Diễn đàn Tuổi trẻ Việt Nam | 2TVN Forum
Người Con Gái Năm Ấy FfWzt02
Diễn đàn Tuổi trẻ Việt Nam | 2TVN Forum
Người Con Gái Năm Ấy FfWzt02



#1

25.11.14 10:48

Linhchi

Linhchi

Thiên sứ 2T : cấp 1
https://hocluat.vn/de-thi-luat/
Thiên sứ 2T : cấp 1
Tôi là Dương...1 cô gái tràn đầy cá tính, 1 mái tóc ngắn tô lên nét lạnh lùng trên khuôn mặt của mình.Mọi người luôn đánh giá tôi là 1 cô gái đẹp nhưng lại rất lạnh lùng.Tôi bây giờ là 1 cô gái tự do, trải qua bao nhiêu năm ở trong tù với 1 nỗi đau quá lớn.Tôi luôn cố quên nhưng lại không thể... 

Ngày ấy khi đang còn cắp sách đến trường.Có lẽ ngay từ bé tôi là 1 cô gái mạnh mẽ nên không bao giờ để tóc dài.Nhưng tôi vẫn còn nét đẹp con gái.Tôi chưa biết yêu ai...Tôi ít nói , ít hoạt bát nên cũng ít bạn bè, chỉ duy nhất có 1 người bạn tên là Vy 1 đứa con gái rất xinh đẹp, luôn là tiêu điểm của bọn con trai.Khác với tôi , cô ấy là người năng động, luôn đi đầu mọi hoạt động.Tôi và Vy chơi thân từ hồi cấp 2 tới tận bây giờ.Chính vì thế cả 2 luôn hiểu nhau, chia sẽ cho nhau, đi đâu cũng có nhau.Có khi xài đồ chung của nhau.Và kể từ ấy tôi cảm nhận được mình không thể sống thiếu Vy.Vì nụ cười luôn tỏa nắng của cô ấy mà tim tôi loạn nhịp.Và tôi biết mình thật sự khác thường...Vy cũng thế , luôn quan tâm đến tôi nếu tôi là con trai có thể Vy sẽ yêu tôi, cô ấy luôn nói như thế.Mỗi lần như vậy tôi thấy chạnh lòng...Thời gian 3 năm cho năm học cấp 3.Tôi và Vy luôn gắn bó với nhau, đến 1 ngày gần cuối năm lớp 12, vì nhà Vy có biến cố nên phải dọn nhà đi nơi khác.Khi hay tin tôi buồn rất nhiều.Cả 2 đã dành 1 ngày để đi chơi với nhau.Vì biết sau này sẽ ít gặp nhau, sẽ không còn như trước nữa.Đến tận cuối ngày mà cả 2 không muốn rời xa nhau.Từng bước chân nặng nể , cả 2 đều mong thời gian sẽ quay chậm lại.Khi tới cổng nhà cô ấy, tôi có lôi ra 1 hộp quà tặng cho cô ấy.Đó là 1 sợi dây chuyền hình cỏ ba lá.Tôi luôn mong cô ấy sẽ may mắn trong cuộc sống...Cô ấy cảm động, đứng im 1 hồi lâu rồi quay mặt đi vào nhà: 

_ Vy nè! 
_Số điện thoại của Dương, Vy nhớ chứ? 
_Hãy cố gắng liên lạc với Dương nha, 1 tuần 3 lần...à không....1 tuần 1 lần cũng được...Hay chỉ 5 phút thôi cũng khiến Dương yên tâm rồi. 

Vy chạy lại ôm tôi và khóc nức nỡ 

Tôi vẫn còn nhiều muốn nói với Vy, nhưng không thề nói ra, cổ họng lúc này nghẹn lại.Biết phải bắt đầu như thế nào.Liệu Vy có cảm giác như tôi không....Và mọi thứ tôi giữ riêng cho tôi biết vậy...Và cứ thế chúng tôi xa nhau 

Những ngày đầu khi dọn đi Vy luôn liên lạc với tôi, kể cho tôi nghe những thứ mới mẻ ở nơi đó.Vy nói rất nhớ tôi và tôi cũng thế.Vy nói sẽ cố gắng về chơi hàng tuần.Đối với tôi nhiêu đó là đủ rồi...Mối tình đầu của tôi 

Thời gian trôi qua nhanh, tôi thi đâu đại học vào ngành quản trị kinh doanh, còn Vy thì thích làm 1 bác sĩ nhân đức, chúng tôi luôn theo đuổi ước mơ của riêng mình,.Ngày tôi biết kết quả mình đậu đại học, người đầu tiên tôi muốn thông báo lại là Vy...Chuông điện thoại reo nhưng chẳng thấy Vy bắt máy...1 cuộc...rồi 2 cuộc...3,4 lần như thế tôi cảm thấy bất an.Vài ngày sau đó tôi có gọi cho Vy tiếp nhưng lúc này là tiếng:" Thuê bao quý khách tạm thời không liên lạc được...".Và thế là chúng tôi mất liên lạc... 

4 năm sau đó tôi được 1 công ty có tiếng nhận vào làm với chức vụ phó phòng maketing...Ở cuộc sống, môi trường mới, mọi thứ luôn mới mẽ với tôi.Tôi đam mê công việc nên ngoài thời gian ở công ty thì tối về tôi lại đâm đầu vào làm tiếp công việc còn dang dở.Nhưng tôi vẫn để dành 1 chút thời gian để hồi tưởng về những kỉ niệm giữa tôi và Vy...Tôi vẫn còn thương cô ấy, chẳng biết vì lí do gì mà Vy lại mất liên lạc với tôi, có vài lần tôi hỏi thăm bạn bè nhưng kết quả là con số 0... 

1 năm trôi qua, tôi đã có những thứ mình muốn, 1 sự nghiệp vững chắc, 1 tình yêu mới với 1 người con trai đó là trưởng phòng của tôi.Anh tên Lâm, 1 chàng trai vui tính và tốt bụng, tôi nhận lời làm bạn gái anh ấy cũng được 2 tháng.Tôi cảm động trước sự chân thành của anh.Lúc ấy tôi nghĩ mình đã quay về với cuộc sống bình thường như bao người.Tôi tập tành để tóc dài, chịu trang điểm nhiều hơn.Và trong tôi lúc ấy là 1 người khác, tôi đẹp lên rất nhiều...Tưởng đâu cuộc sống sẽ dừng lại như thế với những hạnh phúc và niềm vui.Nhưng đâu ngờ mọi thứ đảo lộn lên khi người con gái tôi yêu năm xưa lại xuất hiện trước mắt tôi.Đó là 1 dịp khi tôi và anh đến dự buổi lễ khai trương nhà hàng của bạn anh ấy.Đang loay hoay với cái váy sẽ tời đùi, cảm giác ngượng ngùng vẫn còn đó, anh luôn nắm lấy tay tôi dù đang giao tiếp với bạn bè.Có 1 người lướt qua tôi, 1 cảm giác rất quen thuộc, mùi thơm ấy...rất quen...Tôi đưa mắt nhìn theo.Đó là 1 cô gái với chiếc váy đen kiêu sa đang lại gần người đàn ông kia.Không ai khác là chủ nhà hàng này, anh ta tên Lai và người con gái ấy chính là Vy.Tôi như chết lặng, đứng bất động 1 hồi lâu...Nếu như anh không lay tay tôi thì chắc tôi đã trở thành pho tượng mất thôi...Trong đầu tôi lúc này đang hiên lên những suy nghĩ khác nhau." Tại sao Vy lại có mặt ở đây, tại sao Vy lại choàng tay với người con trai ấy, tại sao Vy thấy tôi mà sao xem như người xa lạ".Không cần nghĩ ngợi gì nhiều, tôi liền đi lại phía cô ấy: 

_ Vy! có phải Vy không 

Vy quay lại nhìn tôi với vẻ mặt ngạc nhiên 

_Xin lỗi chắc bạn nhầm người rồi, mình tên là Thanh chứ không phải Vy... 

Tôi sốc...sốc rất nhiều, chẳng lẽ sau bao nhiêu năm không gặp Vy đã quên mất tôi sao, tôi không tin là như thế 

_Sao Vy lại nói vậy , Dương đây nè Vy, Vy không nhớ sao.Tại sao Vy lại không liên lạc với Dương, có chuyện gì sao Vy , nói Dương nghe đi. Vy vẫn đeo dây chuyền Dương tặng Vy . Là Vy thật mà 

Với những câu hỏi tới tấp của tôi , Vy vẫn lạnh lùng trả lời 

_Tôi nói rồi tôi không phải Vy mà, bạn nhìn nhầm rồi 

Nói xong Vy nói nhỏ bên tai Lai gì đó rồi cất bước đi ra khòi cửa đi theo sau là Lai.Tôi nhìn theo thấy Vy bước lên 1 chiếc xe hơi sang trọng.Còn Lai thì ôm hôn chào tạm biệt Vy, cảm giác rất thân thiết...Tôi chết lặng lần 2...đau lắm...Sau ngày ấy tôi có nhờ anh Lâm hỏi han Lai về Vy, Lai nói quen và thương Vy được 2 năm nay rồi, họ quen nhau là do gia đình mai mối và cả 2 đang chuẩn bị làm đám cưới.Khi nghe những gì anh nói bên tai, cảm giác lúc này như mũi kim đâm vào tim, chắc có lẽ Vy quên mình thật rồi: 

_Cảm ơn anh đã hỏi thông tin về Vy, giờ em cảm thấy hơi mệt , em muốn được nghĩ ngơi 

Anh ôm tôi và chào tạm biệt tôi ra về, tôi nằm dài trên giường nhìn chầm chầm trên trần nhà, và nước mắt rơi ra từ khi nào không biết nữa.Đêm ấy tôi khóc rất nhiều, ngoài trời thì đang mưa.Mọi thứ cảm xúc của năm xưa cứ ùa về, cứ tưởng tôi sẽ quên được Vy và sẽ ở bên cạnh anh. Nhưng sự xuất hiện của Vy làm mọi thứ thay đổi.Tôi lại quay về tôi của ngày xưa mất rồi.....................Tôi nhớ Vy!  ..................
#2

25.11.14 10:49

Linhchi

Linhchi

Thiên sứ 2T : cấp 1
https://hocluat.vn/de-thi-luat/
Thiên sứ 2T : cấp 1
Mất vài ngày tôi mới lấy lại tinh thần để làm việc.Vào 1 buồi chiều thứ 2, đang loay hoay với đóng tài liệu trên bàn thì điện thoại tôi có tin nhắn mới.Là 1 số lạ...Tôi liền mở ra xem: 

_Vy nè! Dương có thời gian rãnh không, mình gặp nhau nhé...Địa điểm tùy Dương chọn 

Tôi cảm thấy thật sự bất ngờ vì biết là Vy còn nhớ mình là ai...Nhưng tại sao Vy lại không nhận ra mình lúc ở buổi tiệc.Dẹp những suy nghĩ đó qua 1 bên..Tôi liền nhắn lại cho Vy 

_Ok,tụi mình gặp nhau lúc 18h nhé, tại quán Cafe................ 

Vì nôn nóng muốn gặp Vy nên tôi đã xin về sớm 30 phút chạy về nhà tắm rửa sạch sẽ rồi chạy ngay ra quán cafe đó.Ngồi đợi khoảng 15phut thì Vy tới.Từ cửa bước vào trong Vy như 1 đóa hoa đang tỏa hương, những năm tháng không gặp trông Vy càng đẹp hơn.Vy ngồi vào ghế đối diện trước tôi.Tim tôi đập nhanh...Lấy lại tinh thần tôi bắt chuyện với Vy: 

_Đã lâu không gặp, Vy càng ngày càng đẹp 

Vy mỉm cười và nói: 

_Trông Dương cũng thay đổi nhiều rồi hen, nữ tính hơn rồi 

_Ừm cũng có lúc thay đổi mà, Vy lúc này sao rồi 

_Vy vẫn khỏe, Vy đang làm bác sĩ cho bệnh viện ở thành phố mình đang sống nè, còn Dương 

_Ừm Dương vẫn vậy, Dương đang làm phó phòng maketing cho 1 công ty cũng có tiếng trong thành phố...Sao Vy lại mất tích không liên lạc gì với Dương vậy, bao năm qua Dương trông tin của Vy mà chẳng thấy.Chẳng lẽ Vy không xem Dương là bạn nữa? 

_Không phải đâu Dương, Vy vẫn coi Dương là bạn, nhưng vì vài lí do nên Vy không thể liên lạc với Dương 

_Lí do gì? nói Dương biết được không...chẳng lẽ đó cũng là lí do mà lúc ở buổi tiệc Vy không nhận Dương...có đúng không? 

_Ừm cứ cho là vậy đi...sau này nếu có dịp Dương sẽ biết 

Tôi và Vy chỉ hỏi vài câu rồi Vy tạm biệt tọi ra về, trước khi đi Vy có nói: 

_Mình vẫn là bạn và mãi mãi như thế...bao năm qua Vy cũng rất nhớ Dương, xin lỗi vì đã để Dương lo, có số điện thoại của nhau rồi , mình sẽ có thời gian tâm sự nhiều hơn hen, Tạm biệt Dương 

Chạy trên đường về tôi cứ như người mất hồn,chỉ mới xa nhau vài phút tôi lại cảm thấy rất nhớ Vy, nhớ nhiều lắm.Chẳng lẽ rồi tôi sẽ quay về với Dương của ngày xưa, quay về với mối tình đon phương của mình.Vậy còn anh thì sao, tôi phải làm gì bây giờ...Anh thật sự tốt với tôi... 

Những ngày tháng tới, tôi với Vy lại gắn bó với nhau , nhưng lại hạn chế cho người khác biết.Vy không cho Lai biết và tôi cũng vậy, không muốn anh Lâm biết về sự tồn tại của Vy.Thời gian này tôi thấy mình thật sự hạnh phúc vì được ờ bên Vy, đi những nơi mà 2 đứa thích...Nhưng vẫn là câu hỏi ấy...liệu Vy có thích mình như mình thích Vy, hay chỉ đơn thuần là Vy xem mình như bạn bè...Dù thế nào đi chăng nữa thì tôi vẫn k muốn đánh mất đi những giây phút khi được ở bên Vy... 

Có 1 hôm Vy muốn qua chổ tôi đang ở.Tôi vui mừng khôn xiết, tôi đi chợ nấu những món ăn mà Vy thích, cả 2 vui vẻ ăn uống tâm sự với nhau cả ngày.Rồi đến tối ,khi Vy chuẩn bị ra về.Lúc Vy bước ra khỏi cửa, không biết động lực nào khiến tôi chạy lại ôm Vy từ phía sau, tôi nức nở khóc : 

_Vy đừng rời xa Dương nha, đừng bao giờ mất liên lạc với Dương thêm 1 lần nào nữa...Vì....vì...Vy rất quan trọng với Dương 

_Thật ra...Vy cũng không muốn rời xa Dương đâu...Dương cũng quan trọng với Vy lắm 
_Nhưng Dương à! 
_Vy sắp làm đám cưới rồi, người mà Dương gặp hôm bữa sẽ là chồng tương lai của Vy...Dương rồi cũng sẽ cưới Lâm làm chồng...cả 2 đứa không thể là 1 cặp như những cặp đôi khác...Vậy nên Dương với Vy chỉ nên dừng ở mối quan hệ mập mờ này...Vy không muốn mất Dương, nhưng cũng không thể không cưới Lai, vì Vy còn có gia đình của Vy...Vy thật sự xin lỗi Dương 

Tôi buông Vy ra, đứng im đó...khi Vy bước ra khỏi cửa cũng là lúc nước mắt tôi rơi, tôi không trách Vy , chỉ trách cho số phận của tôi, trách ông trời đã quá hẹp hòi khi cho tôi sinh ra mà không mang lại hình hài như tôi muốn, nếu không tôi đã có thể ngăn cản đám cưới này và tự tin yêu thương Vy mà không sợ người đời cười nói 

Ngày Vy đám cưới, tôi cũng có mặt, tôi lặng lẽ đi theo anh ...Tôi không để anh nắm tay như hồi trước, im lặng và không nói gì, chỉ là những nụ cười xã giao khi có ai hỏi đến.Lúc Vy bước lên khán đài cùng với Lai, tôi quay mặt đi nơi khác vì không muốn nhìn cảnh đó...Sức chịu đựng của tôi cũng có giới hạn, tôi không thể chứng kiến thêm nữa nên nói nhỏ với anh là tôi mệt nên muốn về trước, dĩ nhiên anh vẫn không nghi ngờ gì và nghĩ là tôi vì công việc nhiều nên thấy mệt muốn về nhà nghĩ...Anh nói để anh đưa tôi về, nhưng tôi ngăn anh lại, tôi muốn anh ở lại vui vẻ với bạn bè, và tôi cũng muốn đi đâu đó 1 mình... 

Về đến nhà cũng đã hơn 23h , tôi chẳng thèm thay đồ mà nằm ì trên giường, tôi muốn ngủ 1 giấc thật dài để quên đi tất cả và xem những gì đã trải qua trong thời gian qua là 1 giấc mơ.Nhưng làm sao có thể quên khi Vy đã luôn ở trong tâm trí tôi mất rồi.Tôi không đủ bãn lĩnh để giành lại Vy, tôi không thể ích kỉ chỉ biết nghĩ cho cảm giác của mình mà k nghĩ cho Vy.Dù sao chuyện cũng đã như vậy rồi, tôi cũng phải học cách chấp nhận thôi 

Thêm 1 năm trôi qua, giữa tôi và Vy vẫn giữ nguyên mối quan hệ đó, vẫn không muốn cho ai biết.Còn anh thì cũng đã nghĩ đến chuyện sẽ cưới tôi làm vợ.Nhưng những lần anh muốn mở lời đều bi tôi từ chối khéo.Tôi nói với anh là tôi còn trẻ muốn có thêm sự nghiệp và chưa muốn bị gò bó.Anh tin tôi và chấp nhận...Đã có lúc tôi muốn anh biết sự thật về con người tôi.Rằng người tôi yêu không phải là anh mà 1 người con gái khác...nhưng sự chân thành của anh luôn làm tôi khó xử , chính vì vậy mà tôi k thề nói anh biết.Tôi cảm thấy mình có lỗi với anh nhiều lắm.... 

Vào đúng ngày sinh nhật của Vy, tôi muốn hẹn Vy ra để đi chơi và muốn tặng cho Vy món quà do chính tay tôi làm, đó là chiếc áo len .Nhưng liên lạc hoài mà Vy vẫn không bắt máy...Cảm giác đó cũng giống như năm xưa vậy...Tôi sợ...thật sự rất sợ...Tôi liền nói anh xin cho tôi về trước giờ làm việc, tôi muốn qua nhà tìm Vy, vì lần này tôi không muốn mất Vy thêm lần nào nữa.Bước tới trước cổng nhà Vy, 1 ngôi nhà rộng và khang trang đúng nghĩa của 1 gia đính giàu có.Tôi bèn bấm chuông thì có người đàn bà nào đó ra mở cửa: 

_Cô tìm ai? 

_Dạ cháu muốn tìm Vy ạ 

_Ở đây không có ai tên Vy cả 

_Vậy Thanh thì sao hả bác? 

_Ừm Thanh thì có,là cô chủ của tôi 

Bà ấy nhìn tôi với khuôn mặt thoáng buồn , 

_Cô kiếm Thanh có việc gì không? 

_dạ cháu là bạn của Thanh, tại cháu không liên lạc được với Vy...à không là Thanh...nên cháu lo lắng muốn qua tìm cô ấy ạ... 

_Cháu là Dương đúng không? 

_Dạ cháu là Dương nè bác 

_Cháu đứng đây chờ tôi 1 lát, tôi có cái này muốn đưa cho cháu 

Có 1 cảm giác gì đó đáng sợ lắm, tôi rất hồi hợp không biết bác ấy đưa cho mình cái gì, và vì sao bác biết mình tên Dương....Cuối cùng thì bác ấy cũng ra, trên tay cầm theo 1 cuốn sổ dành để viết nhật kí 

_Thanh có nhờ bác khi nào có cô gái nào tên Dương tới tìm cô ấy thì hãy đưa cho người đó 

_Vậy Thanh đâu bác? cô ấy không có ở nhà hả bác 

_Ừm cô ấy không có ở nhà, cô ấy đi luôn rồi...và không bao giờ trở lại nữa 

Nói xong bác ấy úp tay vô mặt mà khóc.Tôi biết đó là điều chẳng lành liền hỏi: 

_Thanh đi đâu mà không bao giờ về vậy bác.Bác nói con nghe đi...con năn nỉ bác đó 

Trong đầu tôi nghĩ chẵng lẽ Vy lại muốn rời xa tôi lần nữa, chẳng lẽ Vy lại mất tích như ngày xưa để lại cho tôi 1 mớ cảm xúc hỗn độn sao...

_Thanh......Thanh.......mất rồi 

_Hả! bác nói gì Thanh...thanh....mất rồi sao......Bác nói thật chứ 

Tôi ấp úng 

_Bác nói giỡn với con phải không? 

_Là thật...Thanh mất cách đây 1 tuần rồi....cô ấy uống thuốc tự tử...trước khi mất cô ấy có gửi gắm tôi nhờ tôi đưa cho cô cuốn sổ này.Cô hãy nhận lấy đi...Hài cốt của cô ấy được để trong chùa(...), cô hãy đến đốt nhang cho cô ấy đi! 

Bầu trời như sụp đổ, tôi nhận lấy cuốn sổ xong liền ngã quy. xuống dưới đất...Tôi đau đớn đến tột cùng...tại sao Vy lại tự tử....chi mới không gặp nhau vài tuần mà giờ đây cả 2 phải âm dương cách biệt...Tôi khóc...khóc như than trời...tại sao ông trời lại để cô ấy chết như vậy...Tôi cứ kêu gào như thế 1 lúc...và sau đó lấy lại bình tĩnh hỏi tiếp bác ấy: 

_Vậy còn chồng của Thanh đâu bác, anh ta có đau khổ trước cái chết của Thanh không ? 

_Cô đừng nhắc đến tên cặn bã đó nữa, đó là súc sinh chứ không phải người, vợ nó chết mà nó xem như chuyện bình thường, đến cả đám tang nó cũng chẳng thèm ngó ngàng gì mà còn dẫn gái gú về nhà ăn chơi...thật mất hết tính người.Dù sao cũng là vợ chồng của nhau mà. 

Chào tạm biệt bác xong tôi lê từng bước chân về nhà mà quên cả chiếc xe mà tôi chạy tới, cầm cuốn sổ trong tay mà nước mắt cứ tuôn rơi.Tôi trách Vy vì sao lại ngu ngốc nghĩ đến cái chết như vậy, chẳng lẽ Vy tự tử là vì Lai có người khác...tôi cứ vừa đi vừa khóc cho đến tận nhà mình.Tôi chạy tới cái giường nằm phịch xuống mà khóc, khóc rất nhiều...khóc như chưa bao giờ được khóc...3 ngày trôi qua tôi cứ nằm trên giường , chẳng thèm bận tâm đến thế giới bên ngoài,tôi cũng chẳng thèm đi làm đến cả điện thoại cũng tắt nguồn.Anh có qua nhà tôi để kiếm, nhưng tôi cũng chẳng muốn gặp anh.Tôi muốn 1 mình với nỗi đau này...Ngay cả cuốn sổ của cô ấy tôi cũng chẳng thèm xem nữa...Tôi cứ như người chết vậy...Tôi mất đi hi vọng, mất đi hạnh phúc của riêng mình...Tôi đau quá 

1 tháng trôi qua , căn phong trở nên bề bộn với những vỏ lon bia lăn lóc, những điếu thuốc hút dở dang...Ừm tôi gục ngã mất rồi, tôi gục ngã vì người con gái ấy.Người con gái đem lại cho tôi thứ tình cảm mà không ai có thể mang đến.Tôi luôn nghĩ về em...Nhưng em bỏ tôi đi mãi mãi...Em về trời... 


(Còn tiếp) 


Người Con Gái Năm Ấy 6ea87364
Tòa soạn của BQT 
Người Con Gái Năm Ấy B10815458

Kỹ năng sống
Chia sẻ tâm sự
Câu lạc bộ Tuổi Trẻ
Facebook hôm nay
#3

25.11.14 10:50

Linhchi

Linhchi

Thiên sứ 2T : cấp 1
https://hocluat.vn/de-thi-luat/
Thiên sứ 2T : cấp 1
Bao đêm tôi luôn nằm mơ thấy cô ấy hiện về.Cô ấy hiện về vẫn khuôn mặt ấy nhưng nhợt nhạt lắm và còn với vẻ mặt buồn nữa.Cô ấy không muốn tôi như thế nữa...muốn tôi phải sống thật tốt đừng buồn vì cô ấy nữa...Lúc tỉnh giấc nước mắt vẫn còn rươm rướm trên khóe mắt...Ừm tôi phải vì cô ấy mà sống tốt hơn.Tôi không muốn cô ấy ở nơi ấy mà lo lắng cho tôi...Tôi phải tự đứng dậy thôi.... 

Ngày hôm ấy tôi bắt đầu cố gắng quay lại với cuộc sống thường ngày.Tôi tắm rửa, chãi tóc gọn gàng.Dọn dẹp tất cả những thứ bề bộn trong 1 tháng qua...Sau 3 tiếng tôi đã hoàn thành tất cả.Tôi mệt lã người đi nên năm lăn ra trên sàn nhà...Có 2 điều tôi còn chưa làm vì 1 tháng qua tôi đau khổ nên quên hẳn.Đó là chưa đi đốt cho cô ấy 1 nén nhang và chưa đọc cuốn sổ mà cô ấy gửi cho tôi...Không suy nghĩ vẫn vơ nữa, tôi liền ngồi dậy đi ra ngoài và lấy xe chạy tới chùa nơi cô ấy được yên nghỉ ở đó...Khi bước vào trong tôi vẫn còn giữ bình tỉnh, nhưng khi đứng trước di ảnh của ấy.Một người con gái vẫn còn tuồi thanh xuân vậy mà đã ra đi quá sớm.Tôi đã không kìm nén được cảm xúc của mình.Tôi gục mặt xuống mà khóc...khóc rất nhiều, những người có mặt ở đó điều nhìn tôi với sự thương cảm...: 

_Vy ở nơi ấy sống tốt nha....Nếu có kiếp sau , chúng ta sẽ gặp lại nhau và sẽ ở bên nhau như thế 

Về tới nhà, tôi cảm thấy đói bụng vì 1 tháng nay tôi uống nhiều hơn là ăn.Mở tủ lạnh cũng chẳng có gì để ăn.Tôi đành lấy 1 gói mì gói nấu ăn tạm vậy...Sau khi ăn xong lúc này tôi nằm dài trên giường và chợt nhớ ra là phải đọc cuốn sổ ấy...Đó là nhật kí của ấy.Tôi liền vội mở ra và đọc: 

Ngày...tháng...năm... 

Hôm nay tự nhiên lại mua cuốn sổ này về để tập tành viết nhật kí như bao người.Cuốn nhật kí này mình chỉ muốn viết những gì thuộc về người ấy.Biết bắt đầu từ đâu bây giờ ta...Một người bạn luôn ở bên cạnh mình.Luôn quan tâm mình.Luôn chia sẽ với mình....Và vì người ấy là người thương của mình...V yêu D 

Ngày...tháng...năm 

Người gì mà lúc nào cũng để tóc ngắn nhìn lạnh lùng dễ sợ.Tụi bạn trong lớp lúc nào cũng chọc tụi mình là...Tao thấy tụi bây lúc nào cũng ở bên cạnh nhau.Vậy yêu nhau luôn đi...Lúc đó mình nhìn Dương.Có vẻ Dương thích nhĩ còn mình thì ngượng đỏ mặt.Nhưng dù sao mình cũng thích thế....V yêu D 

Ngày....Tháng...Năm 

Hôm nay hay tin nhà mình phải dọn đi nơi khác.Mình buồn nhiều lắm và cũng biết là Dương cũng sẽ rất buồn.Liệu khi xa nhau như thế Dương có tìm ai khác thay thế mình không.Rồi Dương có quên mình không...Vừa lo vừa buồn cả đêm mình chẳng ngủ được.Thật sự từ lâu Dương đã quan trọng với mình mất rồi...Thật sự sẽ nhớ Dương nhiều lắm...Không muốn xa Dương...hixhixhix 

V yêu D 

Ngày...tháng...năm 

Hôm nay là bữa cuối nên 2 đứa đi chơi nguyên ngày luôn.Muốn thời gian ngừng lại ngày hôm nay để có nhiều thời gian ỡ bên cạnh Dương.Nhưng điều đó là không thể.Điều gì tới sẽ tới thôi...Lúc Dương về trước cổng nhà mình.Tự nhiên cô ấy lấy ra 1 món quà. 1 dợi dây chuyền hình cỏ ba lá.Cô ấy luôn nghĩ cho mình.Chẳng lẽ cô ấy cũng có cảm giác như mình.Và chính lúc ấy mình cảm thấy vui nhưng lại òa lên khóc vì sẽ xa cô ấy...Buồn quá...viết nhật kí mà nước mắt cứ lem nhem...hix 

V yêu D nhiều lắm 

Ngày....tháng...năm 

Tới nơi ở mới rồi, dù không được như nhà cũ nhưng có nơi để ở là vui rồi.Tự nhiên thấy nhớ Dương vô cùng.Lấy điện thoại ra gọi cho Dương.Nghe giọng Dương cũng buồn như mình vậy á...Lúc ấy chỉ muốn chạy lại bên Dương mà thôi...Nhớ nhiều lắm... 

Ngày...tháng...năm 

Hôm nay là 1 ngày buồn với mình.Cố gắng lắm mới lấy lại được cuốn nhật kí này.Vì cô tình mẹ vô phòng mình lấy cuốn nhật kí này mà đọc.Mẹ biết hết sự thật là mình lại yêu con gái.Mẹ giận dữ lắm.Mẹ muốn xé cuốn nhật kí này luôn nhưng mình đã ngăn mẹ lại...Mẹ đã khóc rất nhiều...Mẹ cấm mình không được liên lạc với Dương nữa, nếu không mẹ sẽ chết cho mình xem...Vì sợ mẹ làm thật nên mình phải làm theo lời mẹ...Mình thật sự không muốn vì như thế sẽ mất liên lạc với Dương.Và Dương sẽ lo lắng cho mình...cũng như mình sẽ không còn được yêu Dương nữa vì mẹ sẽ ngăn cấm...mình chẳng biết làm sao nữa...Đau quá......Xin lỗi Dương nhé!.....V vẫ yêu D 

Ngày...tháng...năm 

Mấy năm rồi mình không viết nhật kí, cứ tưởng sẽ không bao giờ đụng đến.Mình giờ đã lớn có sự nghiệp có người để chuẩn bị lấy làm chồng.Nhưng vẫn có điều làm mình thấy hối tiếc đó là Dương.Không biết cô ấy sống sao rồi.Có còn nhớ đến mình không...còn mình thì vẫn còn nhớ cô ấy lắm nhưng cũng chỉ được ở trong lòng mà thôi...V nhớ D 

Ngày...tháng...năm 

Hôm nay bất ngờ lắm, đi dự tiệc khai trương nhà hàng của chồng sắp cưới.Vô tình thấy Dương có mặt ở đó.Dương vẫn như ngày nào có điều để tóc dài và nữ tính hơn...Nhưng mình cảm thấy buồn là hình như Dương đã có người yêu mà người yêu lại là con trai...Họ nắm tay nhau rất thân mật...Chắc Dương không còn nhớ mình nữa...Cảm thấy hụt hẫng và có chút tức giận.Mình liền đi ngang qua cô ấy giống như không quen biết.Lại còn lại gần chồng sắp cưới mình choàng tay anh ta.Cuối cùng Dương cũng nhận ra mình và đi lại chỗ mình.Nhưng mình lại cố ý không nhận ra cô ấy còn nói mình tên Thanh nữa chứ.Nhìn cô ấy bất ngờ và có chút buồn nên mình cũng hối hận lắm...Nhưng lỡ rồi làm luôn...Với những câu hỏi tới tấp của cô ấy mình đành phải ra về ...giờ nghĩ lại thấy mình ngu ngốc ghê...Chắc là do mình ghen phải không...Vì mình lúc nào cũng nhớ D còn D lại có người khác...À mà hình như mình cũng có người khác đó thôi...Nhưng mình chẳng bao giờ yêu anh ta cả.Mình quen và cưới anh ta chỉ là do sự sắp đặt của gia đình mà thôi..Người mình yêu tới tận bây giờ là Dương...không ai khác 

Ngày...tháng...năm 

Hôm nay lấy can đảm để hẹn gặp Dương, ai ngờ D không giận mình mà còn đồng ý để gặp...Đây là lần đầu tiên ngồi đối diện với D sao bao năm không gặp...Dường như D hết còn vẻ lạnh lùng mà còn nữ tính hơn nữa...D vẫn thế vẫn hỏi mình những câu hỏi chưa có đáp án.Mình thì vẫn thế vẫn làm ra vẻ tò mò để D suy nghĩ nhiều...Lúc ra về mình có nói với D câu nói đó.Vì mình hi vọng mình và D sẽ trở lại như ngày xưa...Nhưng là mối quan hệ không để ai biết...V yêu D 

Ngày...tháng...năm 

Hôm nay mình đến nhà D chơi, ăn uống và nói chuyện rất vui vẻ.Mình muốn như thế mỗi ngày.chỉ cần được ở bên cạnh D là mình thấy đủ rồi.Nhưng cả 2 là con gái và đều có 1 nữa cho riêng mình...Tự nhiên nghĩ đến vậy thấy buồn ghê...Lúc ra về , 1 lần nữa D làm mình bất ngờ.D ôm từ phía sau mình.Dương nói mình rất quan trọng với mình.Thì ra bao năm qua D vẫn nhớ đến mình.Mình đã trách nhầm D...Nhưng mình nói ra những lời khiến D buồn...Nhưng D à, Vy cũng buồn lắm D biết không.Giá mà V va D là 1 cặp đôi trai và gái như D nói thì có lẽ người Vy cưới sẽ là D chứ không 1 ai khác...V buồn lắm....Yêu D nhiều 

Ngày...tháng...năm 

Hôm nay mình làm đám cưới với anh ta.D cũng có mặt, mình biết D đau lắm, mình cũng đau nhưng cứ phải cười để chào hỏi người khác...Đau nhiều lắm...D không chịu nổi cảnh như thế liền bỏ về..Đã có lúc mình muốn gạt bỏ tất cả để chạy theo D nhưng nhìn trên khuôn mặt ba mẹ mình đang thấy hạnh phúc mình lại không thể...xin lỗi D nhiều lắm vì mình không đủ dũng khí...hix...Ngày buồn nhất 

Ngày...tháng ...năm 

Mình đã về nhà chồng.Mình yêu cầu mọi người trong nhà gọi mình là Thanh.Vì tên Vy chỉ dành riêng cho D gọi mà thôi.Mình nhớ D nhiều lắm 

Ngày...tháng...năm 

Ngồi viết những trang nhật kí này cũng là lúc mình mới bị 1 trận đòn của hắn ta...Kim trong ngày cũng có ngày lòi ra...Và hắn ta đã vô tình đọc nhật kí của mình cũng như năm xưa mẹ mình đọc...Nhưng lúc này lại nguy hiểm hơn...Hắn ta biết hết sự thật liền gào thét như 1 con dã thú...Hắn lao vào đánh đấm đá mình như trút hết cơn tức giận bao năm qua mình đã lừa dối...Hắn giận dữ cũng đúng thôi vì người mà hắn yêu thương bao năm qua lại đi yêu người khác mà lại là con gái...Nên mình nằm im cho hắn đánh...mình không chống cự...cũng may hắn không biết nhiều về D nên cũng không lo hắn tìm tới D...Toàn thân mình đau lắm...giờ chỉ muốn ngủ 1 giấc...những ngày tháng sắp tới sẽ đầy chông gai!...D ngủ ngon 

Ngày...tháng...qua 

1 Tuần qua hắn dày dò thân xác lẫn tinh thần của mình.Hắn dẫn gái về quan hệ trước mặt mình...Đêm nào hắn cũng đánh đâp mình...Đã đến lúc này mình không thể chống cự nổi...Mình thấy mệt mỏi...Lúc này người mình cần nhất là D...Nhưng k muốn cho D biết tình cảnh này...mình không muốn hắn ta hại D...1 mình mình sẽ gánh hết...Cuộc đời đầy đau khổ....haizzzzzzzzzzz 

Ngày...tháng...năm 

Ngày hôm nay mình đã đến bước đường cùng rồi, hắn dọa sẽ làm mất mặt mình cho cả dòng họ 2 bên điều biết.Mình không muốn ba mẹ vì mình mà chịu nhục nhã càng không muốn 1 ngày nào đó hắn tìm tới D làm tồn thương D...Nên....mình đã nghĩ đến cái chết đề kết thúc tất cả.....Trước khi chết mình co nhờ cho bác giúp việc gửi cuốn nhật kí này cho D...Và đây là vài dòng V muốn viết cho D 

Dương, người thương của Vy 

Lúc mà Dương đọc được nhật kí này chắc là lúc Vy không còn ở trên thế giới này rồi.D biết không cả cuộc đời này điều may mắn đến với Vy là có Dương...Tất cả tình cảm của V điều dành cho D chỉ là V không đủ dũng cảm để đường đường chính chính yêu D.Chính vì vậy cả 2 phải đau khổ như bây giờ...Vy lấy cái chết để kết thúc mọi việc.Nên D hãy sống tốt nha, đừng đau buồn trước cái chết của Vy.Và cũng đừng khóc nhiều...đừng để nước mắt rơi trên cuốn nhật kí này vì đã có quá nhiều nước mắt của V rồi...Vy mãi mãi yêu Dương...Nếu có kiếp sau mình sẽ gặp lại nhau nhé...Vĩnh biệt Dương....Người Vy yêu thương nhất...! 


Tôi gục ngã, đây là tất cả sự thật mà bao năm V giấu mình.Thì ra tình cảm của V dành cho mình quá nhiều mà mình không biết...Mình sẽ không khóc...mình sẽ nghe lời V...sẽ không khóc...Tim tôi như ngừng đập...Tôi nhắm mắt buông xui tay...tôi muốn đây chỉ là 1 giấc mơ....vì giấc mơ này là cơn ác mộng.............................................................................á..........................á...........Tôi đau quá................................................................................................................................ 

"Hàng cây bâng khuâng mãi, 
Tôi loanh quanh giấu dòng lệ ngọt chờ em, 
Trong giấc mơ. 

Mây về trời, 
Em tôi về trời... 

Để lòng tôi mong nhớ, 
Em trốn tìm cho tôi dại khờ... 
Xao xuyến vì lối xưa. 

Mây về trời, 
EM TÔI VỀ..." 
#4

25.11.14 10:51

Linhchi

Linhchi

Thiên sứ 2T : cấp 1
https://hocluat.vn/de-thi-luat/
Thiên sứ 2T : cấp 1
Kể từ ngày hôm đó, tâm trạng tôi không tốt lắm.Tôi có liên lạc với anh 1 lần duy nhất đó là nhờ anh viết dùm lá đơn xin nghỉ việc và gửi cho sếp dùm.Có lẽ tôi chẳng còn 1 chút tâm trạng cho sự nghiệp riêng nữa...Tôi thích đi lang thang 1 mình và ngồi hàng giờ...Tôi muốn hồi tưởng lại những kí ức giữa tôi và Vy...Vy muốn tôi quên Vy...nhưng....đã yêu rồi thì làm sao quên...Người đi qua cuộc đời tôi và mãi luôn ở trong tâm trí này...Dương nhớ Vy nhiều lắm 

"Giấu nỗi niềm chôn sâu 
Anh bước đi với bao u sầu 
Ký ức và từng niềm đau 
Hãy để ngày tháng thôi không tìm nhau 

Anh vẫn biết sẽ chờ mong em 
Nhưng anh phải chôn sâu tất cả 
Vì một người cố quên một người 
Trong những giấc mơ buồn..." 


Vy vì mình mà chọn cái chết và kẻ gây ra cái chết của Vy không ai khác chính là chồng Vy...Mình...mình...phải trả thù.Phải để Vy chết không oan ức...Kẻ không cần tình yêu như hắn thì không nên tồn tại...Tất cả những suy nghĩ có phần hơi dại dột...nhưng...vì tình yêu...mình sẽ làm tất cả.... 

Đây là lần thứ hai tôi liên lạc với anh trong thời gian qua.Anh biết tôi có chuyện buồn, nhiều lần cố gắng liên lạc với tôi nhưng điện thoại của tôi không mở.Vài lần anh đến tận nhà tôi nhưng chẳng bao giờ tôi muốn mở cửa cho anh vào cả.Tôi biết anh muốn an ủi tôi...nhưng tôi muốn 1 mình...không muốn ai làm phiền.Lần này liên lạc với anh thấy giọng anh mừng lắm : 

_Em ổn không? 

_Ừm, em ổn...Em có chuyện nhờ anh giúp đỡ...anh giúp em được không? 

_Ừm bất cứ việc gì em nhờ anh , anh sẽ làm hết sức mình 

_Anh có thề giúp em liên lạc với Lai bạn của anh được không hoặc 1 cuộc hẹn chỉ có em và Lai...anh làm được không 

_Tất nhiên anh làm được, nhưng anh muốn biết lí do 

_Tạm thời em chưa thề nói anh biết được, anh cứ giúp em đi đã, cảm ơn anh! 

Tôi cúp máy mà chẳng cần anh nói thêm lời nào...Lần này tôi sẽ vứt bỏ đi lòng tự trọng của 1 con ngươi hoặc thậm chí là sinh mạng của mình để trả thù cho Vy...Tôi không để hắn tồn tại đâu...Kẻ độc ác 

Đó là 1 buồi chiều thứ 7, anh hẹn giúp tôi được Lai, tôi đã chọn cho mình bộ cái váy thật đẹp và quyến rủ.Tôi trang điểm thật sắc sảo để khi bọn đàn ông nhìn vào sẽ bị thu hút..Và hơn ai khác người tôi muốn quyến rũ là Lai 

_Chào anh, em là Ly là bạn của anh Lâm....anh nhớ chứ(Tôi muốn đổi tên Ly để hắn không biết tôi tên là Dương) 

_À, là cô gái hôm khai trương nhà hàng và đám cưới của anh đúng không? 

_Dạ! đúng rồi...anh có trí nhớ tốt quá 

_Anh chỉ có trí nhớ tốt với những người con gái đẹp thôi 

_Anh dẽo miệng quá, chắc nhiều cô chết lắm đây 

_Vậy em có chết vì anh không? 

_Hihi, sao...muốn tán em hả 

_Cứ cho là vậy đi, em thật đẹp... 

_Em nhớ không nhầm là anh đã có vợ rồi mà...đúng không? 

_Vợ à ! Nó không đáng làm vợ anh với lại nó cũng chết rồi...nói chung anh không quan tâm lắm 

(Khốn nạn! hắn dám nói Vy như thế, chắc hắn cũng nói như vậy với bao đứa con gái khác, kẻ không đáng mới là mày...mày không xứng để làm chồng Vy đâu...đồ súc vật)...Vừa suy nghĩ tôi nắm chặt tay mình đến nỗi muốn rướm máu.Lấy lại bình tĩnh , tôi vẫn cười nói với hắn. 

_à mà em nhờ Lâm hẹn anh ra đây có gì không, muốn anh giúp gì à 

_dạ tại em có 1 người bạn ở nước ngoài, cô ta chuẩn bị về đây chơi nên em muốn sắp xếp cho cô ấy đến nhà hàng anh với phòng Vip...nhớ ưu đãi em đó nha 

_em yên tâm! vì người đẹp anh sẽ làm tất cả 

Tôi như muốn nôn ra vì những lời hắn ta nói, tôi muốn lấy vật gì đó đập thẳng vào bản mặt trơ trẽn của hắn ta.Nhưng vì kế hoạch đang tiến hành thuận lợi...nên tôi kìm nén lại...Tôi và hắn nói chuyện cũng khá lâu, cũng đã đến lúc ra về, hắn ta đưa tôi ra đến tận nhà xe, hắn còn xin số điện thoại của tôi để liên lạc.Tôi biết hắn đã rơi vào cạm bẫy của tôi rồi... 

3 tháng là thời gian hắn tán tỉnh tôi và muốn tôi làm người yêu hắn.Hắn nói những lời yêu thương với tôi và dự định sẽ cưới tôi về làm vợ.Dĩ nhiên tất cả đã nằm trong kế hoạch của mình không cần hắn năn nỉ , tôi đồng ý...Anh biết chuyện của tôi và Lai, anh khá thật vọng về tôi.Anh nghĩ là tôi không còn xem anh quan trọng nữa.Anh hẹn gặp mặt tôi.Anh muốn gặp tôi lần cuối... 

_Cuộc sống của em thế nào rồi? 

_Em ổn, hiện tại em đang quản lí nhà hàng cho Lai 

_Vậy tốt rồi, anh nghe nói em và Lai chuẩn bị làm đám cưới.Sao nhanh vậy 

_Ừm thì tụi em tìm hiểu nhau kĩ rồi 

_Em có bao giờ yêu anh chưa? 

(im lặng 1 hồi lâu tôi mới trả lời anh) 

_Em xin lỗi! trước giờ vì anh tốt với em , vì sự chân thành của anh nên em...nên em...mới 

(Không cần tôi nói thêm , anh đã hiểu , anh ngăn tôi nói típ lời....Nhưng anh à, em xin lỗi...Em vẫn xem anh là người quan trọng với em.Nhưng hãy hiểu cho em...) 

_Anh sẽ đợi! đợi 1 ngày nào đó em sẽ quay về với anh... 

_Anh hãy quên em đi! em không đáng để anh yêu thương anh đâu...em có việc phải về trước đây...Chào anh! 

Nói xong, tôi quay mặt đi mà bước đi, nhưng hình như tôi đang rơi nước mắt.Tôi muốn nói xin lỗi anh nhiều lắm.Dù không trả thù hắn ta thì tôi cũng không thể yêu anh.Vì người tôi yêu duy nhất chỉ có Vy mà thôi...Không này không biết ở thế giới bên kia Vy đang làm gì, có dõi theo tôi không...Tôi nhớ Vy


Người Con Gái Năm Ấy 6ea87364
Tòa soạn của BQT 
Người Con Gái Năm Ấy B10815458

Kỹ năng sống
Chia sẻ tâm sự
Câu lạc bộ Tuổi Trẻ
Facebook hôm nay
#5

25.11.14 10:52

Linhchi

Linhchi

Thiên sứ 2T : cấp 1
https://hocluat.vn/de-thi-luat/
Thiên sứ 2T : cấp 1
5 tháng trôi qua đó là thời gian đủ lâu để hắn tin tưởng vào tình cảm của tôi.Hắn nói yêu tôi rất nhiều.Hắn nói tôi khác với những người con gái khác.Hắn muốn hẹn tôi đi ăn tối và có chuyện muốn nói.Dĩ nhiên tôi biết hắn định làm gì...Hắn muốn cầu hôn tôi...Tôi cảm thấy rất vui...vui không phải vì được hắn cầu hôn...mà vui vì hắn đã nằm trong toàn bộ kế hoạch của tôi...Cũng như mọi hôm, tôi diện cho mình 1 bộ váy màu đỏ thật quyến rũ vì màu đỏ là màu Vy thích...Hắn đã bao toàn bộ nhà hàng và đang ngồi đợi tôi.Xung quanh không có ai chỉ có 1 dàn nhạc theo kiểu cổ điển lãng mạn trong phim và 2 người phục vụ mà thôi...Tiếng nhạc cứ du dương nhưng tôi chẳng thể cảm nhận được bởi vì lòng thù hận đang sôi sục trong tôi...Dường như tôi cũng thay đổi quá nhiều... 

Ngồi trò chuyện 1 lúc và cũng kịp ăn được món khai vị thì hắn móc trong cái áo vest ra 1 cái hộp nhỏ, tôi đoán là nhẫn để cầu hôn.Hắn đứng dậy đi lại phía tôi.Hắn khụy xuống 1 chân đưa nhẫn ra trước mặt tôi... 

_ Em hãy lấy anh nha.Vì anh cần em 

Tôi già vờ ngượng ngùng 1 lát và sau đó cũng nhận lời hắn...Hắn vui mừng lắm.Cảm giác này chắc hẳn hắn cũng đã từng trải qua với Vy.Tại sao hắn không biết trân trọng Vy, dù Vy có như thế nào thì Vy cũng đã chọn hắn làm chồng...Hắn bị tổn thương...tôi chấp nhận điều đó.Nhưng không vì thế mà dày vò thân xác và tinh thần Vy như thế.Hắn có thể lựa chọn là li dị với Vy và đi tìm lại cho mình hạnh phúc mới.Hắn có tiền có địa vị thì điều đó không khó với hắn....Tại sao phải đẩy Vy tới bước đường cùng...Và ngày hôm nay lại phải dối diện thêm 1 cú sốc đó là người hắn sắp lấy làm vợ lại là tình nhân của vợ hắn.Là kẻ sẽ thay Vy trả thù hắn...Vê đến nhà , hắn ôm hôn và chào tạm biệt tôi...bước từng bước nặng nề đến căn phòng...Tôi nằm lăn ra...Tôi cần phải suy nghĩ lại.Liệu tôi làm vậy có đúng không, có ác lắm không...Nhưng mọi suy nghĩ điều bị tôi gạt bỏ qua khi nghĩ đến viễn cảnh hắn hành hạ Vy, ngay cả đám tang Vy hắn cũng chẳng hề lo lắng...Bất giác tôi lại khóc...từ ngày Vy mất tôi trở nên yếu đuối hơn, mỗi lần nghĩ đến Vy lại hay khóc...Ừm! cố lên thôi , dù sao xong chuyện này thì mọi chuyện sẽ kết thúc........... 

Ngày tôi và hắn làm đám cưới, mọi người đều vui vẻ chúc tụng riêng tôi thì chẳng thấy vui vẻ gì khi biết có anh ở đó.Anh lặng lẽ nhìn tôi dường như thật lòng chúc mừng tôi.Anh muốn người anh yêu được hạnh phúc.Dù anh phải đau khổ như thế nào...Rồi mọi thứ sẽ qua thôi anh ạ!....... 

Về nhà hắn được vài hôm hắn muốn đi hưởng tuần trăng mật với tôi và sau đó sẽ cùng tôi đi gặp luật sư để nhờ họ chuyển quyền sở hữu căn nhà này và 1 số tài sản khá lớn cho tôi.Điều đó chứng tỏ hắn thật lòng yêu tôi...Cái giá phải trả cho sự xem thường mạng sống của người khác là như thế.Tôi bắt đầu thực hiện bước cuối cùng...Sau khi đi hưởng tuần trăng mật với hắn, dĩ nhiên tôi không đề hắn đụng đến cơ thề tôi.Tôi nói với hắn tôi chưa sẵn sàng.Vì hắn thương tôi nên củng đánh chấp nhận.Sau chuyến đi về , 1 ngày sau đó hắn hẹn luật sư tới nhà bàn chuyện, bàn về vấn đề chuyển 1 số tài sản cho tôi đứng tên.Hắn muốn chứng minh tình cảm của hắn dành cho tôi...Trong đêm đó, hắn muốn uống rượu với tôi.Hắn nói đêm nay muốn quan hệ với tôi...Tôi im lặng không nói gì và đem rượu ra cho hắn.Trong lúc đem rượu ra, tôi đã nhanh tay bỏ vào ly của hắn 1 gói thuốc độc mà tôi đã mua cách đây mấy ngày qua 1 người ở chợ đen...Tôi cụng ly với hắn , hắn ôm tôi vào lòng, hắn hôn tôi tới tấp...Tôi ngăn hắn lại và nói: 

_Em có chuyện muốn nói với anh nè 

_Ừm em nói nhanh đi, anh nôn nóng quá 

_Tại sao anh chưa bao giờ hỏi về chuyện quá khứ của em? 

_Anh tin tưởng em nên không cần phải hỏi em nhiều 

_Vậy có bao giờ anh nhớ đến Vy...người vợ cũ của anh? 

_Sao em lại nhắc đến cô ta, anh không ai muốn nhắc đến ả đàn bà đó... 

_Sao vậy anh? em thấy hình như anh ghét và hận cô ấy lắm.Có chuyện gì thì kể em nghe đi, mình là vợ chồng mà phải san sẽ cho nhau chứ 

_Thật ra chuyện cũng không mấy tốt đẹp gì nên anh không muốn nhắc.Nhưng em đã nói vậy thì anh sẽ kể cho em nghe 

_Thật ra cô ta là đồng tính, cô ta lấy anh chỉ là vỏ bọc người cô ta thương là bạn từ nhỏ với cô ta.Khi biết được sự thật anh rất giận cô ta.Anh dày vò cô ta, đến lúc phải tìm đến cái chết, đáng đời cô ta.cho cái tội lừa dối bọn đàn ông tụi anh...Đáng đời lắm 

Tôi nắm chặt tay mình lại nghiến chặt răng lại...Nhưng vẫn giữ bình tĩnh và nói típ: 

_Vậy anh biết gì về tình nhân của vợ anh không? 

_Anh không quan tâm về nhỏ đó, không đáng để anh bận tâm...Mà sao em hỏi anh nhiều thế 

_Nếu tình nhân của cô ấy đứng trước mặt anh, thì anh sẽ làm gì? 

_Anh sẽ tát cô ấy thật mạnh vào, anh sẽ sĩ nhục cô ấy cũng như làm với người đàn bà đó 

_Nếu vậy thì anh hãy đứng lên và tát thẳng vào mặt em đi..Và sĩ nhục em như từng sĩ nhục Thanh...à không...phải nói là Vy mới đúng 

Hẳn ta trợn trắng mặt lên với vẻ mặt rất bất ngờ và sốc: 

_Không lẽ em là....là..........là Dương , tình nhân của vợ anh sao 

Tôi đứng dậy , nhìn vào mặt hắn và nói từng chữ....từng chữ rất rõ 

_Đúng! tôi...chính...là...Dương...tình nhân của Vy đây 

Hắn ta ngồi phịch xuống ghế salon và lẩm nhẫm 

_Tại sao lại thế, tại sao lại thế..............Cô quen tôi và cưới tôi để trả thù tôi sao? 

_Phải ! tôi muốn anh phải đền mạng cho Vy...Anh khiến Vy chết , khi mà Vy còn tương lai...Anh đáng phải bị vậy... 

_Vậy cô định làm gì tôi đây, với sức của cô thì không thể lấy dao mà đâm thẳng vào tim tôi...Trừ khi cô....cô............ 

Chưa nói dứt câu thì thuốc độc đã ngấm vào cơ thể hắn.Hắn ngã lăn ra nền nhà, nằm quằn quại kêu tôi cứu hắn, hắn sẽ cho tôi toàn bộ tài sản của hắn.Thứ tôi cần k phải tài sản của anh, tôi muốn anh phải cảm nhận cái chết của anh cũng như Vy từng cảm nhận... 

_Tôi tưởng anh sẽ ân hận trước cái chết của Vy ...nhưng tôi đã sai...Vy chết mà anh vẫn khinh miệt cô ấy...vậy thì anh chết là đáng lắm...hahahhaha 

Hắn bắt đầu sùi bọt mép ra, mắt trợn ngược lên...và tắt thở.....Khi biết hắn đã chết , tôi ngôi xuống nền nhà...Và đem ra trước mắt mình là con dao sắc bén...Kế hoạch của tôi cũng đã hoàn thành...vậy thì đến lúc tôi sẽ đi theo Vy về bên kia thế giới.Tôi k muốn cô ấy cảm thấy cô đơn....Khi lưỡi dao được đựa đến động mạch.Chỉ cần 1 cái rạch thật mạnh thì mọi chuyện sẽ kết thúc...đúng lúc ấy, Vy hiện ra trước mắt tôi.Vy lau vội nước mắt.Vy nói không muốn tôi làm như thế.V muốn tôi phải sống để tìm lại hạnh phúc cho riêng mình.Nếu như tôi chết thì Vy sẽ thấy hối hận và xem ra cái chết của Vy là vô ích.Vy năn nỉ tôi...cô ấy vừa nói vừa khóc...tôi cũng òa khóc theo.Tôi nói nhớ V rất nhiều, không thể sống thiếu Vy.Vy nói, hãy nghe Vy lần này, chì lần này thôi..Và tôi.....tôi buông con dao ra lúc ấy Vy cũng dần biến mất.Trước khi dần dần biến mất Vy cố vội cười với tôi 1 nụ cười tỏa nắng và chỉ kịp nói với tôi: 

_Hãy sống tốt nha Dương,Vy yêu Dương nhiều lắm!............... 

Và rồi tôi đi tự thú với tội danh mưu sát.Ngày đứng trước tòa, anh cũng có mặt, anh đau khổ nhìu lắm.Khi nghe tôi bị tuyên án 20 năm tù.Anh đã ôm mặt khóc nức nỡ.Vì anh biết tôi đã và sẽ mất đi tuổi thanh xuân của mình.Nhưng điều anh cứ day dứt trong lòng là không cùng tôi vượt qua mọi khó khăn và vì sao tôi phải làm như thế.... 

2 tháng trôi qua, anh có đến thăm tôi vài lần.Nhưng tôi từ chối gặp anh, tôi không muốn anh phải bận tâm vì tôi thêm nữa.Tôi có viết vội cho anh vài dòng và nhờ quản giáo đưa cho anh: 

Anh thân mến! 

Có lẽ em đã không còn mặt mũi nào để gặp anh nữa.Anh hãy mau quên em đi, đừng chờ đợi em nữa, em không đáng để anh bỏ thời gian vì em đâu.Còn nữa, số tài sản của hắn ta nhường lại cho em, anh hãy giúp em làm việc có ích cho xã hội này, vì thật ra em cũng không cần đến nó...Còn nữa, sự thật em là người đồng tình, người em yêu chính là Vy và cũng là vợ của hắn, em làm tất cả chuyện này cũng vì cái chết của Vy.Vậy nên anh hãy quên em càng nhanh càng tốt và tìm cho mình người phụ nữa thật sự đề theo anh đến cuối đời...Cám ơn anh...chào anh!... 

''Khi màn đêm về trên phố dài 
Anh lặng nghe lòng anh nhớ em da diết 
Mùa thu qua theo bước chân em đã xa xôi rồi 
Để lại đây, một mùa đông lạnh giá.... 

Và anh nhớ 
Khoảnh khắc khi anh chìm trong mắt em 
Nụ cười hồn nhiên 
Trái tim anh bỗng chợt như cháy lên 
Những phút giây cồn cào 
Nỗi nhớ em dâng trào 
Từ trong mơ anh luôn nhắc tên em..." 






20 năm sau... 

Tôi được giảm 4 năm nên chỉ ở 16 năm.Giờ đây tôi đã gần bốn mươi mấy tuổi rồi.Tôi xin cho mình 1 công việc phục vụ...Anh lấy tiền dành dùm của riêng anh mua cho tôi 1 căn nhà .Căn nhà nhỏ nhưng nhiêu đó là quá đủ rồi...Đến giờ tôi và chỉ là bạn già của nhau.Vì anh đã có gia đình và con cái ấm cúng.Nhưng anh vẫn ghé thăm tôi và quan tâm như 1 người bạn...Còn tôi...cuộc đời chỉ trải qua 1 mối tình đề yêu, tôi vẫn không quên Vy....mãi mãi là vây......Người Con Gái Năm Ấy 


--------------------------------- Hết ---------------------------------


Người Con Gái Năm Ấy 6ea87364
Tòa soạn của BQT 
Người Con Gái Năm Ấy B10815458

Kỹ năng sống
Chia sẻ tâm sự
Câu lạc bộ Tuổi Trẻ
Facebook hôm nay
#6

10.03.17 20:56

uknown1

uknown1

Thành viên Danh Giá

Thành viên Danh Giá
#7

Sponsored content


Bình luận bằng facebook

   

Quyền hạn của bạn

   
Bạn không có quyền trả lời bài viết