Tự nhiên hôm nay thấy bác Minhthuc tâm sự cảm động quá thì lại nhớ về câu chuyện của mình. Mà thực sự thì nó éo phải truyện hay chuyện mà với nó chỉ là cái kỉ niệm, kỉ niệm mà em có lẽ không bao giờ quên được.
Các bác cứ coi như đọc giải trí thôi, đừng quan trọng hóa hay đào bới gì cả.Giới thiệu:
Tên truyện: Gấu chó - Câu chuyện muôn thủa và hệ lụy đau đớn
Tác giả: hiepbeo_jav
Thể loại: F17voz
Nguồn: vozforums
Trạng thái: Đang viết ...
- Chap 1:
Thôi thì em cũng vào chính luôn. Sau 1 thời gian quen ẻm và tán ẻm thì em bảo là gách lại đợi sau kì thi đh. Nếu em đỗ, ẻm sẽ đồng ý. Cả hè miệt mài ôn thi, không game, không bất cứ vào cái gì cả. Rồi em cũng đỗ, điểm tầm tầm thôi. Thế rồi em tỏ tình, ẻm nhận lời. Gia đình 2 bên cũng vun vén cho 2 đứa, em thì cũng xác định luôn 1 mối quan hệ lâu dài, không thể lông bông mãi được. Hơn nữa, gái cũng ngoan, lại đảm, hiền nữa. Yêu nhau nhau thì tất nhiên là phải xh, không thì như nhiều bác nói là ngu, trym chỉ để đái,... Cơ mà yêu nhau 6 tháng rồi ẻm mới cho xh đó. Xong rồi ẻm còn khóc lóc các kiểu bảo là anh phải có trách nhiệm với em đấy, em đã là của anh rồi, đừng bỏ rơi em nhé mùi mẫn vê lờ.
Yêu nhau 3 năm, 2 đứa lúc nào cũng nhường nhịn, chia sẻ lẫn nhau. Gái cũng hiền nữa nên 2 đứa rất ít cãi nhau. Em cũng rất quan tâm đến ẻm, cứ vài tuần là lại dẫn đi mua quần áo. Tuần nào 2 đứa cũng đi chơi, đi xem phim. Đợt sinh nhật em 2 đứa còn lên Sapa chơi 2 ngày. Như kiểu vợ chồng son mới cưới ý. Hạnh phúc lắm. . Nhưng biến cố xảy ra vào hè năm 3. Nghỉ hè, 2 đứa cũng có những dự định riêng. Ẻm thì là mấy hoạt động cộng đồng gì gì đó. Còn em thì cố gắng đi làm vì nghĩ cố gắng tiết kiệm từ bây giờ để đến khi ra trường là có 1 số vốn nho nhỏ để có thể tự trang trải mà không phải ngửa tay xin của bố mẹ. Thế là em quyết định đi làm cho bác. Công việc cực nhàn, sáng ngủ tới tận trưa, chiều đi thu nợ, tối tổng kết sổ sách,.. nói chung là đơn giản và em được chia theo %. Lúc đó cứ nghĩ là cố gắng kiếm thật nhiều thì mai sau sẽ giúp cuộc sống 2 đứa đỡ vất vả. Nhưng em đã lầm, nhất là khi để người con gái thiếu thốn tình cảm. Ẻm đi cái mùa hè xanh gì gì đó, em cũng chả quan tâm. 2 đứa vẫn thi thoảng nói chuyện, em thì luôn cố quan tâm gái hết sức. Vào năm, các bác biết sinh viên năm cuối thì nó vất vả như nào rồi. Và rồi một biến cố khác ập đến, mẹ em bị tai nạn gãy cả 2 chân, anh trai bị đuổi việc. Mọi thứ dồn đến cùng một lúc quá bất ngờ. Em lâm vào bế tắc cực độ, tìm đến rượu, tới những khoái cảm mà em đã bỏ quên. Sự quan tâm ẻm dành cho em cũng nhạt dần. Những cuộc đi chơi bắt đầu thưa thớt và những món quà cũng gần như là không còn. Khi giải quyết xêm xêm mọi việc thì cũng là gần tết. Em có rủ gái về quê thì gái bảo ở lại đợi bạn rồi cùng về. Lúc đó em bắt đầu có cảm giác khoảng cách vô hình nào đó bắt đầu ngăn cách 2 đứa. Em cố gắng xóa nhòa khoảng cách đó. Em cố gắng tạo những buổi đi chơi, cố gắng làm cho gái những món qùa ý nghĩ, cố gắng tìm lại những kỉ niệm ngọt ngào và cảm xúc thân quen của ngày xưa. Nhưng gái thì không. Những buổi đi chơi trở nên hờ hững khi gái cắm mặt vào cái điện thoại cả buổi, không còn những cái ôm hôn khi nhận những món quà của em mà thay vào đó là lời cảm ơn khô khốc. Gái bắt đầu ăn diện hơn, chải chuốt, điệu đà hơn, mái tóc đen cũng đã nhuộm thành màu sh$t. 2 đứa cũng bắt đầu xích, cãi cọ nhiều hơn. Gái cũng đi chơi tối nhiều hơn và đương nhiên là bảo với bố mẹ là đi với em. Nhưng không phải. Em chợt nhận ra, em dự định sẽ gặp gái 1 hôm để nói chuyện thẳng thắn và cố gắng tìm ra tiếng nói chung cho cả 2 đứa vì theo dự định của gia đình là ra trường sẽ cưới. Nhưng khi mà em chưa kịp làm điều đó thì lại thêm một sự việc bất ngờ nữa xảy ra. Hôm đó là khoảng 24-25 tết gì đó, 8 thằng nhồi nhét trong con Innova thu nốt những đồng nợ cuối cùng của những khách hàng chầy nhất. Lúc đó là khoảng 8h tối rồi. Cả một lũ đang ngồi lúc nhúc gặm ngô nướng thì chợt thằng T vỗ vai em:
_ H, con M kia phải không, nó đang đi với thằng nào kia?
Em giật mình nhìn theo hướng nó chỉ. Đúng cái dáng ấy, đúng cái khăn đó cái khăn mà chính em đã đan tặng M hôm Noel. Nhớ lại lúc chiều em rủ ẻm tối đi ăn ốc thì ẻm bảo tối nay bận đi mua đồ tết với mẹ.
Mấy thằng bạn em thấy thế thì sôi máu lắm. Thằng anh còn nóng máu định phi xe lên chặn đầu. Em thì bình tĩnh hơn, chẳng hiểu sao lúc đó em lại bình tĩnh đến như vậy. Đi theo 1 lúc. Điều mà em nghi ngờ đã xảy ra. 2 chúng nó dừng trước cửa 1 nhà nghỉ. Thằng ml kia còn bo cho thằng nhân viên 100k dặn dò gì đó. Lúc này thì em không bình tĩnh được nữa rồi. Nhấc máy gọi gái, cái số mà em đã thuộc lòng, cái số mà em đã phải mất rất nhiều công tìm kiếm để thành số đôi với em. Một cuộc, không nghe. 2 cuộc, không nghe. Tới cuộc thứ 3, ẻm bắt máy:
_ Anh à, em đang đi mua đồ với mẹ. Xíu em về em gọi lại nhé.
_ Vậy em ở đâu, anh qua đón.
_Không tiện anh ơi, với cả tí em còn đi với mẹ có tí việc cơ.
_ Vậy à? Vậy em bảo cái thằng đi Lx đưa em đi luôn đi
_ Anh, anh nói gì vậy em không hiểu?
_ À vậy à? Thế em đi có việc đi, tí về gọi cho anh. Tới đây, em đã xác định không thể cứu vãn được nữa rồi. Em với mấy thằng bạn qua quán nước bên cạnh ngồi. Có tiếng nghiến răng, tai em bắt đầu đỏ. Tay nghiến chặt cốc nước nhưng em vẫn cố tỏ ra bình tĩnh. Các bác nghĩ em sẽ xông vào uy hiếp à? Hay em sẽ đạp cửa nhà nghỉ rồi chụp ảnh chúng nó? Không, em không làm điều đó...
Cùng xây dựng Wiki tuổi trẻ Cùng học làm seo, chia sẻ Phần mềm, ứng dụng nhé các thánh =))
- Chap 2:
Các bác nói hiếp cả 2 thì kinh thấy mẹ. Còn việc ngồi đợi thì vì em đã xác định là không thể cứu vãn được nữa rồi, các bác xông và đạp cửa khác gì phá chỗ làm ăn của họ, chưa nói tới việc khi vào đó có ai đủ bình tĩnh để không khô máu với cái thằng kia
Các bác nghĩ em sẽ xông vào uy hiếp à? Hay em sẽ đạp cửa nhà nghỉ rồi chụp ảnh chúng nó? Không, em không làm điều đó... Em lấy máy gọi cho bố ẻm ai nói em hèn em chịu, em muốn những người cần biết phải biết chứ em không thể nhịn nhục như nhiều bác được .
_ Bố ơi, bố mẹ ngủ chưa ạ? Ra chỗ Trần XX có chút việc ạ?
_ Sao vậy con? Có việc gì gấp à?
_ Dạ bố qua đây luôn được không ạ?
_ Ừ đợi bố 10p
Khoảng 15p sau 2 bác tới. Thấy 1 lũ nhung nhúc thì bác gái lo lắng:
_ Sao thế H? Có việc gì thế mà sao đông người vậy?
_ Dạ 2 bác đợi 1 tí nữa ạ
Ngồi đợi lâu thấy mẹ. Bác nào bảo cảm giác đợi chờ là thoải mái với cả thảnh thơi thì em ném ngay can dầu vào mồm đấy . Ngồi đợi mà nóng rột, nôn nao dặn lòng phải giữ bình tĩnh hết mức. Chứ bây giờ mà đánh thằng kia cũng chưa giải quyết được cái gì, mất bình tĩnh mà vào xe lấy hàng xiên thằng kia thì xộ khám oan. Khoảng gần 10h thì thấy 2 đứa đi ra ( chúng nó chịch nhau gần 2 tiếng ạ vl ). Mẹ nó, 2 đứa đi ra còn ôm eo, ẻm còn hôn phớt má thằng kia rồi quàng lại khăn cho nó. Cay, đắng, mặn. Chưa lần nào 2 đứa đi chơi mà ẻm quàng khăn hay hôn má em lúc ra về cả. Chưa kịp lên tiếng thì:
_ Con M, con M phải không? Con mất dạy.
Bác T lao tới đấm thẳng mặt thằng kia, nó loạng choạng rồi cái xe đổ roạp, ẻm cũng ngã theo, bác T éo thèm dựng ẻm dậy, 1 cái tát rất kêu, mắt ẻm bắt đầu chảy nước. Thằng kia nhanh như cắt dựng xe dậy, phóng ga còn ẻm thì liên mồm: chạy đi anh, chạy đi anh... Em lặng người, con gấu mình nó như vậy sao, biến chất vậy sao? Thằng kia vừa phi được 2m thì bụp rầm, nguyên cả cái ống điếu vào đầu, nước chảy loa loét mặt. Chẳng cần ai hô hào, đống bạn em lao lên bụp, bịch, chát. Thằng bé nằm sau 2 nốt nhạc. Nhưng lúc đó thì em đang bần thần chả kịp phản ứng mẹ gì? Ẻm thì giằng ra, lao tới ôm thằng đó:
_Ai đưa anh ý đi viện đi? Làm ơn tha cho anh ấy.
Rồi quay sang em:
_ Tôi không ngờ anh lại là hạng du côn như vậy.
Em thì đơ người tập 2, éo biết phải nói sao nữa, em còn chưa động tới thằng kia. Du cái à? Bố mày mà bị đánh thế liệu mày có can không? Liệu mày có hô hào đưa bố mày đi viện không? . Em lúc này thì nóng máu lắm rồi, phi tới, "chát" lần đầu tiên em tát ẻm:
_ Anh chưa bao giờ anh nặng lời với em, nhưng hôm nay anh phải đánh em vì em đã biến chất thực sự rồi.
Quay sang thằng chó kia, nó vẫn đang nằm hổn hển. Lúc này người dân bắt đầu bu lại bàn tán xôn xao. Em bảo 2 bác đưa em M về vì bây giờ em chưa bình tĩnh được, mai sẽ gọi tất cả mọi người tới 3 mặt 1 lời. Bác T ậm ừ:
_ Bác xin lỗi con, bác không dạy dỗ được con gái bác để bây giờ nó phản bội con, để nó trở nên đĩ thõa như thế này...
Lần đầu tiên em thấy bác ý khóc. Quả thực khi mà người đàn ông khóc thì họ đã đạt tới tột cùng của sự bất lực và căm phẫn. Các bác thử đặt mình vào trường hợp của Bác T xem các bác sẽ thấy sự bất lực, cảm giác nhìn con gái mình bước ra khỏi nhà nghỉ cùng một thằng ất ơ nào đó không quen biết mà ngay cạnh là thằng con rể thì nó nhục nhã và tức tưởi đến chừng nào. Lúc sau khi Bác T đưa M về thì em mới dựng thằng chó kia dậy, vứt nó vào trong xe rồi bảo thằng bạn em mang cái xe nó về nhà em luôn. Thằng chả trong xe thì liên mồm:
_ Đm chúng mày, chúng mày động vào nhầm người rồi đấy, chúng mày thả tao ra.
Bụp, 1 cùi chỏ, thằng kia câm nín luôn,răng môi lẫn lộn rồi. 1 chỏ của thằng học Muay nó rất khác chứ:
_ Câm cmmđ, tao với mày còn nhiều cái để nói lắm đấy...
Cùng xây dựng Wiki tuổi trẻ Cùng học làm seo, chia sẻ Phần mềm, ứng dụng nhé các thánh =))
- Chap 3:
Thôi thì các bác giục quá thì em cũng cố gắng xách @ss ra nét type vội vài dòng cho các thím
Cả lũ dông thẳng về nhà thằng anh cho tiện vì nó ra ở riêng rồi. Nhìn con Lx của tml kia dựng cạnh con Wave ghẻ của em thì cũng có tí tủi. Phải chăng em nó bỏ em vig gia cảnh nhà thằng kia tốt hơn, hay do em ysl( đùa đó, em cũng 20p chứ bộ). Vác thằng ml kia vào nhà thì nó cũng có vẻ tỉnh tỉnh rồi. Nhìn nó tri thức vl ra, kính cận, quần âu giày tây, có cái mác này đúng là tán gái dễ vl. Thôi lại lan man. Thằng chả vừa ngồi lên cái ghế thì ăn ngay 1 đạp của thằng anh em lăn dúi dụi:
_ Bố mày cho mày ngồi à?
Và nó tiếp tục được ăn tẩm quất part 2. Một lúc sau em bảo chúng nó dừng lại để em nói chuyện:
_ Mày quen M bao lâu rồi, chúng mày ngủ với nhau bao nhiêu lần rồi?
Thằng kia vẫn câng câng:
_ Sao tao phải nói, chúng mày cũng chỉ đánh tao được hôm nay thôi. Để xem ngày mai ai đánh ai.
Đm nó vẫn còn cùn, em phang ngay cái gạt tàn vào mồm nó, có tiếng cạnh của răng gãy. Thằng cờ hó ôm mồm lăn lộn.
_ Bố mày hỏi lại lần cuối, không nói thì đừng trách tao ác
Nó có vẻ bắt đầu cóng:
_ Tao quen M được 4 tháng.
_ Chúng mày ngủ với nhau bao nhiêu lần rồi?
Nó nhếch mép:
_ Nhiều hơn là mày ngủ với nó.
Em thề là lúc này em cay lắm rồi. Rút cái baton cứ nhằm tay nó mà vụt, 1 tay bóp tay nó 1 tay em vụt liên tục vào bàn tay thằng kia. Tới lúc máu nhuộm đỏ cái baton thì em dừng lại.
_ Chúng mày quen nhau như thế nào? Lúc mày với nó que n nhau có biết nó đang yêu tao không?
_ Tao quen nó hôm đi sinh nhật bạn. Nó bảo nó chán mày, nó bảo mày không quan tâm nó và tao bảo tao sẽ bù đắp cho nó, yêu thương nó hơn mày.
Em nhếch mép cười, bạc bẽo vl. Mẹ nó chỉ vì 1 thời gian mà em bận bịu là nó đã có người mới, đã có cái thằng dự bị tuyệt vọng vl ra. Đến lúc này thì cũng chẳng có gì phải hỏi hay phải thắc mắc gì nữa, mọi việc đã quá rõ rồi. Éo có chuyện níu kéo hay hiểu nhầm nữa rồi. Hỏi han làm cái éo gì nữa khi mà con ny mình chả khác gì con khát tình, hỏi thêm chỉ tổ nhục nhã ê chề trước mặt mấy thằng bạn. Đạp nó vài cái nữa rồi tự nhủ may mà mình nhận ra sớm không lại lấy nhầm vợ về làm đĩ. Bọn bạn vỗ vai em, ông anh lại xách thêm két bia, 8 thằng ngồi uống, uống nốt những gì đắng hơn cái dư vị của cuộc tình. Hết bia, lại thêm rượu, em không say, càng uống càng tỉnh, càng uống thì những kỉ niệm xưa lại tràn về: những ngày 2 đứa lượn lờ trên những cung đường bằng lăng tím thủa học trò, nhớ hôn 2 đứa nặn người tuyết ở Sapa, nhớ những hồi ức ngọt ngào thủa 2 đứa còn mặn nồng và nhớ cả lúc M bước ra cùng thằng kia từ nhà nghỉ. Mệt mỏi, uể oải xách chai rượu và gói thuốc lên sân thượng. Gói thuốc đắng, chai rượu cay trở nên vô vị. Nhìn xa xăm về chân trời ấy, nơi nào sẽ có ánh bình minh cho em? Rượu hết, thuốc tàn cũng là lúc trời hửng sáng. Thu dọn rồi lê xác xuống nhà. Ngày hôm nay sẽ còn mệt mỏi hơn đây...
Cùng xây dựng Wiki tuổi trẻ Cùng học làm seo, chia sẻ Phần mềm, ứng dụng nhé các thánh =))
- Chap 4:
Em mò xuống nhà rồi gọi thằng ml kia dậy, vứt cho nó bộ quần áo rồi bảo nó đi tắm nhanh còn đi. Tắm nước lạnh chứ éo có chuyện em đi bật nước nóng cho nó tắm đâu nhé. Lúc đó nhìn thằng chả bê bết vãi, kính thì vỡ, quần áo thì xộc xệch, nhàu nát. Rồi em lấy máy gọi cho ẻm. Thực sự cả tối hôm qua M éo gọi nổi cho em 1 cuộc điện thoại chứ không có gọi điện lèo nhèo xin lỗi này nọ Sau 2 hồi chuông ẻm bốc máy ngay:
_ Anh H, anh L sao rồi ( lúc đó em mới biết thằng kia tên L)
Thực sự lúc đó em thất vọng, ê chề vô cùng các bác ạ. 1 cuộc điện thoại hi vọng ẻm sẽ nói với em một lời xin lỗi, hay ít nhất cũng cho em nghe lời giải thích cuối cùng, nhưng không, ẻm chỉ quan tâm tới thằng kia. Phụ nữ ham của lạ vậy sao?
_ Tí nữa em ra cà phê chỗ XXX nhé. Anh muốn nói chuyện lần cuối.
_ Vâng tí em ra ngay ạ
Em với tay gọi thằng anh dậy, bảo nó đèo thằng L còn em vẫn đi xe của em. Để ý thấy thằng L mẻ nửa cái răng cửa ạ, chắc do cái gạt tàn. Tới quán thì chỉ em với thằng L vào quán còn ông anh ngồi đợi ở ngoài cửa. Thú thực với các bác là em ghét nhất uống cà phê, chắc là quen với vị trà đá vỉa hè rồi nên không quen với thứ đồ uống đắng ngắt ấy. Chẳng nhẽ vào quán cà phê là gọi trà đá nên vẫn lịch sự gọi 1 ly đen đá. Ngồi đợi gần nửa tiếng thì em ý tới, vẫn cái dáng hình ấy, vẫn cái vẻ hậu đậu mỗi khi dắt xe, nụ cười hiền thân quen ấy, vậy mà sao giờ đây em cảm thấy căm ghét cái nụ cười ấy như thế . Ẻm chạy vào quán sang thẳng chỗ thằng kia ngồi . rồi nhìn em đắm đuối . Tự nhủ sáng đã ăn đéo gì đâu làm gì có chuyện mồm dính rau mà em ấy nhìn lắm thế nhỉ? Chẳng nhẽ ra đây ngồi nhìn nhau? Em lên tiếng:
_ Em quen nó bao lâu rồi?
_ 4 tháng ạ
_ 4 tháng- Từ lúc mẹ anh bị tai nạn à?
_ Dạ
Đúng cái đợt mà mẹ em nằm viện, em phải đi lại luân phiên để vừa chăm sóc mẹ, vừa đảm bảo không bị đuổi học.
_ lâu nhỉ? lâu hơn cả 3 năm anh yêu em nhỉ?
_ Em... Em xin lỗi
_ Xin cái gì? Anh làm gì khiến em phải xấu hổ à? Hay hoàn cảnh của anh không đủ để em yêu.
_ Dạ.. tại lúc đó em cảm thấy trống vắng, em cô đơn nên em muốn tìm một cảm giác mới lạ
_ Vậy là em ngủ với nó, rồi lừa anh và gia đình
_ Em không có ý đó, em chỉ đi chơi nhưng rồi em say nắng anh L... Và...
_ Vậy em định tiếp diễn mối quan hệ này tới bao giờ?
_ Dạ nếu chúng mình cưới nhau em sẽ dừng lại ạ
Lúc này thì cả bộ mặt nó đã phơi bày ra, em đã không giữ nổi bình tĩnh nữa
_ Vậy là mày không tin tưởng tao, mày chỉ coi tao như 1 con tốt, như 1 sự đảm bảo, mày lừa dối cả tao cả bố mẹ mày à?
M bắt đầu rơm rớm nước mắt:
_ Dạ em không có ý đó ạ
Bình tĩnh lại một chút, nóng giận bây giờ không giải quyết vấn đề gì cả, chỉ khiến cho mình thêm đau đầu, ám ảnh
_ Thôi em không cần phải nói nữa, nó nói hết với anh rồi, nó bảo em ngủ với nó nhiều hơn cả anh đấy. Chúc 2 người hạnh phúc nhé, đừng có lừa dối nó như anh nhé.
Quay sang thằng ml:
_ Mày cướp được M của tao rồi đấy, liệu mà chăm sóc cho M
Ngậm đắng dốc nửa cốc cà phê vào mồm, đặt tờ 50k xuống đáy cốc quay ra cửa like a . Vừa bước được vài bước thì sững lại khi nghe thấy cuộc nói chuyện, nấp vào góc khuất lắng nghe:
_ Anh, em đã đánh mất người yêu thương em rồi đấy. Anh đừng bỏ rơi em nhé
_ Cô nói gì vậy?
_ Anh... Anh
_ Cô nghĩ tôi yêu cô à? Cô nghĩ những gì tôi nói là thật à? Cô nghĩ tôi sẽ chăm sóc thương yêu cô à? Cô nhầm rồi đấy? Tôi đến với cô chỉ vì tình dục, cô cũng chỉ như những con đàn bà khác, cũng chỉ như một món hàng không hơn, không kém.
Ẻm bắt đầu nước mắt lưng tròng
_ Anh, anh cho em một cơ hội đi, anh đừng bỏ em như vậy?
Bốp... bịch. Thằng kia tát M ngay giữa quán mặc cho M sõng soài dưới chân nó
_ Cút mẹ đi con đĩ.
Lúc này thì máu chó em lên não, phi thẳng vào nhặt cái ghế phang liên tiếp vào mồm thằng ml kia. Vừa đánh em vừa chửi
_ Đm con chó... đm thằng loz... nói chung là cũng nhiều từ nhạy cảm, quan hệ lung tung beng hết cả
Nó cũng chống trả quyết liệt cơ mà sao ăn được em, nhất là những lúc sự tức giận con người ta lên tới đỉnh. Đập chán chê khi nó đã nằm 1 vũng và nhân viên quán kéo ra can ngăn thì em dừng lại. Em đỡ ẻm dậy, bấm số gọi Taxi cho ẻm. Đó có lẽ là ân huệ cuối cùng em dành cho M, người con gái mà em đã từng yêu.
Bước được vào bước thì thằng ml nhổm đậy hổn hển:
_ Mày chưa xong với tao đâu con chó? Chờ bố mày đấy.
Lúc đấy thì ếu quan tâm nữa nó muốn nói mẹ gì thì nó nói. Quay ra chỗ thằng anh rồi gọi mấy thằng bạn nữa đi làm mâm lẩu giải sầu. Nhưng mọi chuyện chưa kết thúc ở đó...
Đlq 1 tí nhưng ở đây có bác nào fan Aoe không? Hôm qua cảm giác Gunny thua thằng Shenlong đau quá, nhói hết cả nòng. Mong hôm nay Chipboy phục thù cho VN
Cùng xây dựng Wiki tuổi trẻ Cùng học làm seo, chia sẻ Phần mềm, ứng dụng nhé các thánh =))
- Chap 5:
Em biết là những thằng nông dân như thằng L nó sẽ không dễ bỏ qua cho em. Nhưng suy nghĩ làm gì cho mệt óc, cái gì đến nó sẽ đến. Bố M có gọi cho em vài lần chủ yếu là xin lỗi và bảo rằng trong tết sẽ đến thưa chuyện với gia đình em. Nhiều lúc bác gọi tâm sự, em còn thấy buồn thay bác, cảm giác nó bất lực, ê chề nhìn mọi việc xảy ra trước mắt mà mình không thể làm gì khác. Em M thì không thấy gọi cho em, chắc vì xấu hổ quá. Hôm đó là khoảng 28 tết thì phải, em với thằng anh mới lọ mọ đi sắm đồ bày tết. Đúng là 2 thằng đực rựa, 28 tết mới đi mua đồ. Đi cả chợ mới chọn được chậu quất cơ bản là cũng éo biết mua gì thêm. Thằng anh thì cũng nản, bảo thôi bỏ lại đấy, mai nhờ bà già nó mua. Em cũng ậm ừ, 2 thằng xách xe đi về. Vừa rẽ ra khỏi chợ được 200m thì èn èn tiếng nẹt bô đằng sau. Thôi hỏng rồi, em giục thằng anh chạy nhanh định rút máy gọi mấy thằng bạn ra cứu thì sực nhớ sáng nay bảo đi chợ không cầm máy theo. Cơ mà sau chạy nổi với mấy anh tổ. 5p sau thì khoảng 7-8 xe cũng toàn dream với wave không biển. Hơn chục thằng đen đúa nhảy xuống phi thẳng vào chỗ bọn em. Chỗ dựa duy nhất của em bây giờ là ông anh. Từ bé đến giờ ông ý luôn là cứu tinh của mình. Lão ý cao tầm 1m8 75 kg trông như con gấu ý chứ mấy cái vụ hội đồng này thì em không có kinh nghiệm. Hồi cấp 3 trẻ trâu cũng đánh nhau nhưng mình cũng toàn áp đảo số lượng. Không ngờ mọi chuyện nó diễn ra nhanh như vậy, chắc thằng này nó éo định cho em ăn tết. Nhưng mà nhìn qua qua chúng nó cũng không phải dân ở đây mà cũng chưa thấy có thằng nào cầm cái dài dài nhọn nhọn sắc sắc. Nghĩ bụng chắc cũng cầm cự được tới khi có người quen chạy qua cứu. Mà giả sử lúc đó em thành Tony Jaa đi, thằng anh thành Scott Adkins đi thì cũng éo thể đánh lại nổi 2 vs 1x cơ mà, Lý Tiếu Long sống lại thì may ra . Mặc dù chống trả tương đối quyết liệt, em vẫn là thằng ôm đầu nằm đất cho chúng nó tẩm quất trước. Cơ bản là đời éo như mơ, chẳng có thằng bạn trời đánh nào chạy qua ứng cứu cả. Vừa được thằng anh dựng đậy thì 1 con K3 lao tới "sụttttt" tránh thế éo nào được cơ chứ. Em lịm đi trong tiếng gào rú của ông anh.
Tỉnh lại trong viện cũng là lúc xế xế chiều. Mà em cũng éo hiểu sao nhiều bác ngất đi ngủ được 2 ngày nhỉ? Thấy bà già đang ngồi bên:
_ Con vào đây lâu chưa?
_ Mày vào từ lúc sáng đấy. Mà làm gì để chúng nó đánh cho ra như này hả con?
_ Bố đâu mẹ, bố biết chưa, mẹ đừng cho bố biết nhé.
_ Bố mày vào từ sáng với tao vừa mới về dọn hàng thôi. Bố giận mày lắm
_ Thế con phải nằm lại lâu không mẹ? Hay mẹ xin cho con ra viện đi
_ Mày chỉ bị sượt qua nhưng mà mất nhiều máu quá nên phải nằm theo dõi thêm chắc 2 ngày nữa là được ra thôi
_ Mà con M đâu không thấy vào nhỉ?
Lúc đó thì mẹ em vẫn chưa biết chuyện, em cũng đang cố tìm lí do gì đó chính đáng để nói với ông bà già. Đúng là không đâu bằng gia đình mình, mở mồm là mẹ, đóng mồm cũng là mẹ. Tự nghĩ lại thấy xấu hổ, 2 mấy năm sống trên đời chả làm được cái gì cho bố mẹ, toàn gây chuyện rồi làm khổ bố mẹ mình. Rồi mẹ mình cũng về dọn hàng để mình lại với thằng anh ml
Lúc sau ông anh mình cũng bước vào xỉa đểu:
_ Mày vẫn chưa chết được đâu. Lúc nào cũng to mồm lắm mà xuống nhanh thế
_ Kệ em. Vứt em xin hơi, vật quá
Bập 1 hơi dài, ông anh thì đang ngồi đớp cháo của em.
_ Mày nghĩ thằng nào làm?
_ Còn thằng nào nữa anh. Chắc thằng L, nó thù em vụ hôm trước thôi
_ Thế à? Kể ra vì gái mà bị như này thì cũng hơi đau thằng em nhỉ? Mày định như nào bây giờ?
_ Em á? Kệ thôi, cứ qua lại thì éo bao giờ mới dừng lại được. Chắc nó cũng chỉ dám làm lần này thôi
_ ĐM mày bị ngu à? Thế bố mày bị đánh oan à? Mày bỏ qua nhưng bố mày đéo bỏ qua được đâu.
Với tính thằng anh thì nó cũng không thể bỏ qua như vậy được. Em thì oải lắm rồi, mất mẹ tết oan. Bụng như này thì bia rượu thế éo nào được. May mà tay chân không làm sao mà may nhất là thằng L không nhẫn tâm bảo bọn kia lấy bộ ấm chén của em. Lấy mất bộ ấm chén thì tàn cmn đời trai à? Vì 1 con gấu, không đáng.
Đang ngồi gặm cam thì sững cmn sờ. Em M vào thăm em cái bác ạ. Clgt? Củ lạc giòn tan? Ẻm vào để đồ lên tủ, nắm tay em . Mặt em thì thế này
_ Em vào đây làm cái gì?
_ Em xin lỗi, em sai rồi
_ Sai cái gì? Mà sai rồi thì anh có không bị đâm không?
_ Anh, anh cho em một cơ hội nhé? Cho em một cơ hội để bù đắp sai lầm nhé.
_ Em biết là anh không dễ dàng bỏ qua nhưng em sẽ cố gắng, em sẽ không để lần thứ 2 xảy ra, em hứa em sẽ là 1 người vợ hiền, em sẽ cố gắng chăm sóc, bù đắp cho em, do em, do em bị những lời đường mật của nó lừa dối. Em biết chỉ có anh thực sự tốt với em. Anh, anh thứ tha cho em nhé
Rồi ẻm bắt đầu chảy nước, mắt long lanh nắm tay em Cái gì thế này. Cái mặt đáng thương ấy, nhưng bây giờ em chỉ muốn sỉ vả vào cái bản mặt ấy. Sau bao nhiêu cái sự việc xảy ra mà ẻm vẫn dám mò đến đây mong em tha lỗi. Mặt ẻm còn dày hơn mặt em các bác ạ. Em thì vẫn cố nhẹ nhàng:
_ Em, nếu em còn tự trọng thì em đi về đi, thì anh còn có thể coi em như một người bạn, một người em gái. Còn nếu em cứ tiếp tục như thế này thì có lẽ em cũng chỉ như là một con "hàng" trong mắt anh thôi
_ Anh, anh cho em 1 cơ hội đi
_ Đi về đi, về khi anh còn đang bình tĩnh.
Rồi ẻm ôm mặt chạy về tức tưởi như kiểu là em hại đời em nó vậy làm mấy bà y tá nhìn em với ánh mắt như kiểu em là 1 thằng đểu giả lắm không bằng. Em éo hiểu sao nhiều lúc cảm thấy bọn con gái chúng nó còn mặt dày và đáng sợ hơn cánh đàn ông mình.
Cùng xây dựng Wiki tuổi trẻ Cùng học làm seo, chia sẻ Phần mềm, ứng dụng nhé các thánh =))
- Đôi lời tâm hự với các Teener:
Các thím còn tin vào gái ngoan không?
Em thì em vẫn tin đấy nhưng mà ngoan khi được cưng chiều, khi được quan tâm đâu, còn khi mà đã quen hơi rồi thì chỉ cần các thím buông lơi một cái, em ý có thể trở thành con người khác ngay.
Ngày xưa em gặp và tán M ý. Em cứ tưởng em đã gặp người con gái mình mơ ước, ngoan, lễ phép, đảm đang, học giỏi,... Em ngỡ là gái ngoan đây rồi. Như em đã nói từ đầu, mất 6 tháng để em xh được với M. Lần đầu tiên hôn nhau, em lần mò theo quán tính thì ăn ngay một bạt tai:
_ Tôi không phải hạng người dễ dãi, anh đừng nghĩ yêu tôi chỉ vì tình dục
Lúc đó dù có hơi ê nhưng mà em cảm giác rất vui. Liệu đây có phải là người con gái em tìm kiếm, người mẹ của những đứa con em. Quen gái, bỏ hết thói quen bar bủng, nhậu nhẹt, thuốc lá cũng hạn chế hết mức, chăn rau chăn cỏ thì càng không. Em dành tất cả tình yêu, sự tin tưởng cho ẻm. Tiền em làm được không nhiều, lúc nhà bác em có mối thì em mới có tiền, còn mà không ai vay mượn gì thì em cũng mốc mồm. Vậy mà vẫn cắn răng dành những điều tốt nhất cho em ý. Sinh nhật em ý chấp nhận bỏ tiền mua tặng em nó cái ip5s trong khi mình vẫn đang dùng con 1280 vỏ gỗ, em ý muốn đi chơi xa thì cũng phải muối mặt qua chỗ bác xin ứng để đưa ẻm đi chơi. Nhiều lúc nghĩ lại hay về xin mẹ, nhưng mà mẹ đã quá vất vả với anh trai và gia đình rồi nên không thể làm mẹ khổ thêm nữa, đó là lí do tại sao em cố gắng đi làm từ sớm. Cái thời gian hè mà em phải đi làm mà ẻm ý thoải mái tham gia các hoạt động cộng đồng ý, lúc đó quả thực gia đình em rất khó khăn, tiền em kiếm được hầu như đưa cho mẹ, và gửi bác giữ và cũng coi như góp chút vốn em giữ lại tiêu xài cho mình rất ít . Nhiều muốn chia sẻ, tâm sự với M nhưng nhận ra lúc đó khoảng cách giữa 2 đứa đã là quá xa rồi.
Em xin trích lời của 1 bác trên VOz mà em không nhớ tên
"_Năm Điều Nên Nhớ Khi Gặp Gái Ngoan_
1. Chưa nói đến ngoan thật hay giả nhưng nếu chúng mày cảm thấy người con gái trước mặt chúng mày ngoan thì tốt nhất chúng mày hãy tránh xa cô ấy ra. Cô ấy éo phải dành cho những thằng như chúng mày (cả tao nữa).
2. Gái ngoan thì thường chỉ có trong cổ tích nhưng thỉnh thoảng vẫn tồn tại giữa đời thực đấy. Nếu gặp được cô ấy chúng mày hãy cố gắng bảo vệ cô ấy cho thật tốt vì nếu chúng mày dám buông ra 1 lần thì tao đảm bảo éo bao giờ có cơ hội nắm lại đâu. Đơn giản là vì bọn chăn rau rất đông và nguy hiểm. Nếu có một thằng cờ hó nào xách trym đến gần cô ấy thì chúng mày nhất định phải hành động, hãy che chở cho cô ấy bằng đôi tay rắn chắc và chống lại thằng kia bằng...cái ass thâm xì
3. Đừng bao giờ giấu diếm chuyện gì của chúng mày vì chính những chuyện đó sẽ làm cô ấy có cái nhìn đúng đắn về cuộc sống. Gái ngoan thì thường rất ngây thơ mà, éo biết con chym gì đâu.
4. Gái ngoan rất hiếm, chính chúng mày cũng hiểu điều đó. Giữa cái xã hội mà đến thứ cho vào mồm còn éo biết là cơm hay shit thì gái ngoan lại càng có giá trị hơn. Vì thế hãy cố gắng nâng niu cô ấy, hãy coi cô ấy là cả cuộc sống của chúng mày.
5. Hãy làm cô ấy vui bằng mọi cách. Tiếng cười của cô ấy chính là thứ cứu rỗi cái linh hồn đen như ass của chúng mày đấy.
TÓM LẠI.
Gái ngoan khó kiếm lắm, bản thân tao đây này. Đang gặp gái ngoan đây này nhưng éo đến lượt. Thốn vãi con chym ra mà vẫn phải chịu. Thế nên chúng mày mà may mắn thì cố gắng mà nắm lấy, đừng vì con cu mà làm mù con mắt để cô ấy tổn thương, cũng đừng tạp nham như một con lợn để máng éo nào cũng đâm đầu vào. Không tỉnh, không cứng thì éo bao giờ chúng mày CÓ CHỖ ĐỨNG đâu."
Nhiều lúc em cũng nghĩ mình may mắn lắm vì có người yên ngoan nhưng không phải. Chỗ dựa vững chắc nhất cho các bác chính là gia đình. Khi tất cả quay lưng với ta thì gia đình mới chính là nơi ta tìm về.
Nhiều bác hỏi em tại sao chia tay mà vẫn nhe nhởn, vẫn vui vẻ được thì em cũng chia sẻ luôn. Với những con người như vậy thì buồn để làm gì hả các bác? Tại sao phải khóc hay phải lụy trước những thể loại như vậy. Càng làm thế, chúng ta càng khó mở lòng, càng khó đón nhận người mới - biết đâu mới là con người chúng ta cần, người phù hợp hơn với chúng ta. Chia tay ẻm hay nói cách khác là bị ẻm cắm sừng 1 cách nhục nhã nhưng em chưa bao giờ có ý định đòi quà hay trả thì em ý gì cả, làm thế để làm cái gì? Nhưng cũng không có nghĩa là em chúc phúc hay vun vén cho em ý. Éo bao giờ có chuyện đó nhé em không phải con người cao thượng như vậy. Nhưng thôi lan man lảm nhảm nhiều rồi. Em có một điều muốn nhắn nhủ với các bác. Nếu có người yêu, hay yêu họ, quan tâm họ thật lòng. Nếu có gì khúc mắc hay mâu thuẫn hãy ngồi lại với nhau để cùng tìm ra tiếng nói chung. Chứ đừng để xảy ra điều đáng tiếc như của em. Cũng rất may mà em chưa cưới nó không thì chắc còn nhiều điều hối tiếc nữa xảy ra. Sau sự việc đó thì em thật lòng nghĩ:
_ Chắc gái ngoan éo còn đâu các bác ạ
Cùng xây dựng Wiki tuổi trẻ Cùng học làm seo, chia sẻ Phần mềm, ứng dụng nhé các thánh =))
- Chap 6:
Sau 2 hôm đóng bỉm ở viện thì em cũng được thả về nhà . @ss vừa qua cổng thì đã thấy thằng anh họ cười cười. Tự nhủ thôi đm có chuyện chẳng lành rồi, thằng cờ hó rất ít kiểu này lắm. Vừa đặt đít xuống cái ghế
_ Mày cũng biết chọn người nhỉ
_ clgt?
_ Thằng mà hôm nọ úp mày ý. Cũng có tí cứt đấy, không dây vào được đâu
_ Thế à? Thế thì chắc là em phải lánh đi 1 thời gian.
Lúc này thằng anh cười sặc sụa. Cái đm nó. Lúc này mà nó cũng cười được. Mặt em lúc đó như này còn nó thì .
_ Con chó đến tháng à?
Ăn ngay một sút, thằng này không biết thương người bệnh gì cả
_ Mọi hôm to mồm lắm cơ mà? Sao hôm nay dái bé thế?
_ Cái đm em như thế này rồi anh còn đùa được à?
_ Thằng đấy là con lão A trước làm bóng ở khu XXX. Nhưng mà không ăn thua, thấy bảo nhà nó buông súng rồi. Thằng này cũng chó tính, tiểu nhân trước cũng đú đởn các kiểu cơ mà không ăn thua
Nó trầm ngâm suy nghĩ một hồi rồi vỗ đùi cái đét:
_ À nhưng mà nó có cái mác đẹp trai thư sinh, lại dân công sở nên mới chăn con ghệ của mày dễ thế. Đéo ngờ thằng em tôi trym bé ysl để cướp mất ghệ. Trông cái mặt sáng sủa mà đần vl
cay rồi đấy, em éo thèm nói gì luôn, cho nó độc thoại một hồi
_ Bây giờ mày tính thế nào.
_ Em chẳng tính thế nào cả. Qua rồi thì cho nó qua. Em nghĩ đến đây dừng là được rồi
_ Mày bị não à? Mày bỏ qua nhưng tao đéo bỏ qua được đâu. Bố mày bị đánh oan đấy. Thằng nay chưa yên được với tao đâu.
Em thì lúc đó cũng chả quan tâm, nó muốn làm gì thì làm, bây giờ là nó muốn chơi lại thằng kia chứ không phải em
Mùng 2 tết thì bố mẹ M sang nhà em chơi. Bố mẹ em thì vẫn niềm nở như mọi khi vì chưa biết chuyện. Em cũng biết 2 bác sang để nói chuyện đó nên rút lên tầng để người lớn nói chuyện. Đang trầm ngâm rít thuốc thì bác T vỗ vai em.
_ Bác xin điếu
Em cũng lễ phép lấy thuốc rồi châm cho bác. Nếu không có chuyện đó xảy ra thì có lẽ em đang ngồi dưới đó nói chuyện với "bố mẹ vợ" chứ không phải là 2 bác cháu tâm sự.
_ Bất ngờ cháu nhỉ?
_ Dạ
_ Bác cứ nghĩ qua tết này sẽ đưa cháu về ra mắt mọi người ở quê cơ.
Rít một hơi dài, bác tiếp:
_ Nếu không có thằng chó kia. Đừng có nói là yêu, chỉ cần thấy nó qua lại với con M lần nào nữa, bác thề sẽ đập chết thằng đó. Cháu còn trẻ, đừng vì chuyện này mà làm ảnh hưởng tới tương lai.
_ Vâng
_ Bác hiểu tâm trạng của cháu bây giờ. Cố gắng vượt qua cháu ạ. Để bác kể cháu nghe: Ngày xưa lúc bố bác mất bác rơi vào trạng thái tuyệt vọng, bác chơi bời, bỏ nhà theo bọn bạn, bỏ ngoài tai lời khuyên của gia đình. Tới khi bác gặp bác B( mẹ của M) bác nhận ra tình yêu thật sự, bác B kéo bác ra khỏi cuộc chơi, khuyên bác nên trở lại với gia đình. Vì tình yêu đó, bác chấp nhận làm lại cuộc đời, tu chí làm ăn. Và rồi bác cưới bác B đó, sống hạnh phúc. Nhưng 2 bác hiếm muộn, chỉ có một mụn con lại là con gái nên 2 bác yêu thương nó lắm, nuông chiều nó từ bé nên có lẽ bây giờ nó mới vậy.
_ Cháu thất vọng lắm đúng không? Có lẽ từ bây giờ bác cũng chẳng dám nhìn mặt bố mẹ cháu nữa. Nhưng con à, con không thể làm rể của bác thì hãy coi lão già này như một người bố nuôi nhé. Bố không hứa trước có thể giúp con làm được gì nhưng khi nào con cần, khi nào con khó khăn thì hãy nói với bố nhé, bố sẽ làm tất cả để giúp con. Nhiều hơn là một lời khuyên, lão già này hứa đấy.
Chẳng biết nói thế nào với bác nữa. Để nói ra những lời này, chắc bác đã phải suy nghĩ rất nhiều. Thử đặt mình vào trường hợp của bác, chắc có lẽ em sẽ không thể xử sự được như vậy. Em cũng rất hiểu, có mỗi một đứa con gái, đánh nó thì không đành, từ nó thì càng không đáng. Có lẽ bác đã phải hạ mình để nói với em những lời này, sau hơn cả nửa đời người lăn lộn trong cuộc sống.
_ Con cảm ơn bố. Con hứa với bố con sẽ đối xử với M như 1 người em gái, như một người em gái ruột thịt vậy.
Bác ôm chầm lấy em, nói trong nghẹn ngào:
_ Bố xin lỗi con. Con tốt quá, chỉ là do bố, bố không biết dạy con mình.
Ngồi tâm sự 1 lúc, tàn cả gói thuốc thì 2 bác cháu đi xuống dưới nhà rồi 2 bác cũng ra về luôn. Ông bà già mình chắc cũng biết chuyện nên thông cảm, chẳng trách móc hay nói gì. Ông già chỉ bảo một câu mà thấm thía:
_ Mày lớn rồi con ạ. Mày có thể tự quyết định mọi việc mày làm. Đời nó bất công con ạ, nó đẩy mày ngã, mày phải biết vượt qua. Bố mẹ không thể lúc nào cũng bên mày để đỡ mày dậy hay cho giúp mày được. Lúc đó mày phải biết tự xoay sở. Đừng vì 1 đứa con gái mà hỏng cả cuộc đời con ạ.
Em cũng ậm ừ rồi lên phòng. Sáng ngủ dậy thấy có 2 cuộc gọi nhỡ và 3 tin nhắn đều của M:
_ Msg1: Anh ngủ rồi à? Có thể nói chuyện với em được không.
_ Msg2: Em biết lỗi lầm mà em gây với anh là không thể tha thứ, em đã tự xé nát tình yên của mình, tự gây tổn thương cho người yêu mình. Nhưng anh tin em nhé, em sẽ làm lại cuộc đời. Em sẽ thay đổi, em sẽ cố gắng làm việc thật chăm chỉ, em sẽ cố gắng thật ngoan, em sẽ cố gắng bù đắp cho anh tất cả, em sẽ cố gắng yêu anh bằng cả trái tim? Em biết anh vẫn còn yêu em. Và em sẽ làm anh yêu em thêm một lần nữa. Và khi em làm lại tất cả, em sẽ tán lại anh nhé. Anh sẽ lại gọi em là vợ yêu nhé.
_ Msg3: Em biết anh đọc được. Em biết anh sẽ không xóa nó. Hay chờ em anh nhé. Đừng yêu thêm ai anh nhé. Em sẽ luôn bên cạnh anh, giữ anh lại bên em. Anh yêu ngủ ngon. <3
Nguyên văn tin nhắn ngày hôm đó đấy các bác ợ. Tâm trạng lúc đó . Nhưng mà thú thực cũng có hơi mủi lòng rồi... Lúc đó băn khoăn suy nghĩ: Mình sẽ cho ẻm thêm 1 cơ hội sửa sai hay sẽ vĩnh viễn xóa đi những hình ảnh của M để bước vào một cuộc sống mới...
Bẵng đi một thời gian, 1 tuần sau đó, cuộc gọi trong đêm, là của thằng anh.
Cùng xây dựng Wiki tuổi trẻ Cùng học làm seo, chia sẻ Phần mềm, ứng dụng nhé các thánh =))
- Chap 7:
- Em cũng có tự trọng chứ các bác, cũng là thằng hiểu chuyện chứ đâu phải lúc nào cũng vì con cu mà làm mù con mắt. Dù đôi lúc ẻm cũng làm em thấy bất ngờ trước sự thay đổi của ẻm, đôi lúc cũng có tí xao xuyến nhưng nó làm sao mà đủ để quay lại với ẻm được, làm sao mà yêu người cắm mình quả sừng 20cm, làm sao yêu lại con gấu mà nuôi 4 năm mới biết là chó? Nhưng có lẽ chắc sau đó M cũng tốt lên thật. Mấy hôm em được ra viện ngày nào cũng làm gà tần cho em bảo để tẩm bổ nhưng mà không dám đưa cho em mà toàn nhờ người mang hộ. Tội gì mà không ăn hả các bác? Chia tay nhưng đâu phải là tuyệt tình, nhất là những hôm đói có gà tần free. Đặc biệt hôm nọ đi ngang qua nhà em ý thì ẻm gọi lại cho mấy con mực với cân tép:
_ Em biết anh thích ăn mực nên em mua cho anh này nhưng mấy hôm có việc chưa mang sang được
Mình thì vẫn lịch sự cảm ơn ẻm. Nhưng mà đợt này trông ẻm hiền hẳn ra, tóc búi cao, mặt mộc, bộ váy ở nhà nhìn giản dị đáng yêu lâm
Em quay xe ra về thì em gọi với lại:
_ Đợi em anh nhé...
Éo biết có phải do em ý bùa ngải hay trù ẻo gì mà đến tận bây giờ em vẫn chưa có thêm một một mảnh tình vắt vai nào các bác ạ. Bất hạnh vl
Trở lại với mạch của chap trước:
_ Em đang ngủ, gọi cl à?
_ Đến nhà tao đi. Có việc.
_ Việc gì thì cũng để mai. Đang mệt
_ Cứ sang đây, không sang đừng hối hận
Giả sử như hôm đó em éo sang hay là cũng éo nghe cái cuộc điện thoại đó thì sẽ chẳng có chuyện gì xảy ra. Nhưng đời đâu ai hay chữ ngờ. Lục đục dậy xách xe phi sang nhà thằng anh trong tiếng chửi ai oán của bà già
Đến nơi vừa dắt xe vào thì đập vào mắt em là thằng L đang nằm một đống dưới đất nhìn như cái giẻ rách. Nhìn nó không ra người nữa rồi. Thằng anh thì oang oang:
_ Tao trả thù cho mày rồi đấy thằng chym ngắn. Rồi tiện chân sút thằng kia thêm 1 phát.
Em thì cũng nhếch mép cười thôi. Nhưng mà thấy thằng chả ngứa mắt quá cũng lao vào cho vài cước:
_ Này thì cướp bồ tao... này thì úp tao... này thì tri thức này... này thì chym to này( em đùa thôi, em cũng 16cm chứ bộ)
Nó thì ôm mặt chịu đựng cơ mà lúc đấy đang ngái ngủ, đánh làm gì có lực. Lúc sau chút sức tàn cuối cùng, nó wuay lên:
_ Mày làm à con chó. Mày với bố mày chưa xong đâu. Cứ chờ xem, tao đéo cho mày yên ổn đâu.
_ Già mồm à con chó. Nguyên một mũi giày thẳng vào mồm. Phát này thì chắc không chỉ mẻ răng đâu
Em thì đang buồn ngủ nên xách @ss lên nhà phòng ngủ tiếp. Cảm giác phê pha khi chìm vào giấc ngủ ập tới quấn lấy em đi trong những giấc mơ ẩm ướt đầy dục vọng
Nhưng mọi chuyện không bình yên như vậy. Quãng vài tháng sau đó đúng lúc buôn bán đang vào cầu thì bà già em liên tục nhận mấy tin nhắn uy hiếp, dọa dẫm. Vài ngày sau thì cửa nhà bắt đầu có mắm tôm, nước tiểu, nước shit và cá biệt là có hôm lúc nhúc chuột bò trong nhà. Các bác biết với những nhà buôn bán hay kinh doanh thì điều này là cực kì đại kị. Nhà em cũng tổ chức rình nhưng không thể nào bắt nổi. Báo phường thì mấy anh công an phường nhìn thấy là chạy lẹ bảo mấy cái này là thù oán cá nhân, phường không có thẩm quyền giải quyết. Thẩm cái con khỉ. Để mai tao mang đến tương trước cửa nhà chúng mày để xem chúng mày có giải quyết không nhé. Có vẻ như thấy nhà em cảnh giác hơn thì bẵng đi một thời gian không còn điều này xảy ra. Nhưng vẫn chưa yên ổn được. Một hôm buổi sáng đang đi thu nợ thì thằng anh ruột gọi điện:
_ Đến quán tao ngay, có chuyện rồi.
Sơ qua về thằng anh em một chút cho các bác hiểu. Theo như các bác gọi thì nó đúng như một thằng loser thực thụ. Cấp 3 thì tuần nào giáo viên cũng đến nhà vì học kém vào loại kém nhất khối và trốn học đi đánh điện tử quá nhiều. Thi đại học thì năm đầu trượt, liệt toán. Năm sau chỉ học ăn và ngủ thì cũng đỗ đại học. Ra trường thì cái bằng ngâm tôm 1 năm không xin được việc. Đi làm được một 2 năm thì cờ bạc thế nào nợ đầm đìa, lúc vỡ lở ra thì gần 700tr rồi. Thằng này cũng ngu. Nợ thì không về nói với gia đình để đến khi trốn chúng nó bắt được chúng nó đánh cho be bét rồi quẳng về nhà. May có bác em đứng ra nói chuyện với chúng nó rồi nhà em thu xếp trả thì chuyện mới yên. Đỉnh điểm là nó đánh nhau với thằng sếp rồi bị đuổi việc. Vừa gánh khoản nợ của nó vừa phải chạy chọt cho nó công việc mới, vài hôm sau thì bà già tai nạn gãy chân. Bao nhiêu sự việc dồn dập một lúc khiến cho nhà em khủng hoảng hoàn toàn. May sao sau đó cũng xin cho nó được chân thư kí ngồi bàn giấy, nó cũng vay mượn bạn bè và bố mẹ hỗ trợ cho mở một quán net nho nhỏ kiếm thêm. Nhưng mà số thằng này còn khổ hơn cả em. Giờ gần đầu ba rồi mà vợ con chưa đâu, gái gú chẳng thấy con nào. Nếu bác nào thích thì liên hệ em, em sẽ setup cho bác và nó cái lịch .
Vừa đến quán nó thì thấy lanh tanh bành, nguyên một dàn máy bị đập nát bươm. Thằng anh thì mặt đỏ bừng:
_ Mới đầu năm đã có mấy thằng chó đến phá quán. May mà cây máy để dưới tủ nên chúng nó chỉ đập được màn hình với bàn phím. Anh em trong quán cũng giúp tao, bắt được 2 thằng này. Mày nhìn xem quen mặt không, có khi phải nhờ bác giúp chứ thế này đéo được.
Đăm chiêu một lúc thì em cũng ngờ ngợ 1 thằng. Hình như nó có trong vụ em bị úp. Có lẽ mọi chuyện đã đi quá xa cái chỗ mà nó bắt đầu rồi.
Cùng xây dựng Wiki tuổi trẻ Cùng học làm seo, chia sẻ Phần mềm, ứng dụng nhé các thánh =))
- Chap 8:
Thật sự lúc đó em không ngờ mọi chuyện nó lại đi xa thế. Đã đi quá xa những gì em nghĩ. Quả thực lúc đó như bất lực rồi, chả biết làm gì. Vì mình, vì 1 đứa con gái mà khiến cho gia đình, người thân mình phải gánh những hậu quả mình để lại. Mình đánh sướng tay, mình chửi sướng mồm để rồi bây giờ người thân của mình chịu tổn thất. Lúc đó tuyệt vọng thực sự . Muốn trốn đi một chỗ nào đó, uống rượu thật say để không phải suy nghĩ, không phải chịu đựng, để không làm khổ ai nữa. Nhưng như thế thì khác gì 1 thằng hèn nhát, 1 thằng đàn bà. Là 1 thằng con trai dám làm thì dám chịu. Đã đến lúc phải thu dọn đống hổ lốn mà mình đã gây ra. Như nhiều thằng sẽ xách dao đến nhà thằng kia thịt nó, hay là rình mò nó ở đâu để trả thù cho bõ tức. Nhưng làm như vậy là quá bồng bột, quá dại dột chuyện chưa đến mức mà đã hành động như bị dồn vào chân tường. Làm vậy chẳng giúp giải quyết vấn đề, nó sẽ để lại một hậu quả mà lúc đó có lẽ hối cũng không kịp.
Em khuyên các bác chân thành, luôn bình tĩnh dù hoàn cảnh nó thế nào, đừng để máu dồn lên não mà làm liều. Em có thằng anh, chỉ vì đi trả thù cùng thằng bạn mà vác hoa cải đi bắn người để rồi bây giờ ngồi 20 năm ở Chí Hòa. Mất đi cả cuộc đời, mất tất cả tương lai, bố mẹ đau khổ, em trai bỏ học theo vì tiếng xấu của anh. Hãy cố gắng để mọi chuyện đơn giản nhất có thể, trước hết là không để ảnh hưởng tới mình, gia đình rồi hãy nghĩ tới những việc đó.
Em không làm được như vậy. Em hành động theo cảm tính quá nhiều, làm mọi việc chỉ vì cái tôi, cái sĩ diện của bản thân mà làm gia đình liên lụy quá nhiều. Họ đâu có đáng.
Khi ấy, em biết mọi chuyện đã đi quá những gì em có thể xử lí. Lúc đó ai chẳng điên, ai chẳng muốn đánh cái thằng đã phá hoại hạnh phúc của mình, phá hoại tài sản của gia đình mình. Việc này không còn trong tầm kiểm soát của em nữa. Em không thức dậy hằng sáng để dọn dẹp bãi chiến trường mà chúng nó để lại trước nhà em, em cũng không có đủ tiền để mua lại tất cả những gì mà chúng nó đập nát của anh em. Lúc bất lực nhất em tìm đến bác, người mà em đã nợ quá nhiều, người mà em mang ơn cả cuộc đời. Bác đúng là cây đại thụ của gia đình, một mình gồng gánh nuôi cả gia đình khi ông em mất, nghỉ học đi kiếm tiền nuôi bố em và 1 bác nữa ăn học. Cả tuổi thơ được bác nuôi nấng, công việc em có ngày hôm nay cũng là do bác xin hộ. Cả cuộc đời cháu nợ bác quá nhiều.
Em với thằng anh mang 2 thằng kia sang nhà bác, không đánh chúng nó nữa, chúng nó chắc cũng làm vì miếng cơm, vì điếu thuốc hoặc vì cũng vì thứ bột trắng chúng nó tôn thờ. Đánh chúng nó cũng chẳng giải quyết gì. Đến nhà đúng lúc 2 bác với thằng anh đang ăn cơm:
_ Cháu chào bác
_ H hả? Lại gây chuyện à? Cứ vào đây bác xem nào
Lúc đó cảm giác nhục nhã thật sự. . Cảm giác mình là một thằng vô dụng chỉ biết gây chuyện rồi sẽ có người dọn hâu quả cho mình nó ê chề lắm, thực sự đấy. Mình thì vào để thằng anh ở ngoài với 2 thằng kia. Cố gắng kể cho bác nghe chi tiết, không thiếu chỗ nào, kể cả lúc M với thằng L vào nhà nghỉ. Lúc đó bác trầm ngâm:
_ Kể ra chúng mày còn trẻ, hành động nông nổi quá. Sao chẳng bảo với bác từ đầu để đến bay giờ nó ra như này rồi mới sang. Cả thằng B nữa( anh họ mình) mày làm thế mà không nói với tao câu nào? Mày định ngồi lên đầu tao à?
_ Bây giờ mày với thằng C( anh trai mình) cứ về dọn dẹp đi. Chiều bác qua. Bố mẹ biết chuyện chưa?
_ Bố mẹ cháu chưa biết. Nhưng cháu không muốn cho bố mẹ biết nữa. Cháu làm, cháu sẽ chịu trách nhiệm
_ Ừ nghĩ thế cũng tốt, chiều bác qua rồi sang nhà lão A luôn. Không có lần 2 nữa đâu đấy.
May mắn là bác đã giúp mình, nếu không em cũng không biết nói thế nào với thằng anh nữa. Khổ thân nó vờ lờ
Chạy ù về làm bát cơm rồi ra dọn dẹp cùng thằng anh rồi đến thẳng nhà bác luôn. Sang nhà thằng L thì cũng có luôn cái mặt của nó đang ngồi đó. Bác mình cũng có tiếng nói nên cuộc nói chuyện cũng diễn ra suôn sẻ. Nhà thằng L sẽ bồi thường những cái máy bị hỏng. Bù lại em sẽ phải xin lỗi thằng L vì ông A cũng biết em bị thằng này đâm. Ông A cũng trước cũng là dân xã hội nên cũng hiểu chuyện, chứ cứ như nhiều nhà bênh con, cưng con như cưng trứng thì lại còn rách việc ra nữa. Trước kho bác cháu về ông ý cứ giữ lại ngồi mâm rồi bảo em với thằng L trước lạ sau quen rồi thỉnh thoảng qua ổng chơi. Nhưng thôi em xin phép về luôn, em thì em éo muốn bao giờ gặp lại thằng ml kia nữa chứ đừng có nói đến việc thỉnh thoảng qua nhà nó chơi. Cuối cùng thì mọi chuyện cũng thực sự được giải quyết. Em cũng may mắn không phải gánh thêm cái hậu quả gì nữa.
Em M thì vẫn đều đặn nhắn tin cho em cơ mà không bao giờ em trả lời... . Em định tránh mặt mà không được. nhà 2 đứa cách có 2 phố rồi còn họp lớp các kiểu nữa, tránh sao được. Thôi thì sống chung với lũ, miễn là bồ tát ngon hơn là được . Hôm nọ đi sinh nhật thằng bạn, hình như chúng nó không biết hoặc chúng nó cố ý gán ghép nên cứ bắt em với ẻm là 1 cặp, hát bắt hát chung, đến khi ẻm về cũng bắt em đưa về. Lúc về thì ẻm ôm eo em như khi còn yêu nhau vậy. Về đến cửa, ẻm tháo mũ, hôn phớt em 1 cái rồi bảo:
_ Anh về rồi gọi cho em nhé.
Gọi cmm à? Em gọi ẻm lại, cố gắng giải thích cho nó hiểu, em với nó giờ chỉ là bạn, rằng em không chấp nhận người con gái phản bội em và gia đình. Lại ăn vạ ôm mặt khóc. Kệ cmn, em cũng về luôn, cảm giác thanh thản đến lạ,
Các bác chúc em HE nhưng mà giờ em vẫn phòng đơn đấy, ai có kèo gì share em với, chắc bị ẻm ám cmnr. Còn ẻm mà các bác vẫn rủa đó , giờ ẻm chài được thằng ngân hàng rồi. Đời ếu như là mơ các bác ợ. Thôi kết thúc nhé. Cái thớt này từ lúc bắt đầu đã nhiều bác chê bai rồi chửi bới này nọ, em vẫn cố viết cho hết nhưng không phải để chứng minh điều gì, bởi vì khi em làm gì, em sẽ cố gắng kết thúc nó, trọn vẹn nhất có thể, cũng như cuộc tình em với M vậy, đã cố, nhưng không trọn vẹn. Đôi lứa có duyên nhưng không phận. Chúc em hạnh phúc bên người. Chúc thằng đó không cao thêm như anh. Cuối cùng chúc các VOzer luôn giữ được người mình yêu, các bác mà thả ra là em đập chậu cướp hoa luôn đấy, chăm sóc người yên cẩn thận vào. Đừng để như em và cũng đừng để ảnh hưởng tới gia đình. Cảm ơn các bác đã đọc thread của em trong thời gian qua
Cùng xây dựng Wiki tuổi trẻ Cùng học làm seo, chia sẻ Phần mềm, ứng dụng nhé các thánh =))
Fanpage
|
|