Diễn đàn Tuổi trẻ Việt Nam | 2TVN Forum :: Tuổi trẻ & đời sống :: Câu lạc bộ Tuổi Trẻ :: Hội yêu văn thơ
Lê Hải Châu
Thành viên Ưu TúLƯƠNG DUYÊN
Một lần xuống biển Sầm Sơn,
Mưa chiều, tôi bỗng thấy buồn vu vơ.
Lang thang bãi cát hàng giờ,
Gặp em như kẻ ngu ngơ lạc đường.
Chiếc ô lúc hạ lúc giương,
Thoáng trông đôi mắt thất thường nhìn quanh.
Tôi như lãng tử thị thành,
Tự dưng giục bước chân nhanh kịp nàng.
Hỏi em sao cũng lang thang,
Thẫn thờ em bảo họ hàng thì xa.
Mải chơi có chút đưa đà,
Về nơi phố thị hóa ra lạc đường.
Tôi như quân tử bất thường,
Nhận bừa:Anh cũng đồng hương đây mà.
Sầm Sơn rộng có bao xa,
Anh đưa em lại quê nhà được không?
Lúc đầu em chẳng yên lòng,
Thấy tôi hăng hái nên không nói gì.
Thế rồi hai đứa cùng đi,
Lạnh trời, tôi chẳng nói gì với em.
Xe băng xuyên suốt màn đêm,
Đưa em về lại bến thuyền, dòng sông.
Tới nơi em mới yên lòng,
Giữ tôi ở lại dòng sông bến thuyền.
Thế rồi trời định lương duyên,
Để tôi ở lại cái miền đất xa.
Đến nay đã mấy mùa hoa,
Em cười, em bảo đúng là lương duyên.
./.
Lê Hải Châu
Lê Hải Châu
Thành viên Ưu TúDỊU DÀNG
Bởi em ít nói hay cười,
Bạn bè vài đứa cũng hơi mếch lòng.
Khai trường bữa ấy người đông,
Tìm em , tôi đã phải vòng nẻo xa.
Ôi trời! Cả một rừng hoa,
Thấy em thấp thoáng trong tà áo xanh.
Em đang nhỏ nhẹ dỗ dành,
Học trò lớp Một ngồi quanh lễ đài.
Em buông nhẹ mái tóc dài,
Mặt trời chiếu xuống bờ vai hững hờ.
Nắng giờ cũng chỉ vàng mơ,
Gió lay nhè nhẹ lá cờ vàng sao.
Nắng lên độ nửa con sào,
Học trò các lớp nối nhau diễu hành.
Em cười nhỏ nhẹ:” Chào anh”.
Tôi mơ mình được trở thành trẻ thơ.
Nắng lên đỏ sắc lá cờ,
Còn tôi tủm tỉm ngồi mơ Dịu Dàng.
./.
Lê Hải Châu
Lê Hải Châu
Thành viên Ưu TúCÁI HỒI
Cái hồi tóc chấm ngang vai,
Áo sơ- mi trắng em cài chiếc nơ.
Người như con cá lững lờ,
Tôi như một kẻ dại khờ làm đuôi.
Nghìn vàng mua một trận cười,
Lắm khi dở thật dở chơi đắng lòng.
Một lần hai đứa qua sông,
Đò đầy, lại chật gánh gồng ngược xuôi.
Le te tìm kiếm chỗ ngồi,
Chẳng may đôi guốc nhỡ rơi khỏi đò.
Thương em tôi định xuống mò,
Nhưng rồi lại ngại người cho là kỳ.
Buồn tình, em chẳng nói chi,
Giận rồi-Tôi có hỏi gì cũng im.
Cuộc đời như một thước phim,
Những giông với gió nhấn chìm thời gian.
Đến nay tôi vẫn nhớ nàng,
Nhớ đôi guốc cũ lúc sang bến dò.
Người đời bảo sống là cho,
Riêng tôi vẫn ngại chuyến đò người đông.
./.
Lê Hải Châu
Lê Hải Châu
Thành viên Ưu TúVỤ ĐÔNG Ở LÀNG
Đất cày vừa mới lật lên,
Đậu Tương đặt xuống trên nền bùn non.
Tiếng loa rạo rực đầu thôn,
Người ra nhận giống, người còn lùa trâu.
Em quơ chiếc nón trên đầu,
Ngõ ngoài bứt lá, con trâu đợi người.
Cỏ mềm đôi hạt sương rơi,
Phương Đông ánh nắng mặt trời long lanh.
Em qua trước ngõ chờ anh,
Có thêm bình nước treo ngành toòng teng.
Ruộng nhà hơi nhiễm chất phèn,
Đậu Tương giống mới chưa quen xứ dồng.
Anh cười: Kế hoạch vụ Đông,
Hết mùa rau giống anh trồng vụ hoa.
Đậu Tương kế vụ gọi là,
Ruộng vừa gặt lúa chưa tra giống gì.
Em ơi, năm tháng qua đi,
Với anh còn tính những gì vụ sau.
./.
Lê Hải Châu
Lê Hải Châu
Thành viên Ưu TúHOA BÌM BÌM
Người đi biệt chốn thị thành,
Xa nhà, quên cả vườn xanh ngõ nhà.
Nhớ hồi cuối tháng chưa xa,
Anh về bữa ấy nắng nhòa bóng cây.
Anh vui gặp mẹ gặp thầy,
Em mừng nên cứ hây hây má đào.
Thỏa lòng rày ước mai ao,
Vui trong khóe mắt, thấm vào buồng tim.
Thế rồi ngày tháng lặng im,
Để cho ngày tháng em tìm dấu xưa.
Buồn tình mấy bữa tạnh mưa,
Em sang giúp mẹ đi bừa đồng sâu,
Giúp cha tỉa đỗ ruộng màu,
Mẹ cười khen mãi nàng dâu thảo hiền.
Em nghe riết mãi thành quen,
Bây giờ em chỉ thấy thèm bóng anh.
Người ơi ở chốn thị thành,
Bóng chim tăm cá trời xanh khó tìm.
Để em xuống bể mò kim,
Ngõ nhà tím dậu Bìm Bìm chiều mưa.
./.
Lê Hải Châu
Lê Hải Châu
Thành viên Ưu TúLIÊU TRAI
Em giờ mang tiếng liêu trai,
Đôi hàng mi giả, tóc mai buông rèm.
Đôi tai đính cái toòng teng,
Áo hai dây hở lại viền nhánh hoa.
Bước đi có vẻ điệu đà,
Bạn bè lườm nguýt, người ta ngại gần.
Cái hôm làng mở Hội Xuân,
Em vào dự lễ có phần kiêu sa.
Các cô, các cậu, các bà,
Người ta chỉ trỏ, người ta xì xào.
Phớt lờ, em cứ thao thao,
Chuyện Nam chuyện bắc, chuyện Tàu chuyện ta.
Sợ em ăn nói quá đà,
Tôi vào gọi khẽ em ra để về.
Em cười rõ khéo nhà quê,
Thấy ai sang trọng ngứa nghề hờn ghen.
Trăng đây chẳng bõ sánh đèn,
Kỳ Lân đọ với ngựa hèn mà chi.
Thế rồi chẳng nói năng gì,
Em ra ngoài tỉnh bỏ đi khỏi làng.
./.
Lê Hải Châu
Lê Hải Châu
Thành viên Ưu TúNỤ CƯỜI NGÀY XƯA
Giở xem ảnh cũ lâu rồi,
Bỗng dưng gặp lại nụ cười ngày xưa.
Nụ cười như thể có bùa,
Gặp rồi , quên cả nắng mưa ngoài đời.
Sóng lòng dội lại trong tôi,
Một thời giông bão, một thời lặng yên.
Tôi như kẻ vụng chống thuyền,
Gặp khi sóng dữ nước lên tròng trành.
Con thuyền đảo gió vòng quanh,
Sự đời đã vậy, thôi đành buông neo.
Đến khi sóng gió đảo chiều,
Tôi đành tặc lưỡi thuận theo lẽ đời.
Ngoái nhìn bến cũ xa xôi,
Chỉ còn đọng lại nụ cười ngày xưa.
Hôm lên tạ lễ cửa chùa,
Mới hay người ấy vẫn chưa lấy chồng.
Tự dưng thấy nhớ thấy mong,
Tự dưng lại thấy rối lòng ầu ơ…
Trời không bày lại ván cờ,
Thôi đành chép lại vần thơ tặng người.
./.
Lê Hải Châu
Fanpage
|
|