Diễn đàn Tuổi trẻ Việt Nam | 2TVN Forum :: Tuổi trẻ & đời sống :: Câu lạc bộ Tuổi Trẻ :: Hội yêu văn thơ
Lê Hải Châu
Thành viên Ưu TúNGƯỜI BÁN BÁNH MỲ
Tiếng rao qua ngõ vụt đi
Bốn ngàn một ổ bánh mỳ, ai mua ?
Tôi ra đợi ở gốc dừa
Tiếng rao còn đó mà chưa rõ người
Lạ kỳ đồng đất quê tôi
Thuở xưa buổi sáng chỉ nồi khoai lang
Ít ai cơm chợ cháo hàng
Ít người bán quán chạy ngang ngõ nhà
Tiếng rao vọng lại từ xa
Cứ như mời gọi mặn mà rủ rê
Mua xong tôi trở ra về
Nắng đà lấp loáng quãng để cuối làng
Lê Hải Châu
Lê Hải Châu
Thành viên Ưu TúXIN NHƯỜNG
Chuyện thì cũng có gì đâu
Cứ như tà áo qua cầu gió bay
Cái hôm gặp mẹ gặp thầy
Quá vui, tôi cũng say say dịu dàng
Bất ngờ ông chú tạt ngang
Mừng anh rể bạc rể vàng đến chơi
Lẽ ra tôi chẳng đua đòi
Có lời thú thật rằng tôi tửu hèn
Đằng này cũng tại ma men
Tôi ngồi đến lúc lên đèn mới thôi
Đứng lên lẫn đất với trời
Sao người cứ thấy chơi vơi chập chờn
Muốn thì…ừ cứ việc nôn
Riêng em như kẻ mất hồn vì tôi
Có ai cạnh đó kêu trời
Có ai nhè nhẹ đỡ tôi lại giường
Đến nay dù giỏi mười phương
Chỉ riêng nhà vợ tôi thường chịu thua
Lê Hải Châu
Lê Hải Châu
Thành viên Ưu TúĐÃ NỬA MÙA THU
Gió mưa, giông bão, sương mù,
Giật mình, đã nửa Mùa Thu thật rồi.
Nước giờ cũng đã ngừng trôi,
Mấy nơi đất lở đã dời nhà dân.
Học trò vùng lũ gian truân,
Loay hoay tìm chút nẻo gần trường xa.
Lẽ ra giờ chỉ trồng hoa,
Chiều đem rê chút thóc già vừa phơi.
Hại thay cơn bão số Mười,
Làng bên đất lở, làng tôi sập nhà.
Ừ thôi, ta lại cùng ta,
Miếng cơm hớp nước cũng là vì nhau.
Mất người, ai chẳng buồn đau,
Cố lên nuốt chén rượu sầu làm vui.
./.
Lê Hải Châu
Lê Hải Châu
Thành viên Ưu TúTHU MUỘN
Nghe sương lành lạnh cuối vườn
Trên giàn đôi trái mướp hương đã tàn
Mùa Thu mới khẽ khàng sang
Trách sao ong bướm vội vàng bỏ đi
Đã đành hoa trái có thì
Có chi tránh né, có chi giận hờn
Nắng giờ đã thấy vàng hơn
Bát canh rau muống vẫn còn mềm môi
Nếp hương đã sắp trỗ rồi
Dưa Lê cuối vụ còn đôi quả sùng
Chim trời sải ánh không trung
Lối đi có lẽ tận cùng trời Nam
Thu nay có vẻ muộn màng
Hèn chi Hoa Cúc mới đang trở mình
Lê Hải Châu
Lê Hải Châu
Thành viên Ưu TúTIN RÁC
Mỗi ngày mở cái Ai phôn,
Ngập tràn tin rác hú hồn người ta.
Tin cò, tin vịt, tin ma,
Rủ rê trúng thưởng, đoán già đoán non.
Khối anh ngậm phải bồ hòn,
Cũng đành bấm bụng khen ngon ậm ờ.
Lật tìm kẽ tóc chân tơ,
Mới hay đạo tặc giở trò xàng xê.
Chớ tin mà tải chúng về,
Toàn trò thuốc lú bùa mê hại người.
Mấy ông nhà mạng ngồi chơi,
Để cho tin rác bán trời làm ăn.
./.
Lê Hải Châu
Lê Hải Châu
Thành viên Ưu TúSẦU RIÊNG
Giận gì, em lại sầu riêng?
Hàng mi chẳng khép làm nghiêng nửa trời.
Em về bỏ dở cuộc chơi,
Tiếc bông hoa đã nở rồi tàn nhanh.
Đang vui ở chốn thị thành,
Quanh em có chục vệ tinh lượn lờ.
Cuộc đời như một giấc mơ,
Xe đưa cửa trước, võng chờ cửa sau.
Em như một dải lụa đào,
Phất phơ cửa chợ khiến bao kẻ thèm.
Sự đời sướng mãi thành quen,
Nhìn đâu cũng thấy đồng tiền múa may.
Mải vui quên cả tháng ngày,
Say rồi tỉnh, tỉnh rồi say vật vờ.
Vẫy vùng giữa đám bùn nhơ,
Chồn chân mỏi gối, bến bờ thì xa.
Thói đời mãn cuộc tàn hoa,
Phấn son cũng ngại tuổi già đùa dai.
Em ơi “phấn thổ tiền tài”,
Người xưa đã dạy cấm sai chữ nào.
Mong em tỉnh giấc chiêm bao,
Sầu riêng em lại gửi vào gió mây.
./.
Lê Hải Châu
Lê Hải Châu
Thành viên Ưu TúĐẮNG LÒNG
Chuyện buồn đã mấy mươi năm,
Chỉ vì trót bé cái nhầm mà ra.
Cái hôm em trở lại nhà,
Triền đê vàng rực màu hoa Cúc Quì.
Em vừa ra khỏi “mùa thi”
Trái tim tràn ngập những gì buồn vui,
Gặp tôi, em chỉ gượng cười,
Tôi buồn cảm thấy chơi vơi cõi lòng.
Lẽ nào chín nhớ mười mong,
Bỗng dưng đổ hết xuống dòng Tuần Giang.
Trời thu vẫn rải nắng vàng,
Bến quê vài bận đò ngang cập bờ.
Tôi ngồi, bó gối buồn xo,
Trách nàng sao nỡ hững hờ với tôi.
Mãi cho đến tận tháng Mười,
Quê tôi vào vụ “Bão rươi” * muộn màng.
Tôi nghe tin dữ bên nàng,
Mẹ đau yếu nặng, thuốc thang chẳng cầm.
Bây giờ chỉ có ngậm sâm,
Ngóng trông con cháu đứa gần, đứa xa.
Tôi sang, nép dưới hiên nhà,
Ngõ ngoài đông nghịt người ra kẻ vào.
Thấy em gầy yếu xanh xao,
Gặp tôi em chỉ khẽ chào “ kìa anh”.
Thế rồi nước mắt vòng quanh,
Đắng lòng, ân hận, tôi đành ngồi im.
./.
Lê Hải Châu
Ghi chú( * ) Rươi là một loài Thủy sinh ở vùng sông nước, có thể làm thực phẩm. Bão rươi chỉ mùa con Rươi nổi lên dịp tháng 10 âm lịch
Lê Hải Châu
Thành viên Ưu TúQUA ĐÒ HÁI DÂU
Dòng sông uốn lượn sau làng
Bãi dâu xanh, chiếc đò ngang đợi người
Nắng lên từ phía chân trời
Dòng sông lấp loáng, thuyền trôi lững lờ
Em cầm chiếc Nón Bài Thơ
Chân trần quẩy gánh qua đò hái dâu
Tôi mơ có một nhịp cầu
Mơ làm giọt nước tưới dâu mỗi ngày
Lại mơ làm cánh chim bay
Để che chút nắng mỗi ngày cho em
Mà như xuống bể mò kim
Người đâu dễ thấy khó tìm người ơi!.
Hôm nay dâu đãy lứa rồi
Người sang quá bến để tôi nhỡ đò.
Lê Hải Châu
Lê Hải Châu
Thành viên Ưu TúĐỢI NẮNG MÙA THU
Vẫn còn một nửa mùa thu,
Vẫn còn bão tố đến từ khơi xa
Trái hồng, trái thị, trái na
Dẫu chưa thật chín cũng già trên cây
Đoái thương một mảnh trăng gầy
Đơn côi lẻ bóng trời tây nhạt nhòa
Lúa tươi phơi mãi chẳng già
Nắng non nắng yếu xúc ra xúc vào
Đợi ngày bổ mấy buồng cau
Nửa đêm mưa lớn rụng tàu lá khô
Giận trời sao vẫn thờ ơ
Đã chờ, lại phải cố chờ tuần sau.
./.
Lê Hải Châu
Lê Hải Châu
Thành viên Ưu TúHỮNG HỜ
Em đi trong nắng Thu vàng,
Mỏng manh một chiếc khăn Voan đội hờ.
Nắng giờ cũng chỉ vàng mơ,
Gió giờ cũng chỉ ơ hờ, phân vân.
Hẹn người chừng giữa Mùa Xuân,
Sao em hờ hững lúc gần lúc xa.
Mấy hôm tôi đến chơi nhà,
Mới hay khách khứa cũng qua đó nhiều.
Thấy em bóng dáng liêu xiêu,
Có người sang trọng mới dìu xuống xe.
Hẩm hiu, tôi định quay về,
Nhưng rồi nán lại, tái tê cõi lòng.
Tôi như lữ khách tang bồng,
Em như con Sáo sang sông lẻ đàn.
May trời chẳng buộc dây oan,
Kẻo rồi lại lỡ cung đàn nhân duyên.
./.
Lê Hải Châu
Fanpage
|
|