Trang 3 trong tổng số 3 trang • 1, 2, 3
- Chương 20: Kẻ Yếu ? Người Mạnh ?:
Cô trân trân hai mắt nhìn Jewels . Cô nàng Tóc - Vàng - Hoe hay đỏ mặt vì '' chồng '' tương lai của cô , hay ghen tị với cô và là một bản sao gần như hoàn hảo của cô một tuần trước . Nhưng mà , cái quái gì đang diễn ra vậy ???
Jewels bẻ quặp tay cô ra sau vô cùng điêu luyện , mặt lạnh lùng không cảm xúc . Cô ta sao lại ở đây ? Cô ta là gián điệp sao ? Eric có biết chuyện này không ? Tại sao lại như vậy ?
Cô tự trấn an bản thân mình . Bình tĩnh , đúng rồi - Hàn An Vy mày phải bình tĩnh ! Cô nhận thức được Hàn Thiên Vy đang quan sát cô chăm chú , từng cử động dù bé tí cũng lọt vào đôi mắt đen kiêu kì của cô ta . Cô ta mỉm cười đẹp đẽ , tựa như bầu trời trước cơn giông . Cô ta nâng cầm cô lên , bắt buộc cô nhìn vào đôi mắt kia . Cô nhếch môi :
- Hàn Thiên Vy ?! Tài thật nhỉ ?
Cô ta mặt hơi đen lại , nhìn cô trả lời :
- Hàn An Vy , chẳng lẽ cô không nhận ra tình thế của mình ? Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt .
Cô cười , phải kéo dài thời gian . Không hiểu sao , cô có cảm giác sẽ có người đến cứu mình . Có lẽ , vì lời nói ban sáng của Eric làm cô có cảm giác đó . Cô thở dài một hơi , nói :
- '' Thà chết vinh chứ không sống nhục '' , cô chưa từng nghe câu đó à ?
Thiên Vy nghe xong càng tức giận , năm ngón tay bấu chặt vào làn da nõn nà của cô , gằn từng tiếng :
- Cả . Cuộc . Đời . Của . Mày . Vốn . Là . Nhục . Nhã !
Cô nghe xong mắt đỏ ngầu lên , tiếng nói khàn giận dữ :
- Mẹ mày và mày , à không cả ả đàn bà kinh tởm kia nữa ... Dòng họ bọn mày mới nhục nhã !
Thiên Vy tức giận thụi vào bụng cô một cú . Ôi ! Đau khủng khiếp ! Cô rên lên . Bất thình lình , cô ta vung tay tát cô . Dường như bằng tất cả sức mạnh của cô ta . Cô ngã dúi xuống đất , nhưng may mắn Jewels đã kéo tay cô lại nhưng ôi ! Cánh tay cô như sắp gãy rồi .
Sự đau đớn như nghiền nát tất cả xương cốt của cô , cô cắn răng bật khóc . Đúng lúc đó , cô đã mong Long Hạo sẽ đến cứu cô ... Nước mắt cô giàn giụa ... Đáng lẽ cô không nên về đây , về lại cái nơi đau khổ này ...
Hàn Thiên Vy chợt dừng lại , cúi xuống nhìn cô , trêu đùa :
- Đất nước này là kỉ niệm lúc bé của hai người ? Lãng phí bao nhiêu thời gian mà để bây giờ mới nói ra ? - Cô ta dừng lại , ra lệnh cho Jewels thả cô ra , gã kia cũng cất súng vào trong . Cô ta túm lấy tóc cô , kéo ngược lại , hét lên giận dữ :
- ĐÓ CHÍNH LÀ SỰ NHÚT NHÁT !!!
Cô nghiến răng , tay tức giận vung một cú đấm vào mặt cô ta , gầm :
- CÔ THÌ HIỂU GÌ ? Tôi đã luôn dõi theo anh ấy , nhưng không phải chờ mong anh ấy sẽ ngoảnh lại nhìn mình .
- Chính vì vậy nên mới nghe thật kinh tởm . - Cô ta chùi miệng đầy máu .
- Gì hả ?!!
- Đúng vậy . Ta không hiểu nổi . Cảm xúc mâu thuẫn của cô khi chỉ đứng phía sau và im lặng không làm gì ! Ngay cả khi thằng con trai cô yêu hơn mười năm trời ở ngay trước mắt cô !
- Khốn nạn !!!
Nhưng ngay khi cô túm lấy cổ áo cô ta , Long Hạo đột nhiên nhảy vào giữa , kéo hai người cô ra . Anh chạy tới chắn trước mặt cô ta , ra sức bảo vệ ! Ánh nhìn hằn học đầy thù hận của anh khiến cô chùn bước .
Và một bàn tay đỡ lấy cô , ngay trong lúc cô gần như sụp đổ . Tiếng nói dịu dàng vang lên :
- Abigail , cậu không sao chứ ?
Michael !
Cô khuỵu xuống , đau đớn lan tỏa khắp cơ thể . Đôi mắt đờ đẫn mờ dần , hình ảnh cuối cùng cô nhìn thấy ... Anh đang ôm cô ta ... Một thế giới của riêng hai người họ ...
...
...
- Abigail ... Abigail ...
Mọi thứ thật mơ hồ . Cô loáng thoáng nghe tiếng nói của Eric và Michael :
'' Cô ấy không sao . Cậu không cần lo lắng , chỉ là thiếu máu và mệt mỏi nhiều ngày thôi . ''
'' Thế sao cậu ấy vẫn không tỉnh ? ''
'' Cậu Michael , cô ấy cần nghỉ ngơi . Tôi nghĩ cậu nên vào học , nếu cô ấy tỉnh tôi sẽ lập tức báo cho cậu .''
'' Vậy ... Tôi sẽ về trước , có gì anh báo lại cho tôi nhé . Cảm ơn . ''
Tiếng sập cửa nặng nề ... Cô khó nhọc mở mắt . Ôi , đầu cô nặng trĩu ... Khó chịu thật !
- Tỉnh rồi sao ?
- Ừ . Đây là phòng y tế trường ? - Cô quan sát xung quanh , cất tiếng hỏi .
Eric nhẹ nhàng ngồi ghế bên cạnh giường , bàn tay miết nhẹ đôi môi cô . Trả lời :
- Ừ .
Cô dù tức giận nhưng cả người đều ê ẩm , đầu óc quay cuồng , không còn hơi sức để phản khán . Cô quay đầu sang nhìn gã , nhìn gã đang mặc chiếc Blouse in logo trường LS thì cô có hơi ngạc nhiên , tò mò hỏi :
- Anh là bác sĩ trường tôi ?
- Có vẻ như thế . - Gã cuối cùng cũng chịu buông tha đôi môi cô .
- Tôi cứ tưởng anh là bác sĩ tâm lí ?
- Tôi cũng có bằng khoa ngoại mà .
Gã bĩu môi làm dỗi . Cô bật người trước hành động trẻ con ấy , nhưng mà càng cười càng đau . Đau cả thể xác lẫn tinh thần . Tâm cô như đã chết rồi , kể từ lúc anh bao che cho cô ta ... Kể từ lúc anh đánh cô ...
Cô đã sai rồi sao ... ?
'' Cảm xúc mâu thuẫn của cô khi chỉ đứng phía sau và im lặng không làm gì ! Ngay cả khi thằng con trai cô yêu hơn mười năm trời ở ngay trước mắt cô ! ''
Chẳng lẽ bảo vệ tình cảm mong manh này là sai sao ... ?
Cô không muốn mất đi là sai sao ... ?
Nước mắt lại một lần nữa tuôn trào , không thể kìm nén nữa ...
Eric nhìn cô gái quỵ lụy vì tình trước mặt mình đây , thật chán ghét ... Mà không hiểu sao ... có chút đáng thương ... Gã lắc đầu xua tan cái suy nghĩ ngu xuẩn đó , tiếp tục kế hoạch của mình .
- Tại sao em lại khóc ?
- Có lẽ ... vì tôi đã sai ... - Cô nói đầy mệt mỏi .
- Em không sai . Mà là do em quá yếu . - Gã nhanh chóng đưa ra kết luận của mình .
- Vì tôi yếu ? Không , Eric anh không hiểu . Trong tình yêu không có kẻ yếu người mạnh . Tất cả chỉ là ... - Cô chưa nói xong thì bị gã chặn họng ngay.
- Kẻ yếu vốn đã định sẵn phải nằm dưới gót giày của kẻ mạnh . Kẻ yếu sẽ thất bại . Không muốn thất bại , hãy mạnh mẽ lên , vượt qua sự yếu hèn của chính bản thân mình . Nếu không thể ... thì đó là kết cục .
Cô trân trân nhìn gã , cắn môi , xoay lưng về phía gã , mặt úp gối nói nhỏ , chỉ đủ để nghe thấy . Trong giọng nói uất ức xen lẫn bỏ cuộc :
- Tôi đã thua rồi .
Gã mỉm cười , xoa đầu cô âu yếm , ánh mắt đầy khích lệ :
- Mặc kệ thất bại bao nhiêu lần , kẻ duy nhất còn đứng vững là kẻ mạnh nhất ! Hơn nữa , tương lai bây giờ dù u tối mờ mịt nhưng em vẫn còn một tương lai xa hơn mà , phải không ?
Sống ở đời để cho người ta ghét chứ đừng để người ta khinh
Lời hay ý đẹp
Ảnh thành viên Nhật ký online
- Chương 21: Đá Đít:
Mất một tiếng cô mới dần ngừng khóc , Eric vẫn ngồi bên cạnh vỗ lưng cô đều đều , ánh mắt trầm tĩnh đầy vẻ suy tư ... Cô sau khi khóc xong mới nhớ ra chuyện quan trọng , quay đầu lại nhìn Eric chăm chú , hỏi :
- Eric , anh có biết Jewels là người của Thiên Vy không ?
Gã từ từ hồi phục ý thức , nhìn cô mỉm cười :
- Cô ấy là người nằm vùng . Chuyện của Jewels tôi sẽ lo , chúng ta đừng nói về chuyện này nữa .
Cô nhíu mày , cô muốn chiến đấu công bằng với Thiên Vy :
- Anh làm như vậy là công bằng sao ?
- Công bằng ? Em nghĩ em có thể thắng cô ta trong vòng một năm mà không sài thủ đoạn ? Khi chơi một trò chơi em nên tuân thủ đúng luật , nhưng ngoài đời thì không giống thế . Cứ mãi theo quy tắc thì không thể thắng , nếu như cô ta cũng phạm luật , hay ai đó phản bội ? Luật lệ không phải được đặt ra là để phá vỡ hay sao ? Chỉ một sơ sẩy nhỏ thôi cũng đủ khiến em bước một chân vào địa ngục . Nếu ta không phạm luật thì sẽ không sống nổi .
Cô rùng mình nhìn gã đàn ông âm hiểm trước mặt mình , vẻ đùa cợt hằng ngày dường như biến mất , gã như biến thành một con thú săn mồi đầy nguy hiểm và dường như ... Cô là con mồi của gã .
Cô tái mặt . Gã cười như hoa , đôi mắt lóe lên tia tàn độc , mở hộc tủ đưa cho cô một cộm giấy tờ , thảo luận :
- Đây là bản điều tra về Hàn Thiên Vy và Triệu Long Hạo . Nếu em cần , tôi có thể cho em thêm thông tin về Triệu Long Hạ , Maximus Kabra , vân vân và mây mây . - Gã đùa . - Và cả Hàn thị .
Cô giật mình :
- Anh cho gián điệp vào cả Hàn thị ?
- Cả chính phủ nữa , em yêu . - Gã nháy mắt đưa tình .
Cô thở không ra hơi , mệt mỏi chất chồng làm cô suy kiệt . Cô đưa tay vò mái tóc của mình , rối loạn :
- Anh rốt cuộc có cho người theo dõi tôi không vậy ?
- Tôi không làm việc tốn thời gian ấy đâu ! - Gã dỗi .
Cô bật cười , ôi đau ngực quá !
Gã chỉnh lại kim dịch trên tay cô , nói :
- Bỏ qua chuyện kia đi , tôi cần em lành lặn , xinh đẹp và tự tin trong một tuần nữa . Gắng mà hồi phục đi .
Cô hơi bất ngờ :
- Có chuyện gì thế ?
- Theo tin nội bộ , trong một tuần nữa trường sẽ tổ chức một buổi dạ hội mừng học sinh mới . Nhân cơ hội đó mà đá đít cô ta đi .
Cô rít lên :
- Đá đít ? - Tục thế !
- Phải . Lịch sự mà nói thì là đè bẹp cô ta . Em không thể chiến thắng nếu chỉ nằm im một cục được , kẻ nào hành động trước sẽ chiến thắng !
Cô là phân à ? Sao lại nói '' một cục '' được ?
Gã lại nói tiếp :
- Tôi sẽ chuẩn bị trang phục cho em , em thích màu gì ?
- Đỏ chăng ?
Gã lại cười , cô nhận ra gã thích cười , thú vị :
- Eric , anh rất thích cười sao ?
Gã nắm lấy bàn tay cô , vo ve từng ngón rồi lại đưa lên tay hôn nhẹ :
- Nụ cười có thể che đậy mọi sự giả dối . Nhưng thú thật , đôi khi ở cạnh em tôi có '' cười '' thật sự .
Cô tò mò :
- Vì sao ?
Gã thích thú , tay chống cằm , nói ra quan điểm của mình :
- Đầu tiên , vì em quá ngu nên tôi thích .
Cô nghệch mặt ra .
- Thứ hai , càng nhìn em càng xấu nên tôi cũng thích - '' vẻ đẹp tiềm ẩn '' mà .
Nghe xong câu này , cô nhắm mắt lại , tay với lấy cái gối .
- Cuối cùng , ăn sơn hào hải vị quen rồi , nên bây giờ ăn ...
'' BANG - BANG - BANG ''
Sáng hôm sau , diễn đàn trường đăng tin hot '' Mỹ nam bác sĩ gặp sự cố trên đường - nhan sắc bị hủy hoại nặng nề ! ''
Sống ở đời để cho người ta ghét chứ đừng để người ta khinh
Lời hay ý đẹp
Ảnh thành viên Nhật ký online
- Chương 22: Mẹ Chồng:
Cô chậm rãi mở mắt , trần nhà đỏ , xung quanh toàn màu đỏ như máu . À , đây là phòng của Eric ... khoan đã , cô đang ở trong phòng của Eric !???
Tiếng nước rào rào phá vỡ dòng suy nghĩ của cô , xong đời cô rồi , Eric đang tắm ! Nhân cơ hội này nên chạy thôi ! Nhưng cô vừa bước xuống thì nhận ra , cô đang trần truồng , OMG !
Tiếng vòi sen dừng lại , đôi chân thon dài rắn chắc hiện ra , cô hấp tấp chui toạt lại trên giường ,quấn mình kĩ lưỡng đề phòng . Gã yêu mị hiện ra , mọi thứ hệt như trong trí nhớ của cô , duy làn da đã hơi rám nắng . Ôi ! Gã này ...
Gã nhìn cô thích thú . Lần trước cô ta thấy gã thì vẫn giữ bình tĩnh , còn bây giờ sao lại đỏ mặt đến thế kia ? Abigail , em thật thú vị !
- N ... nhìn cái gì ? Bộ chưa thấy gái đẹp lần nào à ? - Cô lắp bắp , khó nhọc nói thành tiếng .
Gã lấy tay bụm miệng lại , lưng thấp xuống , khó nhọc đè nén tiếng cười . Sao lại dễ thương đến như vậy chứ ? Cô gái này ! Gã dần dần lấy lại vẻ điềm đạm của mình , nhưng mặt còn hơi đỏ do cười , nói :
- Ha ha ... Không có gì . Chỉ là ... lần đầu tiên thấy em khỏa thân .
Cô đỏ ửng đến tận mang tai , kéo siết cái chăn lại , tay chỉ thẳng vào gã :
- HENTAI !!! ( Biến thái )
Gã đột nhiên thẳng lưng , mặt lạnh như tiền , siêu nghiêm túc áp sát lại gần cô :
- Tôi vừa mới phát hiện ra một chuyện ...
Cô tò mò nhưng lại cảm thấy mùi nguy hiểm từ gã :
- Em ... Có phải bị lép ?
Ngay lập tức gã nhận được một tràng chửi không đâu ra đâu từ cô , tiếng Việt , tiếng Nhật lẫn lộn ... Mãi đến gần 10 phút sau cô cũng nguôi giận .
- Lép gì mà lép ! Bà đây là size A85 đó ! Lép là thế nào ? Phải như mấy cô Tây Ban Nha nhà anh mới gọi là nở à !!!! - Cô lầm bầm .
- Anh tốt lành quá mà nói người khác ?!
Gã mỉm cười đáp lại :
- Phải , tôi không tốt lành gì nên tiêu chuẩn chọn vợ mới kém như vậy .
Cô phồng má giận dữ :
- Eric !!! Gã đàn ông chết tiệt này !!!
- Ha ha
Cơn giận của cô lại tiếp tục bùng phát nhưng gã ôm ngực phòng thủ chặn lại :
- Stop !!! Hết giờ giận rồi ! Bây giờ làm hòa thôi !
Gã tươi rói làm động tác chuẩn bị hôn cô , cô liền giật lấy cuốn sách dày cộm trên bàn nện vào đầu gã . Gã nhanh nhẹn tay đỡ theo phản xạ , mặt sát lại gần cô :
- Được rồi ! Em về Việt Nam lâu rồi chắc biết vụ thảm sát ở Bình Phước chứ ?! - Gã đe dọa , cười cười .
Cô tím mặt định đốp trả lại nhưng điện thoại bàn reng lên . Eric bỏ cuốn sách xuống bấm nút , giọng quản gia James ồm ồm lên :
'' Cậu chủ ! Phu nhân đang lên phòng cậu , bà ấy lên lầu rồi ạ ! ''
- CÁI GÌ ?!!!
Eric tức giận rống lên , đây là lần đầu tiên cô thấy gã như vậy . Thật đáng sợ !
'' Bà ấy nghe tin cậu đang sống chung với một cô gái nên đã bay máy bay riêng tới đây . Phu nhân đã tới hành lang rồi , cậu nhanh đi ạ ! ''
Tiếng James khe khẽ khiến cô nhận ra ông ấy đang thầm thì tránh bị phát hiện đang báo tin với Eric có lẽ vì '' phu nhân '' ấy đang ở cạnh ông ta . Nguy rồi !!!
Eric lập tức khôi phục dáng vẻ phong tình , lập tức mở tủ áo ném cho cô một cái áo phông cỡ bự cùng quần lính thùng thình . Cô đơ ra , gã chạy tụt vào phòng tắm , trước khi đóng cửa còn ngoái đầu kêu cô :
- Thay đồ nhanh đi , không mặc đồ lót cũng được .
Cô ấm ức mặc đồ vào . Sau 3 phút gã chạy ra , thấy cô mặc đồ mình thùng thình rình mò trước cửa , mắt ti hí cố gắng nhìn ra ngoài xem thử . Anh nén giận kéo cô ra sau , thấp giọng cảnh cáo :
- Đừng để lộ hợp đồng của chúng ta . Còn lại cứ tự nhiên và đừng treo cái khuôn mẫu hiền thục kia , em cứ tự nhiên là được phần còn lại tôi sẽ lo .
Cô thấp thỏm . Mẹ ơi ! Chỉ quen mới 2 tuần mà gặp ông bà nhà bên kia rồi , tự nhiên sao mà được ! Cô khóc không thành tiếng , trong lòng kêu gào thảm thiết như sắp lên đoạn đầu đài .
Gã siết tay cô , vặn nắm cửa , thề với trời đây là 5 phút dài nhất đời cô . Một người phụ nữ quý phái đứng ngay trước cửa , cô hấp tấp cúi đầu :
- Con chào mẹ chồng !
...
Xong cô rồi !!! Cô vừa nói cái quái gì thế ?!!!
Sống ở đời để cho người ta ghét chứ đừng để người ta khinh
Lời hay ý đẹp
Ảnh thành viên Nhật ký online
- Chương 23: Lạ Thường:
Dù bị cha mẹ bỏ rơi ...
Hay tình yêu vỡ nát ...
Thậm chí thân thể tràn ngập vết thương ...
Mặc dù thế , tôi vẫn phải bước tiếp vì tôi biết ... bóng đêm sẽ không trường tồn mãi mãi ...
--------------------
Cô bây giờ thực sự rất muốn tìm một cái lỗ để chui xuống , mồ hôi tuôn như suối . Cô vội lùi ra sau níu áo Eric như một phản xạ tự nhiên . Gã nhìn cô , nhíu mày khó hiểu , con nhím ngu ngốc này trở nên ngoan ngoãn từ bao giờ thế . Cô thấy gã nhìn mình , đỏ mặt hổ thẹn . Sao cô có thể nói như thế chứ ?
Eric sau một hồi im lặng cuối cùng cũng mở miệng , cúi người nghiêm túc , khuôn mặt đanh lại , lễ phép thưa :
- Thưa mẹ , ngọn gió xinh đẹp nào đã đưa người đến đây vậy ?
Người phụ nữ kia thôi nhìn cô , ánh mắt dời đến nhìn Eric nhưng rất nhanh nhìn chỗ khác , tựa như nhìn gã một chút thôi cũng sẽ làm bẩn ánh mắt của bà . Bà ta lạnh lùng mở miệng :
- Ta đến đây cũng cần xin phép cậu ?
Eric cũng đáp lại :
- Thưa không . Mời mẹ xuống phòng khách .
Bà ta coi anh như không khí , tao nhã bước chân xuống phòng khách . Eric dắt tay cô đi theo , bước chân nhịp nhàng lúc nào cũng cách bà ấy 5m , không lại gần . Cô khó hiểu , không phải họ là mẹ con không phải sao ? Sao lại xa cách như vậy ? Chuyện này có liên quan gì đến việc Eric giúp cô không ?
Bà ta được James đưa xuống ghế ngồi . Ánh mắt bà ấy chăm chú nhìn cô khiến cô hơi khó chịu , núp sao lưng Eric như đứa nhỏ . Khuôn mặt bà nhìn cô bỗng hiền dịu lại , vô cùng xinh đẹp . Bà mỉm cười đôn hậu :
- Ta là Saionji Mira . Con nhìn rất giống một người bạn của ta , con tên là gì thế ?
Lòng cô chợt lắng xuống , nụ cười bà ấy rất chân thật , cô cũng cười đáp lại :
- Dạ con là Abigail Kabra . Mọi người vẫn hay nói con rất giống mẹ .
Nụ cười bà ấy chợt ngưng trọng , khóe mắt đỏ ửng lên , run run hỏi cô :
- Con ... con là con của Andrea ?
Cô hơi bất ngờ , người phụ nữ này quen mẹ cô sao ? Nhưng cô nhanh chóng thu lại nghi ngờ , bình tĩnh trả lời :
- Vâng . Bác quen mẹ con ạ ?
Bà ấy xúc động :
- Ừ . Bà ấy là ân nhân của ta . Ta nghe nói bà ấy đã mất , còn con gái qua Nhật . Thật không ngờ ta có thể thấy được con .
Cô ngập ngừng nhìn sang Eric hỏi ý kiến gã , xem thử có nên thân thiết với người này không . Gã nhìn cô , ánh mắt sắc lẹm ý cảnh cáo : '' Em cứ thử xem , tôi sẽ cho em nếm mùi địa ngục trần gian !!! ''
Cô lạnh sống lưng , khó chịu cau mày , quay lại nhìn bà Mira , đôi môi cười khoe lúm đồng tiền duyên dáng :
- Con cũng vậy ạ . Lúc nào rảnh cháu rất muốn nói chuyện với bác .
Bà ấy lấy khăn chùi khóe mắt , Eric khó chịu nhéo nhéo tay cô , cô liếc lại . Bà ấy thấy hai người tình cảm nồng thắm như vậy hơi ngập ngừng , nắm lấy tay cô , than tình hỏi :
- Con và nó đang hẹn hò sao ?
Cô nhìn bà , rồi lại nhìn gã , cuối cùng cúi đầu trả lời :
- Vâng ạ .
- Bao lâu rồi ?
Cô nhìn sang Eric , chẳng lẽ nói 2 tuần ?!!! Gã nhìn bà ấy , mở giọng :
- Thưa mẹ , con và Abigail quen nhau được gần 10 năm rồi ạ . Nhưng khoảng thời gian gần đây chúng con mới bắt đầu quen nhau .
- Tôi hỏi cậu à ? - Bà ấy khó chịu , cay nghiệt nhìn gã .
Gã im lặng , không nói thêm tiếng nào nữa . Bà Mira hít sâu một hơi dài thả lỏng tinh thần , vuốt tay cô nhẹ nhẹ , bảo :
- Cậu ra ngoài đi . Tôi muốn nói chuyện riêng với Abigail .
Eric đanh mặt lại . Siết chặt tay cô rồi thả lỏng , tựa như buông bỏ . Gã vỗ vai cô , cúi xuống nói nhẹ như gió thoảng qua tai :
- Đừng nên tin bất cứ thứ gì bà ấy nói .
Sống ở đời để cho người ta ghét chứ đừng để người ta khinh
Lời hay ý đẹp
Ảnh thành viên Nhật ký online
- Chương 24: Không Hối Hận:
Hãy nhớ ... Đừng bao giờ ổn thương gia đình mình dù cho họ có làm mình tổn thương ... -
------------------- - Abigail con yêu , con thật sự yêu Eric sao ? Mira thân tình hỏi cô , ánh mắt dịu dang chứa chan yêu thương . Cô như bị hút thẳng vào trong ánh mắt ấy , ánh mắt dịu dàng ấy ... đã bao lâu rồi nhỉ ? Cô hơi cảm động nhưng sựu cảnh giác nhanh chóng vùi dập suy nghĩ ấy . Đúng rồi , bà ấy đang điều tra mình và Eric , phải cẩn thận !
- Vâng ạ . Bà ấy hơi suy sụp , hỏi kĩ lại :
- Có chắc chắn như vậy không con ? Con hãy suy nghĩ kĩ đi . Eric không xứng với con đâu . Cô choáng váng . Có người mẹ nào lại bảo con mình không xứng với người khác đâu chứ . Trước giờ cô chỉ thấy họ đe dọa hoặc cho tiền bảo tránh xa thôi , lần đầu tiên chứng kiến cảnh này . Cô bật cười . Mira hiếu kì nhìn cô :
- Sao con lại cười ? Cô xua tay :
- Không có gì ạ . Chỉ là bác lạ quá . Bà ấy nghe xong cũng bật cười vui vẻ , nói :
- Con thật khác với mẹ con . Mẹ con rất trang nhã , luôn tỏa ra khí chất cao quý khiến người khác ao ước . Từ nhỏ bà ấy đã là một thiên tài , vô cùng đọc lập và chính chắn . Cô cười buồn , nhớ lại những kí ức cũ :
- Con rất thô lỗ sao ? Bà ấy ngạc nhiên , vội vàng trả lời :
- Không , không . Ôi con yêu , con rất tuyệt vời . Con xinh đẹp , hóm hỉnh và vô cùng dễ thương . Cô nghe xong thì nhẹ lòng , những người trước đây đều không thích '' cô '' , họ luôn coi đó là thô lỗ và kém sang trọng . Trừ ông ngoại , mẹ và Eric , bà ấy là người ngoài đầu tiên chấp nhận cô . A ! Eric cũng là người ngoài , nhưng mà gã là chồng cô mà , nhỉ ? Thấy cô tủm tỉm , Mira cũng cười theo . Bà đã tìm Abigail suốt bao nhiêu năm , lo sợ con bé sẽ bị gã đàn ông bẩn thỉu kia vùi dập . Nhưng nhìn con bé yêu đời , tươi trẻ như thế này thì bà sẽ không còn hổ thẹn khi gặp Andrea sau này nữa . Nhưng bà vẫn rất lo lắng , tại sao con bé lại yêu Eric chứ ? Bà không muốn con bé phải đau khổ . Có lẽ con bé chỉ nhất thời bồng bột thôi nhưng lỡ con bé đã yêu thật rồi thì sao ? Lòng bà bồn chồn không yên .
An Vy chú ý thấy bà Mira có biểu hiện lạ nên sinh ra bất an , bà ấy ... ghét mình sao ? - Con sẽ không hối tiếc chứ ? - Dạ ? Cô khó hiểu , hối tiếc chuyện gì chứ ? Eric sao ?
- Không ạ . Cô trả lời kiên định . Kể từ khi cô được Eric đem về , cô đã quyết định sẽ đi theo con đường này , quyết không hối hận ! Mira thoáng chần chừ , cuối cùng nói :
- Vậy ta sẽ không ngăn hai đứa nữa nhưng Abigail ...
- Dạ ? Khuôn mặt Mira lạnh lùng sắc bén : - Đừng tin Eric !
Sống ở đời để cho người ta ghét chứ đừng để người ta khinh
Lời hay ý đẹp
Ảnh thành viên Nhật ký online
- Chương 25: Đơn Phương:
Yêu đơn phương một người ...
Tựa như có mắt mà không thể nhìn , có tai mà không thể nghe , có miệng mà chẳng thể nói , tứ chi dường như vô dụng ...
Tựa như ... trái tim đang đập mà mình không hề tồn tại ...
-------------------
'' Đừng tin bất cứ thứ gì bà ấy nói ! ''
'' Đừng tin Eric ! ''
What the hell ??? Rốt cuộc hai mẹ con nhà gã có vấn đề gì vậy ?
Kể từ sau câu nói của bà ấy cô không thể tập trung vào bất cứ thứ gì . Cứ thế , Mira trở về không nói tiếng nào với Eric . Bà ấy vừa đi ra khỏi nhà cô đã thấy Eric lù lù sau lưng mình . Toàn thân cô bất chợt run rẩy . Eric ngoắc tay ý bảo cô vào bàn chuyện , cô lủi lủi đi theo trong vô thức . Gã thấy cô đi theo , khuôn mặt lầm lì thì chợt tức giận , lão bà bà kia đã làm gì với con nhím ngu xuẩn của anh thế . Hành động theo suy nghĩ , gã túm cổ áo cô đẩy vào tường , chân đạp thẳng chặn đường lui của cô . Đôi mắt yêu nghiệt xếch lên , khóe miệng cong giận dữ :
- Bitch !!! Cô và bà ta đã nói gì ?
Cô giật mình , trân trân nhìn gã . Này này , đáng lẽ người nên tức là bà đây này . Mẹ con nhà anh là quái thai à ?
- Shit !!! Tự thân vận động đi !
Gã thở dài một hơi , cô cảm thấy gã bớt giận rồi nên cũng thở phào nhẹ nhõm . Nhưng ngay khi cô mất cảnh giác , gã nhanh như cắt hôn cô !!!
H ... hôn !!! Cô bị cưỡng hôn !!!
Gã mỉm cười , đầy vẻ phong tình :
- Cheri so sweet .
Lòng cô như nổi bão . Mặc dù đây không phải nụ hôn đầu của cô , mặc dù chỉ là môi - chạm - môi . Nhưng mà , hành động này của gã rất xứng đáng cho một cú đấm . Trước khi cô kịp nhận ra mình vừa làm gì thì bàn tay cô đã in dấu trên má gã và tuyệt vời hơn cả - Cô đã thúc giò vào ... ( Tự hiểu )
Cô trợn mắt nhìn gã đau đớn . Gã la oai oái đau khổ . Thực sự đau đến mức đó sao ?
Gã chạy thục mạng vào phòng , cô thấy James cũng vào theo , tay cầm theo hộp y tế . Cô bàng hoàng . Oh My God !!! Cô vừa làm gì thế này ? Cô nhanh chóng chạy theo nhưng bị Jewels chặn đường . Khuôn mặt cô ta lạnh như băng :
- Cô đang ngáng đường tôi đấy .
Cô đang lúc khó chịu , nếu cô ta đã vô lí như thế , tự nguyện làm tấm thớt cho cô xả giận thì ... Bà đây chiều !!!
Cô hất mặt kiêu ngạo :
- Sao cô không nói mình đang ngáng đường của bà ?! Đang định đến tìm tình yêu của mình à ?
Ngạc nhiên làm sao , mặt cô ta bỗng đỏ lên , như đóa hồng Bungary xinh đẹp . Cô ta lắp bắp :
- Cô ... Cô nói bậy .Tôi không có thích cậu chủ !
Cô giờ đã biết vì sao Eric thích chọc mình rồi , biểu hiện của mấy người đơn phương thực khiến cho tâm tình tốt lên nha . Cô cười :
- Tôi có nói cô thích Eric à ?
- Abigail Kabra ! Cô chỉ là tấm giẻ rách của người khác được cậu chủ nhặt về thôi ! Đừng tự cao quá !
Cô cười buồn :
- Tấm giẻ rách à ... Hoài niệm thật ... - Sắc mặt cô bỗng dưng thay đổi - Còn tốt hơn cô chứ , phải không ?
Jewels thẹn quá hóa giận , bưng cái bình bông bên cạnh ném về phía cô . Cô choáng váng tập hai . Cô ta khỏe đến mức nào vậy , cái bình bông đó gần 1 mét rưỡi đó !!!
Cô vội né sang bên cạnh nhưng mảnh vỡ đã đâm vào chân cô ... Và cô giật mình phát hiện ra đằng sau cô ta ... là Michael !
Cậu ta đến đây làm gì ???
P/s : Nhân dịp sinh nhật Mem viết lun ba chương . Mem định viết thêm một truyện , mọi người nghĩ có nên không ? Ý tưởng nó dạt dào
Sống ở đời để cho người ta ghét chứ đừng để người ta khinh
Lời hay ý đẹp
Ảnh thành viên Nhật ký online
Trang 3 trong tổng số 3 trang • 1, 2, 3
Fanpage
|
|