Diễn đàn Tuổi trẻ Việt Nam | 2TVN Forum
Nhật ký đường đời, quá khứ và tương lai FfWzt02
Diễn đàn Tuổi trẻ Việt Nam | 2TVN Forum
Nhật ký đường đời, quá khứ và tương lai FfWzt02



#1

25.05.15 16:23

Van Anh

Van Anh

Thành viên Lòng Cốt
http://www.tuoitrevn.net/f229-forum
Thành viên Lòng Cốt
Đây là lần đầu sau ngần ấy năm tham gia Teenvi mình bắt đầu viết nhật ký cá nhân, ở trang nhật ký này mình sẽ đi sâu vào cuộc đời, định hướng cho tương lai của bản thân, mong rằng nếu bạn nào đó đã đọc trang nhật ký này xin đừng làm nhòe nó, hãy để cho nó mãi mãi chỉ là một trang NK của riêng mình Vân Anh mà thôi.

Trước đây mình cứ tưởng rằng nếu mình biết nhiều hơn, thì mình sẽ có khả năng tạo ra nhiều quyết định tốt hơn về hướng đi mà mình muốn trong cuộc đời. Nhưng khi mình càng cố gắng đào sâu để nhận thêm nhiều thông tin, thì mình thấy cái hố sâu đó như đã chôn vùi chính bản thân mình.
Bối rối và tràn ngập bởi quá nhiều thông tin, đã tạo ra những mâu thuẫn trong con người mình, và mình đã không thể biết được cái gì hay ai là người mà mình có thể tin tưởng.
Sau đó, mình buông mọi thứ ra. Mình không còn nghĩ đến tất cả những bằng chứng và bắt đầu làm theo sự mách bảo của trái tim mình.
Mình nắm lấy những cơ hội; mình bước những bước đi nhỏ tiến về trước trong đêm tối. Mình vấp ngã, nhưng lại đứng dậy và đi vào một hướng khác. Cứ như vậy, vấp ngã rồi lại đứng lên rất nhiều lần. Như người ta nói, bước đi đầu tiên là bước đi khó khăn nhất nhưng cuối cùng mình cũng tìm thấy con đường của mình, không phải bởi một số dữ liệu trên một biểu đồ nghề nghiệp đã chỉ cho mình con đường nào để đi, mà bởi vì mình bắt đầu tin vào tiếng nói phía bên trong chính mình.

Chắc chắn là, mình thường gặp phải những sai lầm, nhưng cuối cùng nó ngày càng trở nên tốt hơn bởi vì mình đã vừa làm vừa học hỏi — chứ không chỉ ngồi bó gối và chờ đợi.
#2

01.06.15 22:42

Van Anh

Van Anh

Thành viên Lòng Cốt
http://www.tuoitrevn.net/f229-forum
Thành viên Lòng Cốt
Bị buồn. Những đứa bạn thân cứ lần lượt đi, xa mình.  :nhole:

Đầu tiên là cô bạn học chung từ hồi lớp 6 và thân từ lớp 11. Trước mỗi khi lên SG vẫn gặp nhau, đập phá thỏa thuê rồi cùng chui rúc trong căn phòng trọ 6m2 chật chội đến mức nằm ngang phải gác chân lên tường mà ngủ (ấy là mình có mét rưỡi thôi đấy, còn cô bạn - tạm gọi là số 1 - thì phải trên mét sáu). Rồi số 1 theo chồng về Ninh Thuận. Thế rồi xa. 

Rồi đến cô bạn số 2. Khi còn ở SG, kg đến nỗi mỗi tuần nhưng mỗi tháng cũng gặp vài lần. Có khi buồn, 2 đứa rủ nhau mua bia về phòng mình nhậu. Rồi cũng hầu như mỗi lần gặp mình đều nhận đc quà là những tấm thiệp origami xinh xắn. Rồi mình về quê. Thi thoảng buồn 2 đứa lại viết thư tay cho nhau (lãng mạn thật ^^ ). Rồi thì số 2 cũng theo chồng. Xem như chấm dứt sự nghiệp buôn dưa bán lê của 2 kẻ độc thân rảnh rỗi. 

Rồi đến số 3 (cũng là bạn thân nhất thân nhất). Chơi thân với nhau cũng gần tròn 9 năm. Chắc số 3 là người phải chịu đựng tính xấu của mình nhiều nhất (vì ở trọ chung phòng với mình tới vài năm trong khi số 1 chỉ khoảng gần 1 năm thôi) nhưng luôn luôn bao dung mỗi khi mình giở tính xấu ra :'( Rồi chờ tới khi mình bình tĩnh, lại ngồi xuống nói chuyện chứ kg bao giờ khó chịu bực mình hay giận dỗi lại mình. (Nghĩ lại thấy mình xấu tính thật. Mình là đứa ghét chờ đợi. Ừ. Mà hồi ấy số 3 lại hơi lề mề. Mỗi sáng chờ số 3 đi học là mình lại cáu. Cáu lên thì, ờ, ra khỏi nhà cùng nhau nhưng mình lại cố ý đi bộ nhanh hơn, còn số 3 cứ lẽo đẽo đi ngay phía sau mình. Ây dà! Tội lỗi!). Số 3 hợp tính, có nhiều điểm tương đồng nên dễ thấu hiểu nhau. (Nhớ hồi đó mấy đứa trong lớp bảo nhìn phía sau kg nhận ra đứa nào là đứa nào, vì 2 đứa tướng lùn lùn tròn tròn như nhau, cắt nhuộm tóc giống nhau, mặc đồ giống nhau, thậm chí dép cũng mua giống nhau - chỉ khác màu - và mỗi đứa đi 1 chiếc màu này 1 chiếc màu kia. Túm lại là, ngoài cái mặt ra thì chả có gì khác biệt). Có lần, thầy kiểm tra vở bài tập, số 3 kg mang, mình xé luôn nhãn, đưa vở mình cho số 3 mang lên chấm. Cuối cùng, mình cũng bị gọi tên, và ăn Zero vì kg có vở. Hay lần, vừa chia tay TNT, kg ăn kg ngủ 3 ngày trời, rồi mệt, rồi phải nhờ đến thuốc an thần để ngủ và bị sốc thuốc. Số 3 đưa mình vào bệnh viện, còn hành xác Lâm Lâm (ban trai của số 3) chạy từ ngã 4 Thủ Đức vô tận BV Gia Định mặc dù lúc ấy đã gần 12h đêm. Rồi sáng hôm sau thi giữa kỳ, số 3 nghỉ học, bỏ thi ở lại trông chừng mình vì sợ mình nghĩ quẩn. Hay những đêm mình chìm trong những ký ức ngày cũ mà rửa mặt bằng nước mắt, số 3 luôn bên mình, kg nói gì, chỉ lặng lẽ nằm phía sau và ôm lấy mình cùng khóc (Bất kể mình khóc lặng lẽ ra sao, bất kể là lúc ấy mình nằm trên gác còn số 3 ở dưới, bất kể là...trước kia số 3 kg bao giờ dám nằm ngủ trên gác vì 1 điều ám ảnh nào đó - giống như mình kg bao giờ ngủ bên dưới cũng vì 1 điều ám ảnh - thì những lúc như thế, số 3 vẫn luôn làm tim mình dần ấm lên nhờ những cái ôm từ phía sau như vậy). Rồi cái ngày mình chuyển vào Q10 ở chung với anh 2, khi tiễn mình đi số 3 cười rất tươi nhưng rồi mình nhận đc tin nhắn của Lâm Lâm, bảo từ lúc mình đi số 3 khóc mãi. Mình cũng khóc. Aiz.. Kể về số 3 thì vài ngày cũng chưa hết đc. Ý chính ở đây là, số 3 sắp về quê luôn rồi, ngày mốt. Mà mình thì kg lên SG tiễn số 3 đc. Thấy buồn kinh khủng. Dù sao thì, gần 2 năm nay tuy vẫn mỗi đứa 1 nơi, cả năm mới gặp đc 1 lần nhưng chỉ cần nghĩ đến việc số 3 sẽ rời ra SG thì vẫn thấy buồn. Cứ như thể mình là ng bị bỏ lại vậy (Trong khi cả 3 lần mình đều là ng đi trước, còn số 3 ở lại). Thực ra, số 3 chỉ về Bảo Lộc thôi chứ có về đâu xa! Nhưng kg hiểu sao vẫn thấy buồn kinh khủng. Buồn kinh khủng kinh khủng! Thật là buồn!   :khoctham:
#3

04.06.15 6:41

Van Anh

Van Anh

Thành viên Lòng Cốt
http://www.tuoitrevn.net/f229-forum
Thành viên Lòng Cốt
Anh yêu! Em thấy hạnh phúc, cảm ơn cuộc đời đã mang anh đến bên em và cho em một hạnh phúc trọn vẹn. Chúc anh một ngày mới làm việc hiệu quả. Em luôn ở bên anh!
#4

10.03.17 22:38

uknown2

uknown2

Thành viên Danh Giá

Thành viên Danh Giá
#5

Sponsored content


Bình luận bằng facebook

   

Quyền hạn của bạn

   
Bạn không có quyền trả lời bài viết