặt mụn sau khi nghỉ Tết thì đã thoát được kiếp Alone, cứ gọi điện, nhắn tin rồi cười một mình suốt. Em cũng mừng cho nó, tội nghiệp lắm mấy thím ợ, nhiều lần cứ gặp rồi nhờ em tư vấn tình cảm cho, thế mà giờ đây đã có gấu. Em thì sau Tết dành dụm được ít tiền nên sắm được một con iPhone 3GS, em tha hồ mà chụp hình mấy baby để tối ngắm.
Em đang mãi mê chụp lén Công Chúa với Hồ Ly thì con Lacoste đến níu áo em.
- Anh N ơi!
Mặt nó buồn lắm, em nghĩ nó đang gặp chuyện gì đó không vui.
- Sao em?
Nó liếc nhìn xung quanh rồi nói nhỏ với em.
- Anh vào bếp nói chuyện với em được không?
Rồi nó dẫn em vào bếp, trong bếp không có ai cả, khá yên ắng. Nó có vẻ căng thẳng lắm, nó cứ đứng yên trong bếp, em nghe được cả hơi thở và nhịp tim của nó nữa.
- Sao em?
Nó ngước lên, nhìn em tha thiết rồi lại cúi mặt xuống, giọng nó run run, lí nhí:
- Anh ơi! hình như…hình như…em...có thai rồi!
lovemes1
Thành viên Ưu Tú- Chapter 38: Cá sấu yêu con:
- - Em nói cái gì?
- Hình như…em…có thai! Hức hức
Nó bắt đầu mếu, em thì đầu óc quay cuồng, không tin nổi những gì vừa nghe. Em bắt đầu suy diễn lung tung, em nghĩ đến chuyện phá thai, nghĩ đến chuyện nuôi con…Em sợ lắm, vã cả mồ hôi lạnh. Em tự hỏi hôm ấy đã rút ra rồi cơ mà, em còn bắn lên bụng nó nữa, sao lại có chuyện vô lý như thế được.
- Sao em biết!
Nó nức nở:
- Từ. hôm. đó, Em..hu hu..sợ..lắm, em…cứ..lo…lắng…mãi…rồi..một tuần sau…em…mua..que..thử thai, nó…hiện…2…gạch….Hu hu hu
Lúc này em như muốn vãi cả ra, mặt em như không còn một giọt máu nào nữa. Em lấp ba lấp bấp:
- Cái que ấy chắc không chính xác đâu em…
- Chính. Xác. Mà. Hu hu hu hu…
Em vội dỗ nó nín để tránh mọi người chú ý, em thì thầm vào tai nó:
- Tý nữa anh chở em đi khám nhé!
Nó sợ hãi
- Hong, hong, em không đi, em sợ lắm, huh u
- Chỉ khám thôi em, khám thôi, xem có bầu hay không thôi, không có làm gì hết…
- Hu hu hu, mấy ngày nay em sợ lắm, em sợ mẹ biết lắm….
Em ôm nó vào lòng, ôm nó an ủi:
- Thôi không sao hết, chưa chắc có thai đâu, chút nữa anh chở đi khám…
Nó tựa vào lòng em, rồi gật đầu…
Một hồi sau nó nín, nó vào WC rửa mặt, em thì tranh thủ ra gặp chị L vờ xin chở Lacoste đi mua đồ ăn trưa.
Trên chiếc 67 huyền thoại, em cùng Lacoste phóng bạt mạng đến bệnh viện gần đó. Trên xe nó sợ lắm, cứ khóc mãi. Đến bệnh viện, em dắt tay nó đến khoa sản. Ngồi chờ một hồi thì bác sĩ gọi tên, em cùng nó vào trong. Em khai với bác sĩ rồi nhờ bác sĩ khám lại xem có thật là có thai không, đoạn rồi bác sĩ mời em ra ngoài để tiện khám thì Lacoste không chịu, nó đòi em ở lại. Thế là em đành ở trong cùng nó xem bác sĩ khám.
Quy trình khám khá lằng nhằng. Đầu tiền, bác sĩ cho nó nằm trên giường, cởi quần, vệ sinh âm đạo, rồi dang chân ra, ổng lấy một cái kẹp mỏ vịt nhét vào trong âm đạo rồi banh ra xem, sau khi nhìn chăm chú thì ổng lấy mẫu dịch nhờn. Con Lacoste nằm ấy mà ngượng đỏ cả mặt, em thì sốt ruột quá mà cũng chả còn tâm trí đâu mà hứng khi nó nằm ở tư thế đó. Sau khi lấy mẫu dịch nhờn thì ổng bắt đầu siêu âm. Nhìn vào cái màn hình em chẳng thấy được gì cả, chính xác là không hiểu. Siêu âm xong thì ông thì đưa cho Lacoste một cái khay nhỏ để lấy mẫu nước tiểu. Sau khi lấy mẫu nước tiểu thì lại lấy mẫu máu. Xong xuôi, bác sĩ kêu em và Lacoste ra ngoài chờ.
Ngồi ngoài sảnh chờ, Lacoste như người mất hồn, môi nó tái nhợt, em vội đi mua cơm hộp và nước đến cho nó ăn. Nó vừa ăn vừa mếu máo:
- Anh ơi! lỡ như có bầu thiệt…thì sao?
- Không có đâu em!
Em cố gắng trấn an nó
- Nhưng lỡ có thì sao?
Em thở dài…
- Thì…thì phải phá đi chứ sao!
Bỗng nhiên con Lacoste nức nở lên.
- Hong, em sợ lắm, em không phá đâu!
Em trấn an nó
- Nếu có thai thì cũng chỉ khoảng 2, 3 tuần thôi em, phá thai bằng cách uống thuốc được mà…
- Uống thuốc có đau không anh?
- Anh…anh không biết nữa, chắc không đau đâu…
Nó khóc quá trời, em lấy tay mà chùi nước mắt nước mũi cho nó, nhìn nó tội nghiệp lắm. Em thì chỉ biết tới đâu thì tính tới đó…
Khoảng 30 phút sau thì bên phòng xét nghiệm gọi tên, em với Lacoste đến gặp bác sĩ, bac sĩ đưa cho cả một đống giấy tờ, nào là giấy xét nghiệm máu, giấy xét nghiệm HIV, giấy xét nghiệm tiểu đường…và cái cuối cùng là giấy kết quả…
Em nhìn vào mà trời đất như sụp xuống, Lacoste đã có thai hơn 2 tuần…Em bủn rủn cả tay chân, em nhìn Lacoste.
- Em có thai rồi…
Nó nghe xong mà đứng hình, nó như muốn ngã, em liền dìu nó đến ghế nghỉ. Đoạn rồi em vào nói chuyện với bác sĩ, tham khảo cách giải quyết. Bác sĩ khuyên em nên giữ lại thai, phá đi sẽ không tốt cho sức khỏe Lacoste, thai chỉ mới hơn 2 tuần nên có thể phá bằng thuốc được, sau khi được bác sĩ khuyên răn và góp ý thì em quyết định phá, rồi bác sĩ kê cho em một đơn thuốc phá thai hết hơn 300 ngàn, còn dặn dò em cách cho “vợ” uống, triệu chứng khi uống, rồi phải thường xuyên đến bệnh viện để bác sĩ theo dõi. Em phần nào yên tâm hơn…
Em với Lacoste nán lại bệnh viện một hồi để nói chuyện. Em nói với nó về chuyện phá thai bằng thuốc.
- Phá thai bằng thuốc có vẻ an toàn hơn đó em.
- Có đau không anh?
- Bác sĩ nói là trong thời gian uống sẽ bị đau bụng dữ lắm, còn đi ra máu nữa.
Nó bắt đầu sợ sệt
- Em sợ lắm, em sợ….
Em ôm nó vào lòng mà dỗ dành:
- Anh luôn bên cạnh em mà, không có gì phải sợ hết!
…
Hôm ấy chị L chửi em với Lacoste quá trời vì đi đến hơn 5h mới về, em bịa là bị công an bắt xe rồi làm thủ tục này nọ nên hơi lâu. Rồi Lacoste lủi thủi vào quán mà làm việc, em thì cũng chuẩn bị chở Hồ Ly đi tập.
Trên đường, Hồ Ly cứ kể chuyện ăn Tết ở nhà, em thì cứ ầm ừ cho qua. Em lúc này không còn tâm trí gì để nghĩ đến chuyện khác nữa. Hôm ấy tập cũng bình thường, tập xong em lại chở Hồ Ly về. Một mình trên chiếc 67 huyền thoại, em cứ thẫn thờ mà chạy, trong đầu em hiện lên những trường hợp xấu nhất về chuyện bầu bí này, em lo lắm, đây là lần đầu tiên em bị áp lực đến vậy.
Về đến nhà, em tắm rửa, lục cơm nguội ăn rồi lên phòng ngủ. Em chợp mắt được một chút thì có điện thoại, Lacoste gọi:
- Anh nghe!
- Anh ơi! Em…Em…Em không muốn phá thai đâu!
lovemes1
Thành viên Ưu Tú- Chapter 39: Trách nhiệm:
- Em sửng sốt mà tỉnh cả ngủ
- Em nói gì vậy?
- Em không bỏ con đâu…Hức
Em lúc này rối lắm, tự dưng nó không chịu phá, em hít một hơi thật sâu rồi bình tĩnh hỏi nó:
- Tại sao? Bây giờ chưa phải lúc đâu em!
- Em biết…nhưng như thế là giết con, em không muốn!
Em cố gắng thuyết phục:
- Bây giờ anh và em vẫn còn đi học, chưa có công ăn việc làm ổn định thì sao mà nuôi em bé được hả em? Nó sẽ ảnh hưởng đến tương lai của em đó.
Nó bắt đầu òa khóc
- Tại anh…hết! anh phải…chịu,trách, nhiệm! hu hu. Em không muốn giết con em đâu…
Nó vừa khóc vừa khăng khăng đòi giữ lại đứa bé làm em rối cả lên, lúc này đầu óc em hoàn toàn trống rỗng, không suy nghĩ thêm được gì để thuyết phục nó. Lacoste nói đúng, em là người phải chịu trách nhiệm cho việc này, và em đang cố gắng trốn tránh, em nhìn lại mình, thấy mình thật hèn hạ…Em hít một hơi thật sâu.
- Rồi! em không muốn phá thì thôi…
- Anh qua nói chuyện với mẹ em đi, hức! Trước sau gì cũng lộ ra thôi!
Nghe đến đây em như đứng tim, em sẽ gặp mẹ Lacoste để trình bày? Em sẽ đối diện với bác, rồi bác sẽ phản ứng sao đây? Em bắt đầu hoảng loạn.
- G…Gặp mẹ em?
- Anh gặp mẹ em nói chuyện đi!
- Em à! Anh nghĩ tốt nhất là nên bỏ nó đi…
Nó hét lên trong điện thoại
- KHÔNG! Không bỏ gì hết, anh phải chịu trách nhiệm, em cũng vậy!
- Nhưng làm sao mình nuôi được chứ, thân anh và em còn lo chưa xong…
- Thì tới đâu hay tới đó…Hức! Anh đi gặp mẹ em đi! Hu hu!
Em bàng hoàng, không lẽ tương lai của em chấm dứt tại đây sao? Rồi em phải bỏ bê chuyện học, lăn lộn kiếm tiền để nuôi em bé sao? Em hoang mang lắm, Lacoste vẫn khóc qua điện thoại, nghe nó khóc mà em thương lắm, em dỗ dành nó:
- Nín đi em! Được rồi! anh sẽ gặp mẹ em nói chuyện, rồi anh sẽ cùng em nuôi con nhé…
- Hức, hức! Ùm…..
Rồi em nhờ nó hẹn bác gái khoảng 8h tối ngày mai em qua.
Đêm ấy em không sao ngủ được, em nằm suy nghĩ về những điều sẽ nói với bác vào ngày mai, em suy diễn mọi tình huống xấu xảy ra., em lo lắm, chưa bao giờ em lo sợ đến như vậy. Xung quanh em như chuyển thành một màu xám xịt, u ám, em bắt đầu hối hận vì gì đã làm, em ước gì thời gian quay lại đêm hôm ấy, phải chi em đừng uống say, phải chi em kiềm chế một chút, phải chi em cẩn thận mà đeo bao cao su vào….Rồi em ra ngoài mà hút vài điếu ba số, em ước gì tất cả chuyện này chỉ là một giấc mơ mà thôi…
Hôm sau em nghỉ học vì đã thức đến 5h sáng, em ngủ đến 1h trưa rồi dậy đi làm luôn. Trên chiếc 67 huyền thoại, em đi tàn tàn đến quán, em lo lắm, em mong ngày hôm nay sẽ trôi qua thật nhanh và quan trọng hơn, em mong Lacoste sẽ suy nghĩ lại việc giữ đứa bé. Vào trong quán, mọi người vẫn làm việc bình thường, em thì bơ phờ, mệt mỏi, em suy sụp hoàn toàn…Lacoste đến bên em nói nhỏ:
- Em nói mẹ rồi! tối nay anh về nhà với em…
Vậy là nó đã thực sự kiên quyết giữ lại đứa bé, em không còn con đường nào khác là phải nói rõ với mẹ nó, cảm giác này vừa thất vọng vừa lo lắng, khủng khiếp lắm mấy thím ợ. Hôm ấy em chẳng có hứng thú nào mà trò chuyện với ai, cũng chẳng còn hứng thú mà lấy điện thoại chụp hình mấy baby, em chỉ chờ và chờ, em mong một điều kì diệu gì đó sẽ xảy ra, một điều gì đó cứu em thoát khỏi cảnh này, em cầu xin Quân Âm giúp em vượt qua ải này, rồi em sẽ nguyện ăn cơm không 1 năm…
Cái gì đến thì cũng đến, hôm ấy em sau khi đi tập xong, em chở Hồ Ly về sớm rồi ghé qua quán. Lacoste đang đứng trước hẻm chờ em. Đoạn rồi em đi theo nó về nhà, em nhớ lại lần em cũng đi theo nó như vậy rồi bị đụng xe nên em cứ vừa đi vừa nhắc nhở nó coi trước coi sau. Rồi thì cả hai cũng đến hẻm nhà nó, em xuống xe dẫn bộ cùng Lacoste đến cổng. Con chó mập thấy em, nó mừng lắm, nó quẩy đuôi mãi, lâu lắm rồi em mới gặp lại nó, nó có vẻ mập hơn nhiều. Em dắt xe vào nhà, gác chống xuống, từ ngoài nhìn vào, em đã thấy bác gái ngồi ở nhà khách xem TV. Tim em đập mạnh, rồi bắt đầu khó thở, em còn không dám bước đi một bước nữa.
- Đi anh!
Lacoste níu tay em vào, em chập chững bước từng bước vào trong nhà, gần xịt mà sao xa quá, em cứ bước mãi, bước mãi…Vào đến nhà, bác gái ngước lên nhìn em mà vui vẻ cười:
- Chào con!
Bác ấy vẫn nhớ em là ân nhân cứu mạng Lacoste nên có vẻ quý em. Em phần nào cũng bớt căng thẳng hơn. Rồi Lacoste níu em ngồi xuống đối diện bác. Bác gái tắt TV, rót trà cho em.
- Sao, con B.N nó nói con có chuyện muốn nói với bác hả?
Em chỉ biết cúi gầm mặt xuống đất, hai tay nắm chặt vào nhau, hít một hơi thật sâu để lấy bình tĩnh.
- Dạ! con…con có chuyện muốn thưa với bác.
Bác gái cười!
- Bộ định làm quen con gái bác hả!
Bác gái uống một ngụm trà, rồi cười nói với em tiếp:
- Ngày xưa còn học cấp 3 thì bác không cho bồ bịch nhăng nhít đâu. Bây giờ thì nó vào đại học rồi, bắt đầu có bạn trai cũng tốt…
Em với Lacoste nhìn nhau mà chẳng biết nói gì, Lacoste nhìn em gật đầu như ra hiệu. Em biết đã đến lúc nói sự thật, em một lần nữa hít một hơi thật sâu rồi chậm rãi thưa với bác…
- Dạ….! Thực ra thì…Thực ra thì….
- Thực ra sao con…?
Em bắt đầu bối rối, em ráng hít một hơi thật sâu nữa rồi thở ra từ từ. Bác gái thì cứ chăm chú nhìn em… Em nhìn Lacoste lần nữa để lấy tự tin, nó nhìn em tha thiết, tay thì bấu chặt vào áo em…Em quay lại nhìn bác gái, nhìn thẳng vào mắt bác.
- Thưa bác! B.N…có bầu với con rồi!
Trang 4 trong tổng số 5 trang • 1, 2, 3, 4, 5
Fanpage
|
|