Diễn đàn Tuổi trẻ Việt Nam | 2TVN Forum :: Tuổi trẻ & đời sống :: Câu lạc bộ Tuổi Trẻ :: Hội yêu văn thơ
Trang 31 trong tổng số 32 trang •
1 ... 17 ... 30, 31, 32 



Lê Hải Châu
Thành viên Ưu Tú
NHỚ THẦY
Tan trường bữa ấy trời mưa
Áo thầy lại mỏng, gió lùa tái tê
Thầy khuyên đừng vội ra về
Tránh cơn sấm sét, đường quê bùn lầy
Chúng tôi ngồi sát bên thầy
Ngoài kia lá tả tơi bay xuống đường
Cuối chiều hửng chút tà dương
Cơn mưa dần tạnh, nẻo đường dần quang
Chúng tôi có chút vội vàng
Cùng thầy lội bộ tạt ngang cánh đồng
Nước dồn đầy ứ dòng sông
Thầy khuyên tránh lũ phải vòng nẻo xa
Thương thầy sức yếu tuổi già
Chúng tôi chỉ biết xuýt xoa cạnh thầy
Đời như nước chảy mây bay
Mấy ai còn nhớ cái ngày xa xưa
Thương thầy-nhớ bữa trời mưa
Thầy tôi áo mỏng gió lùa tái tê.
./.
Lê Hải Châu

Lê Hải Châu
Thành viên Ưu Tú
THẦY TÔI
(Kính dâng hương hồn Thầy Lê Hữu Phu, Thầy Triệu Quốc Đạt
xã Hoằng Phúc quê tôi)
Thầy tôi ngày ấy rất nghèo
Quần nâu áo vải liêu xiêu bóng già
Học trò lớp Bốn lớp Ba
Cái thời xưa ấy đã là lớp trên
Thầy tôi tâm tính rất hiền
Long lanh mắt kính ánh lên nụ cười
Học trò cả lũ chúng tôi
Học thì vẫn thích, nhưng rồi chóng quên
Đôi khi Thầy cũng buồn phiền
Mấy anh mấy chị lớp trên cả đùa
Thế rồi lúc nắng lúc mưa
Thế rồi tuổi tác chẳng chừa Thầy tôi
Khi đau Thầy vẫn gượng cười
Chưa xong buổi dạy, mồ hôi ướt đầm
Trời thì giá rét căm căm
Chúng tôi ngồi lặng, âm thầm xót xa
Góp chung tý chút gọi là
Thầy thì ốm vậy mà ta cũng nghèo
Sau năm vừa được nghỉ hưu
Thầy về cõi Phật một chiều cuối Đông.
Chúng tôi chẳng có hoa hồng,
Tiễn Thầy chỉ có đám đông nối dài.
Thầy tôi dù chẳng đa tài,
Vẫn như ánh nắng ban mai dịu dàng.
./.
Lê Hải Châu

Lê Hải Châu
Thành viên Ưu Tú
SỢI TƠ HỒNG
Mình về bổ trái cau tươi
Mai kia mốt nọ đón người qua sông
Ơn ai nối sợi tơ hồng
Thỏa nguyền tấc dạ ngày mong tháng chờ
Chẳng hiềm cỗ cưới đơn sơ
Chẳng hiềm xe nhỏ chậm giờ đón dâu
Tháng ngày coi vậy mà mau
Hôm qua kịp hái lứa trầu vàng thơm
Sợ rằng trời cũng hờn ghen
Đổ cơn mưa nhỏ ướt nhèm đường quê
Thương nhau ta đón nhau về
Nhóm hồng bếp lửa phu thê trọn đời.
./.
Lê Hải Châu

Lê Hải Châu
Thành viên Ưu Tú
ĐI TÌM Ý THƠ
Chẳng hiềm tóc đã pha sương,
Cuối chiều lọ mọ ra đường cái quan.
Người đi như nước chảy tràn,
Giật mình lại sợ dây oan buộc vào.
Có người hỏi : “Cụ về đâu?
Con đưa một đoạn qua cầu người đông.”
Cảm ơn người có tấm lòng,
Tôi nhàn, ra ngắm dòng sông, bến đò.
Nhặt vài câu chữ làm thơ,
Chọn vần đã rõ, chỉ chờ ý hay.
Hoàng hôn dần khép lại ngày,
Vẫn còn đôi áng mây bay cuối trời.
./.
Lê Hải Châu

Lê Hải Châu
Thành viên Ưu Tú
BÀI THƠ QUÊ HƯƠNG
Chiều Mùa Đông,
Tôi lại làm thơ về những cánh đồng.
Cánh cò trắng nhịp nhàng trong sắc nắng.
Ai gọi nghé, giọng miền quê hơi nặng,
Chiều tím dần trên những cánh đồng xa.
Nghe còi tàu hối hả vào ga,
Nghe đất thở, cây trong vườn rụng lá.
Trái Bưởi trái Hồng ánh lên sắc lạ,
Tỏa hương nồng thơm ngát cả chiều đông.
Vẫn biết mùa này đã bớt bão giông,
Đêm rét ngọt mà ngày nắng gắt,
Trời đất hanh hao, cỏ cây nhàu nát,
Rau tưới chiều, tưới sớm, mỏi nhừ vai.
Mưa lũ thiên tai,
Đổ dồn dập xuống Miền Trung nghèo khó,
Ai người vô đó,
Cho ta gửi chút tình,
Góp một phần cho cuộc sống hồi sinh.
Mong đất nước yên bình xanh thắm mãi,
Cho Hai miền chung khúc khải hoàn ca.
./.
Lê Hải Châu

Lê Hải Châu
Thành viên Ưu Tú
MÙA CƯỚI
Nghe con Chim Khách gọi mời
Giọng mừng có vẻ lả lơi cuối vườn
Nếp Mùa ai gặt mà thơm
Vấn vương đến tận cọng rơm ven đường
Ơn trời tỏa nắng vàng ươm
Xe Hoa nhộn nhịp trên đường cái quan
Người đi áo váy chảy tràn
Phấn son tỉa tót, khăn voan phủ đầu
Người đi phù rể phù dâu
Qua sông, rẽ lối chân cầu gió bay
Người lo tiệc cưới hao gầy
Đồng tiền đâu sẵn, phải vay trả dần
Từ nay đến Lễ Tình Nhân
Chắc rằng tiệc cưới có phần dày hơn
Sự đời đói góp no dồn
Nợ đời, ai dám thiệt hơn luận bàn.
Lê Hải Châu

Lê Hải Châu
Thành viên Ưu Tú
KHOẢNH KHẮC MÙA ĐÔNG
Rét như dao cứa trên cành,
Lá bàng tơi tả rụng quanh gốc bàng
Bến quê một chuyến đò ngang
Người lo xếp gánh, kẻ choàng áo tơi
Khúc sông bên lở bên bồi,
Thuyền qua xoáy nước thả trôi nửa vòng.
Hoa lau phủ trắng triền sông,
Nước trôi bên lở đỏ hồng phù sa.
Bãi soi ruộng mía đã già,
Vài cây phơ phất trổ hoa cuối mùa.
Muộn màng một chuyến đò trưa,
Bến sông còn chút gió lùa mồ côi.
./.
Lê Hải Châu

Lê Hải Châu
Thành viên Ưu Tú
ĐI TÌM LÁ DIÊU BÔNG
(Nhại thơ Hoàng Cầm)
Người đi tìm lá Diêu Bông
Lúc còn son rỗi sao không chịu tìm?
Ta từng xuống bể mò kim
Dang tay đón đợi cánh chim giữa trời
Một đời sống giữa chơi vơi
Cái mình đã có, để rồi lại không
Đành ôm cái giả vào lòng
Cái mình tìm được, lại không của mình
Người chê ta sống hiện sinh
Rằng ta bắt bóng đuổi hình ầu ơ
Một đời hý hoáy làm thơ
Một đời yêu, chỉ dại khờ mà yêu
Đến khi xế bóng mãn chiều
Bằng lòng với sự buông neo vội vàng
Kiểu gì đò cũng đã sang
Ngậm ngùi với cái nhỡ nhàng ngày xưa
Diêu Bông - ai bán mà mua
Cũng thôi đành vậy, cho vừa lòng ai.
./.
Lê Hải Châu

Lê Hải Châu
Thành viên Ưu Tú
CHIỀU QUÊ
Trời buông nắng quái chiều hôm
Gọi là chút nắng ôm đồm, ất ơ
Thương thì thương hững thương hờ
Lóe lên tý chút bơ vơ cuối chiều
Hoàng hôn xuống đã liu riu
Nghe con Bìm Bịp kêu chiều buồn tênh
Nước lên ốc bám chân ghềnh
Bèo trôi trên sóng bồng bềnh sông quê
Ai đang gọi giục trâu về
Đồng xa mờ ảo, quãng đê tím dần
Đường làng nghe rộn bước chân
Nửa phần vội vã, nửa phần thảnh thơi
Trăng non đầu tháng dựng rồi
Dáng gầy như mảnh thuyền trôi xứ Đoài
Vỡ òa trước cửa nhà ai
Tiếng mừng con trẻ vọng dài ngõ xa.
./.
Lê Hải Châu

Lê Hải Châu
Thành viên Ưu Tú
KỂ CHUYỆN THÚY KIỀU
Nội dung chính của Truyện Kiều có thể tóm tắt như sau:
1/ CHỊ EM KIỀU THĂM MỘ ĐẠM TIÊN
2/KIỀU GẶP KIM TRỌNG
3/KIỀU BÁN MÌNH CHUỘC CHA
4/ KIỀU RƠI VÀO TAY MÃ GIÁM SINH-TÚ BÀ
5/ KIỀU MẮC LỪA SỞ KHANH
6/ KIỀU GẶP THÚC SINH- RƠI VÀO TAY HOẠN THƯ RỒI BẠC HÀ, BẠC HẠNH
7/ KIỀU GẶP TỪ HẢI
8/ KIM TRỌNG ĐI TÌM KIỀU-ĐOÀN TỤ
MỞ ĐẦU
Trăm năm mới có một lần,
Nàng từ Cung Quảng giáng trần dạo chơi!
Thành xiêu quán đổ tơi bời,
Chim sa cá lặn, sao rơi trăng mờ.
Cung đàn cũng lặng đường tơ,
Thi nhân bối rối vần thơ chẳng thành.
Hoa nhường nguyệt thẹn đã đành,
Phong lưu đến độ Trời xanh giận hờn.
Nhường đi tý chút thì hơn,
Làm cho Trời giận hứng đòn, Người ơi!.
***
1/“Ngày Xuân con én đưa thoi”,( 1 )
Ngẩn ngơ tìm lại Bóng người trong tranh.
Hồng nhan bạc mệnh sao đành,
Giai nhân giờ lẫn cao xanh khó tìm.
Trời kia dễ lạc cánh chim
Xót thay Con Tạo nhấn chìm tài hoa.
“Thanh minh trong tiết tháng Ba,
Lễ là Tảo mộ, hội là đạp Thanh”.( 2 )
Thương ai bạc mệnh đã đành,
Sao nàng cứ khéo quẩn quanh vận vào.
Tưởng đâu là giấc chiêm bao,
Ai hay con Tạo buộc vào Nhân duyên.
***
2/Chuyện buồn những tưởng mau quên,
Bởi nàng gặp mối lương duyên bất ngờ.
Ông Trời cũng định se tơ,
Đang se rồi lại hững hờ lặng im.
Lắm người trách cứ chàng Kim,
Công danh chẳng chọn, lại tìm đường hoa.
Phút giây chếnh choáng quá đà,
Ông Tơ lỗi nhịp mới ra thế này.
***
3/Gặp cơn vạ gió tai bay,
Gớm quân vô lại khéo bày trò ma.
Thôi rồi bướm phải lìa hoa,
Bán thân chuộc lấy đời cha kiếp này.
Dẫu không lời hứa gió bay,
Trời Nam bể Sở từ rày biệt ly.
Hôm qua trao gửi những gì,
Mà nay ngoảnh lại người đi bẽ bàng.
Thà như lỡ bước sang ngang,
Mãn Xuân con Tạo vội vàng cài then.
Quyết lòng tỏ trước mặt đèn,
Nàng đành vớt vát cậy em đỡ đần.
Sụp đầu vái lạy Thúy Vân,
Mong em đỡ chị cái phần dở dang.
Cứ như sét giữa trời quang,
Tưởng đâu hồng Phúc lại quàng vận đen.
***
4/Giám Sinh quen thói thấp hèn,
Vờn hoa ghẹo nguyệt mấy phen lọc lừa.
Nhập nhằng mua bán- Bán mua,
Tiểu nhân đắc ý dễ lừa gái trinh.
Bán mình nên phải hạ mình,
Lẽ đâu chẳng biết nhục vinh là gì.
Trời kia đã ngoảnh mặt đi,
Kiếp Ba sinh ấy mãn kỳ hợp- tan.
***
5/Đang khi trăm sự cơ hàn,
Bỗng đâu xuất hiện một chàng Sở Khanh.
Rủ Nàng trốn khỏi lầu xanh,
Những là chim chọn đất lành trời xa.
Gớm thay khẩu phật tâm xà,
Đủ lời ngon ngọt thốt ra não nề.
Biết là lá Ngải bùa mê,
Chỉ vì khổ đến ê chề đành tin.
***
6/Trời cho gặp được Thúc Sinh,
Thật tình, nhưng phải đem tình chia ba.
Ghen tuông là bệnh đàn bà,
Trách ai hoài của đem hoa dập vùi.
Quen bày trò ác làm vui,
Xót thay kẻ khóc người cười hả hê.
Sự đời sao lắm nhiêu khê,
Vùi cho nhơ nhuốc ê chề phận hoa
Gớm quân Bạc Hạnh, Bạc Hà,
Súc sinh cũng biết vin hoa bẻ cành.
Lập lờ giở giọng yến oanh,
Chán chường nàng cũng thôi đành ngả theo.
Nghĩ mình thân phận bọt bèo,
Ở đâu rồi cũng gieo neo bần hàn.
Từ khi gặp phải án oan,
Thân nhơ nhuốc nhục, nhà tan nát nhà.
Trời xanh nào phải đâu xa
Đất trong thiên hạ đều là đất vua.
Trách trời khi nắng khi mưa,
Để quân vô lại lọc lừa đảo điên.
Những mong báo oán nhỡn tiền,
Những mong sấm sét nổi lên bốn bề.
Giận nàng ăn phải bùa mê,
Quẩn quanh rồi lại trở về Lầu xanh.
Mấy phen tuẫn tiết chẳng thành,
Thế rồi cũng được Trời xanh mở lòng.
***
7/Nam nhi gặp khách má hồng,
Trai tài gái sắc còn mong nỗi gì.
Thời gian sau lễ Vu qui,
Nghe nàng kể lại hàn vi thuở nào.
Ân đền trước, oán trả sau,
Mở lòng đôi chỗ cho nhau ở đời.
Tưởng đâu hết kiếp nạn rồi,
Bởi chưng Ân- Oán rạch ròi vừa xong.
Mới qua miệng cọp hang rồng,
Lại đem mình ngọc gửi sông Tiền Đường.
Tử sinh- sinh tử lẽ thường,
Mừng thay Thần- Phật còn thương chuyến này.
***
8/Chàng Kim vốn thật người ngay,
Vẫn tin rồi sẽ có ngày đoàn viên
Ván tuy chưa đóng nên thuyền,
Uyên ương chưa phải đã duyên Sắt Cầm.
Thời gian thấm thoắt Quang Âm,
Cất công chàng đã âm thầm dò la.
Tìm nơi hãm Nguyệt vùi Hoa,
Tìm nơi bến rộng sông xa mịt mù.
Một ngày dài tựa ba Thu,
Cũng may Trời -Phật nhân từ chở che.
Hết Xuân , rồi mãn cả hè,
Bướm ong đã vãn, tiếng ve cũng chìm.
Nàng tuy gặp lại bạn hiền,
Tình còn sâu nặng nhưng duyên lạnh rồi.
Dẫu rằng vẫn kết nên đôi,
“Chẳng trong chăn gối, cũng ngoài cầm thơ”.( 3)
Trách chi bà Nguyệt Ông Tơ,
Giận quân vô lại bày trò đảo điên.
Ngẫm ra cũng tại chữ TIỀN:
Người thì mất mạng, kẻ duyên bẽ bàng.
Bao người nhân cách cao sang,
Cũng đành bó gối qui hàng tiểu nhân.
Chuyện xưa kể lại mấy vần,
Đúng sai mong được cố nhân luận bàn.
./.
Lê Hải Châu
Ghi chú: Các ký hiệu ( 1) (2) (3) là những câu thơ trích trong Truyện Kiều
Trang 31 trong tổng số 32 trang •
1 ... 17 ... 30, 31, 32 


Fanpage

|
|