Trang 1 trong tổng số 3 trang • 1, 2, 3
Truyện Cưng Ơi, Yêu Anh Đi! là một câu truyện teen nổi bật của tác giả Memories câu chuyện này sẽ hoàn toàn ngược lại, nếu bạn yêu thích một câu chuyện hắc bang teen - nam nữ ...
CƯNG ƠI, YÊU ANH ĐI!
Giới thiệu
Tác giả: MEMORIES
Thể loại: Truyện Teen
Nguồn: #santruyen
Tình trạng: Đang cập nhật ...
Nội dung sơ lược
Truyện Cưng Ơi, Yêu Anh Đi! là một câu truyện teen nổi bật của tác giả Memories câu chuyện này sẽ hoàn toàn ngược lại, nếu bạn yêu thích một câu chuyện hắc bang teen - nam nữ chính luôn đứng đầu thế giới lạnh lùng sát thủ cùng với những trò nghịch đùa quái ác của học trò,....
Heroin nữ trong câu chuyện này có lẽ là một con khốn trong câu chuyện khác ... Cô nhà giàu , xinh đẹp , tài năng nhưng luôn đeo trên mình một chiếc mặt nạ giả tạo , luôn là kẻ thứ ba trong những câu chuyện tình như trên .
Nam chính trong câu chuyện này không phải anh chàng trên kia , mà là một gã vô cùng bất thường , bất thường đến mức quá bình thường ... Gã đào hoa , cay nghiệt và chán ghét cuộc đời , gã luôn là cặn bã nam phụ để nổi bật nam chính trên kia .
Nội dung đầu có hơi ngược với tên truyện và có thể sẽ làm bạn chán ghét nữ chính ... nhưng hãy kiên trì đọc vì bạn sẽ nhận ra mỗi con người ... đều mang một chiếc mặt nạ ...Mời các bạn đón theo dõi câu truyện
- Chương 1: Em Gái:
Tôi không còn có mái ấm của riêng mình nữa ...
Tôi không còn có một nơi chốn để quay trở về ...
Dù sao thì cũng đâu có ai chờ tôi ...
Chẳng có ai cần '' tôi '' cả ...
---------------
Giữa không gian yên bình của vùng Kyoto cổ kính , tiếng ve râm ran , mùi cỏ ướt sương . Tất cả tạo nên một khung cảnh thanh bình hiếm thấy . Cô ngồi im lặng , thẫn thờ nhớ lại từng câu chữ cha cô vừa nói ...
'' - An Vy , ta có chuyện rất quan trọng muốn nói với con .
- An Vy , em gái của con - Thiên Vy đã đồng ý về nhà rồi , con hãy mau về đi ... ''
--------
8.00 a.m Việt Nam
Biệt thự Hàn thị với kiến trúc cổ kính được mệnh danh là '' Mùa xuân vô tận '' , một trong mười kiến trúc nổi tiếng nhất của Việt Nam đang xảy ra một sự việc kinh thiên động địa .
- RẦM - Tiếng ly vỡ chan chát vào tai khiến người ta khó chịu . Người vừa ném cái ly đó chính là Hàn An Vy - Đại tiểu thư của Hàn thị . Trên khuôn mặt mị hoặc xinh đẹp của cô chứa đầy vẻ tức giận cùng ẩn nhẫn , đôi môi nhỏ nhắn bị cắn đến mức sưng vù kia có thể thấy cô tức giận đến mức nào .
- Ba vừa nói cái gì vậy ? Chuyển nhượng 10% cổ phần ? Sao có thể , ba có biết 10% ấy là bao nhiêu không ? - An Vy tức giận hét lên . Cô không thể nào tin được , ông cho đứa con hoang kia 10% cổ phần ! Nực cười !
- Mày đang nói chuyện với ai đấy hả ? - Ông Hàn Kính Trung cũng rống lên , không nhượng bộ . - Hừ ! Tập đoàn là của tao , do tao gầy dựng , tao muốn cho ai thì cho , tới phiền mày chắc .
Vẻ mặt ông đầy nét khinh miệt nhìn An Vy , tất cả mọi sự quan tâm đều dành trên con gái của ả đàn bà vô liêm sỉ kia . Trong không khí ảm đạm đó , giọng nói trong veo của Thiên Vy cất lên :
- Con cũng không cần 10% cổ phần đó đâu , hai người cứ tự nhiên mà cãi lộn , không liên quan đến con .
- Aizzz , Vy Vy , con là con gái ta , con nhận cổ phần là đương nhiên rồi . An Vy nó không bình tĩnh nên mới vậy , con đừng để bụng . - Giọng ông Hàn nhẹ nhàng , mềm mại tới mức không thể tin người vừa cãi lộn chính là ông . Bỗng ông quay sang An Vy , nói :
- Mày còn không mau xin lỗi , làm chị kiểu vậy à ! Từ nay Vy Vy sẽ là nhị tiểu thư của Hàn thị , là em của mày đấy !
An Vy khó chịu lên tiếng :
- Được ! Như vậy thì ba muốn làm gì thì cứ làm , con đây không cản . - Nói rồi cô quay đi , bước thẳng ra khỏi nhà ... Đúng vậy , cô luôn là kẻ thừa thãi ... thừa thãi trong ngôi nhà hạnh phúc ấy ...
Sống ở đời để cho người ta ghét chứ đừng để người ta khinh
Lời hay ý đẹp
Ảnh thành viên Nhật ký online
- Chương 2: Ly dị:
Một câu chuyện tình buồn đã gây nên một bi kịch ...
Hủy hoại tất cả những gì quan trọng của quá khứ ...
Những gì còn sót lại chỉ là một cơ thể đau đớn và một trái tim tan nát ...
-------------------
Sau sự việc xảy ra ở Hàn thị , cô không biết đi đâu , cô chợt nhận rằng , bao bọc quanh cô chỉ là sự giả dối và tàn nhẫn .
Bỗng từ đâu mây đen ùn ùn kéo đến , cứ thế mưa ti tách từng giọt bao phủ lấy cô . Cô khóc , cô đã bắt đầu yếu đuối rồi nhỉ ? Không hiểu sao ... giờ cô thấy nhớ mẹ thật ...
Cô đã từng có một gia đình rất hạnh phúc , thật sự đó là khoảng thời gian đẹp nhất của cuộc đời cô .
Cô từng là cục cưng vàng của hai đại gia tộc Hàn và Kabra . Mẹ cô , bà Andrea Kabra là một người phụ nữ đầy quyền lực , một chính trị gia thiên tài . Cha của cô cũng tài năng không kém khi thành lập Hàn thị và dẫn dắt trở thành một trong top 100 công ty hàng đầu thế giới . Nhưng mà so với gia đình của mẹ , công ty của ông còn quá non trẻ . Biết được điều này , ông nội cô đã liên hôn hai gia tộc vì lợi ích , chỉ tiếc rằng khi đó mẹ cô đã lỡ yêu ông rồi , mà ông chả đoái hoài .
Hôn nhân của cả hai người không cãi vả , không biến cố , cứ yên bình như thế cho đến ngày cô ra đời . Mẹ nói đó là ngày hạnh phúc nhất của bà , khi đó tiếng chuông tiếng chuông nhà thờ reo vang như giáng ơn cho cô ... Cứ thế cô sống trong sự bảo bọc của cha mẹ , cô hạnh phúc lớn lên từng ngày ...
Cô nhớ kĩ ngày hôm đó , khi nhà cô đang đi nghỉ mát tại vùng Kyoto Nhật Bản . Khi đó , hoa anh đào rơi rất nhiều , hoa rơi ngợp cả một vùng trời . Từng tiếng cãi vã ập vào trong tâm trí non nớt của đứa trẻ ...
- Chúng ta ly dị đi .
- Tại sao chứ ? Chúng ta trước giờ sống rất tốt mà ... Hơn nữa chúng ta còn có An Vy bảo bối mà , không thể cứ nói chia tay là chia tay được . - Giọng nói van nài của mẹ vang đều đều , phải biết mẹ cô trước giờ chưa bao giờ nhún nhường trước ai cả , để nói những lời này chắc mẹ cô đã phải đau khổ rất nhiều .
- Anh không còn , à không ... anh chưa bao giờ yêu em cả .
- Nếu không yêu em , anh còn kết hôn với em làm gì ... lợi dụng em sao ???
- Em thông minh mà phải đoán ra ngay chứ ! - Giọng ông tràn đầy vẻ chán ghét , khó chịu .
- Em muốn biết lý do thật sự ! - Mẹ cô quả quyết .
- Em muốn biết ? Được ! Anh có người khác rồi từ trước khi kết hôn với em cơ !
Tình yêu của đôi ta trong đêm thường ...
Hóa ra cũng chỉ là ảo tưởng trong bóng đêm vô sắc ...
Trái tim yêu thầm lặng , khẽ một tiếng ...
Vỡ vụn ...
--------------------
Đêm hôm đó , lần đầu tiên An Vy chứng kiến mẹ mình khóc , bà nức nở như giọt nước tràn ly . Đó cũng là lần đầu tiên cô cảm thấy thế giới này ... thật bất công !
Bà Andrea ra sức lắc đầu , bà không thể tin được ... không thể nào ... Giọng bà run run :
- Anh nói dối ! Anh nói dối ! - Hòa lẫn vói tiếng khóc là tiếng nấc nghẹn ngào của bà .
- Andrea , em từng tự dối mình nữa , đúng vậy anh yêu cô ấy , hơn nữa bọn anh cũng đã có con rồi ... Anh muốn cho cô ấy một danh phận , cho con gái của anh một người cha . - Hàn Kính Trung thấy bà ấy đau khổ như vậy ông cũng mềm lòng , dù sao cũng là vợ chồng sáu năm rồi .
Andrea vừa nghe ông ta có con đã bất chợt ngã quỵ , bà không thể nào chống đỡ nổi nữa . Bất chợt ba ôm đầu cười điên dại , hét to :
- Ha ha ha ... Ôi ! Thật đau đớn ! Thật là thất vọng ! Ha ha ha ... - Bây giờ bà điên rồi ! - Ông Hàn thấy vậy cũng hét lên .
Giờ bà chỉ muốn nhảy ra ngoài , hét cho đến cạn hơi thở ...
Cứ thế , bà ngất lịm đi , bà mệt mỏi rồi , bà muốn dừng lại ... dẫu biết nếu làm thế bà sẽ mất tất cả ...
An Vy sau này thực sự mới biết , đứa con gái đó ông đã có từ khi cô ra đời rồi , ông đã phản bội hạnh phúc gia đình , ông đã đập vỡ trái tim của mẹ .
Những ngày sau đó , mẹ cô đập vỡ hết đồ đạc , bà điên cuồng nhưng mà cô biết ... bà đã sụp đổ rồi . Ngay cả những tin đồn xung quanh cũng dần trở thành sự thật , trở thành những con dao sắt nhọn đâm thẳng vào trái tim của mẹ .
Khi sự tổn thương dần dần ngự trị lấy căn biệt thự lạnh giá , ông lại đem ả đàn bà Kiều Vy Oanh cùng con gái ả về . Liệu khi ông hành động như vậy , ông có tự hỏi rằng mình đang thiêu đốt mẹ cô trong sự tan vỡ này không ?
...
...
Kể từ sau sự việc đó , mẹ cô không còn tham dự vào bất cứ việc gì , bà không ăn , hằng đêm cứ ru rú một mình , đôi lúc bà lại cười cười rồi khóc . Dù cha cô biết chuyện này ông vẫn không nổi lên một tia thương hại ngược lại ông ta còn khinh miệt : '' Hừ ! Bà ta điên rồi ! Cứ đưa vào trại tâm thần cho nhanh đi ! ''
Nhưng mà ông không biết , người phụ nữ đó vì yêu ông nên mới điên dại như vậy , chỉ có bóng đêm mới có thể an ủi trái tim không còn nguyên vẹn của bà . Khi ông rời xa bà , ông có nhiều thú vui bên người phụ nữ khác . Còn bà , khi xa ông , bà chỉ có nỗi đau của sự tan vỡ ...
Không cần rung động đến tâm can , chỉ cần yêu nhau một lần ...
Yêu đến cuối cùng bị thương , khóc đến thật tuyệt vọng !
------------------
Vài tháng sau , ả đàn bà ấy có thai , mẹ cô đau đớn , cha cô vui mừng . Mới hôm qua là vợ chồng , chớp mắt trở thành kẻ xa lạ ... không , bà đã trở thành kẻ thù của ông rồi .
Bỗng nhiên một ngày , mẹ cô đột nhiên bước ra khỏi phòng , xuống lầu ăn cơm . Thấy mẹ cô vô cùng vui mừng , cứ như con mèo nhỏ cọ cọ vào lòng mẹ , tiếng hỏi ngây thơ non nớt của trẻ con cất lên :
- Mama , tại sao mấy bữa nay mama không ra ăn cơm với con ? Con nhớ mama lắm đấy ! - An Vy nhỏ nhỏ chui toạt vào lòng mẹ , hưởng thụ hương thơm quen thuộc .
- Ngốc ạ ! Mama cũng rất nhớ con , mama bận xíu thôi ! Cục cưng của mẹ , con càng ngày càng đẹp nha ~ Bà Andrea vui vẻ nở nụ cười , giọng nói cũng cao lên một bậc , tỏ vẻ tán thưởng con gái .
Thấy vậy , cô nhóc nào đó vểnh cái mũi cao lên , len ra ngoài vỗ vỗ ngực :
- Đương nhiên ! Con là ai chứ !
- Ừ , cho mẹ thơm cái nào *chụt chụt*
Tiếng cười đùa vui vẻ của hai mẹ con vang vọng khắp cả căn biệt thự , xua tan đi cái giá lạnh mấy tháng nay . Cứ thế , người chạy - người bắt nhanh chóng chạy tới bàn ăn . Khi nhìn thấy Vy Oanh cùng Thiên Vy ngồi ở vị trí chủ nhân căn nhà , nụ cười trên môi bà Andrea tắt ngúm . Bà nắm lấy tay cô , dắt đến chỗ bàn ăn nhưng lại không ngồi vào ghế , thản nhiên bước đến chỗ Hàn Kính Trung , cất giọng uy quyền :
- Tôi chỉ nghỉ ngơi mấy tháng mà ông đã làm đến như thế này rồi à .
- Hừ ! Hết điên rồi à ? - Giọng ông lạnh nhạt như thường .
Bà Andrea không muốn gây lộn trước mặt con gái nên coi lời ông nói như hư vô , đi đến trước mặt Kiều Vy Oanh , nhẹ nhàng nói :
- Mời bà đi đến chỗ khác ngồi , tôi mới là nữ chủ nhân của ngôi nhà này .
- Bà định làm cái gì thế hả ?
Hàn Kính Trung vội chạy đến chắn trước mặt bà . Nhưng mà bà đã khóc đủ rồi , giờ bà sẽ bảo vệ con gái của mình , nhất quyết không nhượng bộ ! Bà bình tĩnh ngẩng mặt lên , cười chế giễu :
- Sao thế ? Sợ người tình nhỏ bé bị ăn hiếp à ?
Nghe vậy , ông Hàn tím mắt , giơ tay lên đánh thì Kiều Vy Oanh chụp ngăn lại , bộ dáng nước mắt lưng tròng khiến người khác xiêu lòng :
- Anh à , đừng như vậy ! Là em sai , em xin lỗi chị .
- Cô không cần phải giả nai với tôi , nếu biết mình sai tại sao lại không đi đi , ở đây nói chuyện làm gì ? - Giongj bà lộ rõ sự chán ghét .
- Cô dám ăn nói thế à ?
Ông Hàn Kính Trung lại định xông lên , thế nhưng tiếng khóc của Thiên Vy cùng An Vy làm tất cả người lớn dừng lại . Thế là cả hai người mẹ cùng đến an ủi con của mình còn ông Hàn cũng bước tới chỗ Kiều Kim Oanh an ủi . Mẹ cô cắn chặt răng , cứng rắn dắt tay cô đi lên lầu .
Ma xủi quỷ khiến thế nào , '' gia đình '' hạnh phúc kia cũng bước lên , chen trước mặt cô và mẹ . Đã gần bước lên xong nên mẹ cô không nhượng bộ , xuyên thẳng , nhưng mà không ngờ rằng , người đàn bà kia cũng đi . Kết quả mẹ cô và bà ta va vào nhau , Hàn Kính Trung nhanh chóng tới đỡ bà ta , mẹ cô loạng choạng , khó khăn lắm mới đứng lên được , cô cũng vội tới kéo bà . Sau khi ổn định , lão già kia nhanh chóng ập tới , tát thẳng vào mặt mẹ cô một tiếng '' chát '' chói tai , hét lên :
- Vô liêm sỉ ! Bà đúng là độc ác !
Mẹ cô mắt rưng rưng , ai oán nhìn ông . Nhưng mà bà đã bị họ Kiều kia chắn trước mặt , bà ta khóc nức nở :
- Anh ! Anh đừng như vậy mà , em sợ , Thiên Vy khóc đấy !
Mẹ cô trợn mắt , người té là cô , người bị tát cũng là cô ! Tại sao bà ta chưa bị bay cọng lông khỉ nào mà khóc thế !? Người phải khóc là bà đây !
Nói rồi bà ta quay qua mẹ cô , ríu rít xin lỗi , tay đưa qua nắm tay mẹ cô nhưng thực chất bà ta là đang kéo mẹ cô té xuống ! Mẹ cô bị kéo , không giữ thăng bằng rớt xuống , thế nhưng mẹ cô cũng bấu lấy áo bà ta , ánh mắt hiện rõ có chết thì chết chung đi !!!
Sự việc diễn ra quá nhanh , lúc cô nhận ra thì đã thấy mẹ cùng bà ta nằm trên vũng máu . Hàn Kính Trung lập tức bế bà ta vào bệnh viện , bỏ mặc mẹ cô nằm thoi thóp , quanh tai cô chỉ nghe thấy tiếng khóc của Thiên Vy cùng tiếng rống của cha . Cô bắt đầu òa lên :
- Mẹ ơi , mẹ ơi !
Bà Andrea vươn cánh tay đầy máu nắm lấy tay của An Vy dặn dò :
- Vy im lặng nghe mẹ đây ... Mẹ không thể chịu ... nổi nữa ... Nghe mẹ ... - Bà Andrea thở hổn hển , gấp rút nói :
- Cục cưng của mẹ ... nhớ lấy con là con gái của Andrea Kabra , là cục cưng của gia tộc ta . Đừng yêu đuối ... hãy mạnh mẽ lên ... con đừng hận thù ... mẹ thực sự ... thực sự không hận vậy nên con cũng đừng hận ... hận thù mệt mỏi lắm con à ... mẹ mệt rồi .
- Ha ha ... có con ở đây dù sao mẹ cũng đã mãn nguyện rồi ... - Bà nặng nhọc nâng tay chùi nước mắt cho An Vy nhưng càng chùi càng bẩn , tay bà vô lực rơi xuống , nói lời cuối cùng :
- An Vy , mẹ yêu con nhiều lắm ... yêu con rất nhiều ... mẹ muốn nhìn con lớn , muốn nhìn con học đại học ... rồi tốt nghiệp ... rồi cưới ... rồi ... - Bà phụt máu , cô khóc rống lên .
- An Vy I love you ... so ... so much ... - Cánh tay bà thõng xuống , khuôn mặt nhắm lại , im lìm .
Cô vội vàng ôm mẹ :
- Mẹ ơi ... đừng bỏ con ... Mẹ ơiiiiiiiii !!! - Tiếng khóc cô nhỏ dần , nhỏ dần rồi tắt ngúm ...
...
...
Cùng lúc đó ...
- Thiên Vy , mẹ biết mẹ sẽ không qua khỏi , con ... hãy nghe kỹ đây - Dù sắc mặt đã trắng bệt , bà ta vẫn cố nói .
- Thiên Vy , hãy trả thù cho mẹ , trả thù cho đứa em trai chưa kịp ra đời đã bị giết hại của con ... hãy đòi lại tất cả ... Mẹ không cam lòng , lẽ ra chúng ta đã có một gia đình hạnh phúc , lẽ ra ... Thiên Vy mẹ yêu con ... nhớ lấy ...
'' Tít tít tít ... " Tiếng nhịp tim ngưng đọng khiến Thiên Vy bàng hoàng , nước mắt ào ào tuôn ra như suối .
- Mẹ ! Mẹ ...
Khi đó , một cô gái mang hận thù ...
Còn người kia , mang theo thù hận ...
Bánh xe vận mệnh đã bắt đầu xoay chuyển ...
Sống ở đời để cho người ta ghét chứ đừng để người ta khinh
Lời hay ý đẹp
Ảnh thành viên Nhật ký online
- Chương 3: Tiểu bạch thỏ:
Một đời người phải cạn bao nhiêu chén thì mới hết biết say ?
Một đời người phải say bao nhiêu lần thì mới hết sợ bóng tối ?
-------------
Cô chợt tỉnh mộng , giễu cợt chính bản thân mình . Ngay cả trong mơ cô cũng lại mơ thấy cơn ác mộng ấy . Cô xoa xoa mắt , nhận ra mình đang nằm trên một nơi xa lạ . Cô bàng hoàng , cô đang ở đâu thế này ...
Ngay sau đó , một người con trai bước vào bước vào , An Vy đơ mất 13s . Bởi vì người này ... Thật sự là quá đẹp đi ! Anh ta giống như một tác phẩm lỗi của thượng đế , hoàn hảo đến mức khó tin . Vóc dang cao hoàn mỹ , hơn nữa anh ta chỉ mặc một cái quần , lộ ra body sáu múi hoàn hảo . Tuy không cơ bắp cuồn cuộn như lực sĩ nhưng mà quả thật là muốn sịt máu mũi . Còn khuôn mặt của anh ta ... thực sự là đẹp hơn cả con gái . Hoàn hảo đến mức không chân thật . Đặc biệt là cái nốt ruồi khả ái ở khóe mặt , thật sự là yêu mị chết người . Cô thẫn thờ đến mức quên cả thời gian .
Anh thú vị nhìn cô gái trước mặt , đúng là tuyệt sắc mỹ nhân hiếm có . Thân hình muốn lồi có lồi , muốn lõm có lõm chỉ là vóc dáng khá cao , anh thích con gái nhỏ nhắn hơn . Khuôn mặt quả là đặc biệt dễ thương . Cặp lông mày lá liễu xinh đẹp , đôi mắt to lộ ra vẻ cuồng ngạo , cái mũi cao dọc dừa, hai má phúng phính hồng hồng thực là khiến người ta muốn cắn , muốn nhéo vài cái . Đôi môi quyến rũ đôi lập với vẻ dễ thương của khuôn mặt , căng mọng đỏ tự nhiên ướt át . Anh thật không nhìn nhầm mà đem cô đi .
Cả hai người cứ lẳng lặng nhìn nhau ... Cô hắng hắng giọng , ngượng ngùng nói :
- Um , sao tôi lại ở đây vậy ? Đây là đâu ?
Khóe miệng anh giật giật , cô quả thật rất to gan , thấy con trai bán khỏa thân trước mặt mà còn hỏi , hay chẳng lẽ anh đã đem về một tiểu bạch thỏ ...
- Cô ngất xỉu ngoài đường , tôi đã đem cô về khách sạn .
- A ! Cảm ơn anh , tôi khỏe rồi , có thể về .
Cô vội đứng dậy , cảm ơn xuề xòa muốn ra khỏi nơi này nhưng mà đời không là mơ , anh ta vội lên tiếng :
- Về như vậy cô không định cảm ơn tôi sao ?
Anh ta nhanh chóng chắn trước của không cho cô ra , cô ngỡ ngàng , đừng nói anh ta như vậy mà lại là ...
Sống ở đời để cho người ta ghét chứ đừng để người ta khinh
Lời hay ý đẹp
Ảnh thành viên Nhật ký online
- Chương 4: Eric:
Cô không ngờ gã này mặt mày sáng láng thế mà lại là ... lại là YÊU RÂU XANH !!!
Thấy cô nhìn mình sợ hãi , ánh mắt gã tối sầm , nhìn mặt gã bẩn thỉu lắm sao ? Gã dù không đẹp đến mức chim sa cá lặn cũng là người gặp người cười , chim gặp chim hót , hoa gặp hoa nở nha ...
Cô sực tỉnh , giờ cô mới chú ý mình đang mặc một cái váy màu xanh thiên thanh dài đến chân , lộ ra một khoảnh lưng trắng mịn yêu kiều , cô đỏ mặt , mất bình tĩnh chỉ tay thẳng vào mặt gã , hỏi :
- Anh anh anh ... thay đồ cho tôi ?
Gã thấy mặt cô phiếm hồng , không nhịn được cười khẽ , lười biếng trả lời :
- Không ! Tôi kêu phục vụ thay đồ . Sao thế , cô sợ tôi làm gì à ?
- Nếu không phải thay thì thôi . - Cô ấp úng quay mặt chỗ khác , lảng tránh mùi Lavender nam tính phả ra từ cơ thể hắn .
Gã định nói gì đó nhưng tiếng điện thoại của lại vạng lên , gã phát ra tiếng cười trầm thấp rồi lại nhanh chóng trả lời điện thoại . Cô thoáng thấy gã nhíu mày lại , khuôn mặt toát lên vẻ quyến rũ tuyệt đối , khóe miệng thỉnh thoảng lại nhếch lên vài lần . Gã nhìn cô vài lần rồi cúp điện thoại , vô phòng tắm mặt lại đồ đàng hoàng , gã mặt một chiếc áo sơ mi kẻ caro xanh nhạt cùng quần jeans xanh bạc hà , trông gã chẳng khác gì một siêu mẫu .
Gã quay sang chỗ cô , giọng trêu đùa :
- Cô tên gì ?
Thấy gã hỏi mình cô hơi ngập ngừng đáp lại :
- Abigail Kabra ... còn anh ?
Nghe tên của cô gã mới khẳng định chắc chắn lại thông tin trong điện thoại , cô gái này thế mà lại mang họ Kabra . Gã nhếch miệng cười , nụ cười đến hoa nhường nguyệt thẹn , tiếc là trong mắt cô , gã đã trở thành một tên biến thái mất rồi .
- Chà ... Xem ra nhà cô giàu ghê nhỉ ?! Nhớ kỹ Abigail , tôi tên là Eric ... Chúng ta sẽ gặp lại , sớm thôi .
P/s : Main chính đã xuất hiện *cười đểu* . Hê hê , có lẽ từ đầu mọi người đã thấy nữ chính đáng thương , còn Thiên Vy thì lại hơi hơi ghét , trái ngược với gt . Nhưng kể từ chương 5 , mọi người sẽ thấy nữ chính cực kỳ , cực kỳ vô sỉ .
Sống ở đời để cho người ta ghét chứ đừng để người ta khinh
Lời hay ý đẹp
Ảnh thành viên Nhật ký online
- Chương 5: Anh:
Sau sự kiện '' Khách sạn '' kia , An Vy trở lại biệt thự chính của gia tộc Kabra , dù sao đây cũng là nơi duy nhất cô có thể ở được . Khi nãy trong khách sạn , cô nói với gã cô tên là Abigail , không dối gạt gì cả chỉ là do cô đã quá chán gét cái tên An Vy này rồi . Hàn An Vy - Hàn Kính Trung an yên cùng Kiều Vy Oanh . Kinh tởm ! Cô mệt mỏi nên nhanh chóng chìm vào giấc ngủ , ngày mai khi đi học sẽ là một trận chiến trường kì ... Cô nhớ anh quá ...
7.00 a.m
An Vy xinh đẹp bước ra khỏi phòng , cô hôm nay mặc một cái áo sơ mi trắng cổ rộng , tay áo xắn lên khuỷu tay kết hợp với váy xòe đen ren trắng dài quá gối , cùng đôi giày đen lưới nhung 5 phân , trông cô vừa thanh lịch lại không kém phần quyến rũ .
Cô thanh thoát tiến vào bàn ăn chào hỏi ông ngoại , cô chú cùng ông anh họ Maximus kiêu ngạo . Để có thể nói về ông anh này , An Vy chỉ có thể sử dụng một câu : đầu óc ngu si tứ chi phát triển !
Phòng ăn im lặng đến đáng sợ , bởi lẽ rong căn nhà này ngoại trừ ông ngoại thì chẳng ai mong muốn nhìn thấy mặt cô nói chi là cùng sống chung . Cô là đứa cháu ngoại vô danh , đã thế còn không có mẹ , chính vì vậy quanh cô ngập sắc khinh bỉ . Họ chỉ không nói vì có ông ngoại cô ở đây thôi . Cô lặng lẽ ngồi dậy , nhanh nhẹn thưa rồi bước ra ngoài .
Cô phóng lên chiếc Bugatti Veyron Supersports màu cam đen của mình . Đây là một trong nhưng chiếc xe nhanh và đắt nhất thế giới , cô không đam mê tốc độ , cô mua chiếc xe này vì anh . Chiếc siêu xe nhanh chóng thể hiện bản lĩnh của mình , vụt chạy . Maximus ngoái đầu thèm thuồng , nhỏ giọng nói :
- Mẹ , coi con bé kia cư nhiên lại dám mua chiếc xe đó , hơn nữa con bé cũng rất đẹp nha , mẹ xem ...
- Nhanh ăn cơm đi học đi ! - Mẹ hắn vội ngắt lời , thầm nguyển rủa con bé chết tiệt kia ... dám quyến rũ con trai của bà .
...
...
Trường học LS nổi danh là ngôi trường dành cho quý tộc , với bề dày lịch sử cùng thành tích sáng chói nơi đây tất nhiên chính là trường học số một Việt Nam . Trường rộng 8000 mét vuông , bao gồm 34 phòng học , 2 căn tin thông liền , 4 dãy kí túc xá , ... Ngoài ra còn có các phòng cho câu lạc bộ bơi lội , cờ vua , thiết kế , ... Có thể nói vào được LS bạn phải có được một trong 3 T bao gồm : Tiền , tài và tình .
Để nói về '' tiền '' , phải nằm trong top 100 doanh nghiệp ở Việt Nam trở lên , tất nhiên đây là nhóm giàu . Về '' tài '' thì chính là siêu thiên tài , không phải thiên tài thì cũng chính là thần đồng , đây chính là nhóm học sinh nghèo . Cuối cùng và vô cùng quan trọng chính là '' tình '' , sở dĩ kêu như vậy vì đây chính là nhóm trộn lẫn của '' tiền '' và '' tài '' , có thể nói họ chính là những cây tầm gửi , dựa dẫm vào hai nhóm kia , đa số là những cô gái xinh đẹp , yêu kiều .
Chiếc Bugatti đưa cô đến trường chỉ trong 15 phút , rất nhanh chóng cô trở thành tâm điểm của trường học .
- Má ơi , là Bu ... Bugatti đấy a - Học sinh A phá tan sự im lặng .
Những tiếng ồn ào bắt đầu vang lên , ít lâu sau lại càng tăng lên không ngừng khi cô bước xuống , vẻ quyến rũ của cô không biết đã hớp hồn biết bao chàng trai . Cô vuốt vuốt lọn tóc đen mun của mình , nhoẻn miệng .
Đột nhiên một chiếc Ferrari LaFerrari đỏ chói số lượng có hạn dừng lại cạnh xe cô . Không cần nhìn cô cũng biết chủ nhân chiếc xe này là ai . Cô nghe tin anh đã về Việt Nam , học tại nơi này nên cô mới đến đây . Anh tác phong quý tộc , cao ngạo mở xe ra , trên mặt lạnh lùng thoáng ý cười khi nhìn thấy cô . Anh vẫn đẹp trai y như trong trí nhớ của cô , có khác chắc là anh đã lịch lãm hơn nhiều . Dáng người cao trên 1m8 , nước da trắng sứ , đôi mắt sâu thẳm mang đường nét con lai âm trầm , cái mũi kiêu ngạo cao cùng đôi môi mỏng cam mọng , anh hệt như thiên sứ lạc xuống trần gian . Hôm nay anh mặc một cái áo lông cừu chữ V đen khoét sâu lộ ra vòm ngực cường tráng , cộng thêm quần jeans đen , đôi giày đen thể thao khỏe khoắn , thân hình tráng kiện được thể hiện rõ ràng .
Cô bước nhẹ đến khoác tay anh , mỉm cười :
- Mừng anh đã về ...
Sống ở đời để cho người ta ghét chứ đừng để người ta khinh
Lời hay ý đẹp
Ảnh thành viên Nhật ký online
- Chương 6: Sinh Đôi:
An Vy thanh lệ nở nụ cười nhìn anh mê hoặc , tiếp lời :
- Sao anh về lại không nói cho em chứ ? Báo hại người ta tưởng anh bị gì rồi ... - Cô phồng má dỗi .
Anh xoa xoa tóc cô , đôi môi kiêu bạc mấp máy :
- Có chuyện . Không sao .
Đang nói chuyện , bỗng xuất hiện một chiếc Audi R8 xanh lam vụt đến , từ trong xe bước ra là một người con trai lịch lãm , khoác nguyên cây trắng như bạch mã hoàng tử , sóng vai cùng một cô gái xinh đẹp . Có thể người khác không biết , nhưng chỉ cần liếc mắt cô cũng biết . Kẻ thù truyền kiếp của cô - Hàn Thiên Vy !
Hàn Thiên Vy mặc một chiếc quần denim xanh lam cạp cao cùng áo trắng sát nách , nếu cô ta ngồi trên xe không ai không nghĩ cô ta là siêu mẫu ảnh . Như đạp trúng gai , cô níu níu áo anh , ý bảo chúng ta vô thôi . Ai ngờ Hàn Thiên Vy cũng dắt tay người kia bước vào . Hết thảy việc này lọt vào tầm mắt của toàn trường , trở thành tin hot cho bọn họ bàn tán .
...
...
- Các em hãy giới thiệu bản thân mình đi nào . - Cô giáo trẻ với bằng tiến sĩ nhiệt tình lên tiếng .
Đầu tiên là một cậu trai trẻ , ngũ quan tinh xảo , vẻ đẹp nghịch ngợm , đẹp trai so với anh chỉ hơn không có kém , vui vẻ lên tiếng :
- Yo ! Mình là Michael Lâm , rất vui được gặp mọi người , mình là người Anh lai Việt nên nói hơi ngọng , đừng chê cười nhé !
Nói xong cậu còn nháy hai cái , nở nụ cười khoe cái răng khểnh cực cool . Cứ thế tiếp từng người , đều danh giá không kém nhưng chẳng có gì nổi bật . Tiếp đến là người đi cùng Hàn Thiên Vy , cả người anh ta toát lên vẻ dịu dàng hiếm thấy , như một nam thần hoàn hảo bước ra từ truyện ngôn tình , nhếch môi nói :
- Chào , tôi tên là Hàn Thiên Vũ , hân hạnh .
Bài giới thiệu ngắn gọn khiến mọi người càng thêm yêu thích anh ta , vì là con người thứ càng xa , càng khó với tới họ mới xem trọng . Hàn Thiên Vy tiếp lời :
- Hân hạnh được gặp , mình là Hàn Thiên Vy cứ gọi là Ivy nha !
Cô ta cuối đầu mỉm cười , nhanh chóng chiếm lấy tâm can của hơn nửa số học sinh . Bên dưới có người reo hỏi :
- Thế cậu và Hàn Thiên Vũ là anh em à ?
- Anh em . Chúng mình là sinh đôi .
Hai chữ anh em cô ta nhấn mạnh khiến An Vy nhíu mày , vẻ ngoài họ giống nhau đến 80% , ông ta cư nhiên còn một đứa con trai . Nhiệt độ cơ thể cô như xuống dưới 0 độ , thất vọng tràn ngập , bao chiếm lấy tâm hồn đầy vết sẹo .
Cô bước lên :
- Abigail Kabra , Mỹ gốc Việt , hân hạnh .
- Triệu Long Hạo .
Bên dưới đồng im lặng , hai người này nói chuyện cũng tiết kiệm calo . Đối với cặp đôi trai tài gái sắc này ngoài ngưỡng mộ thì sự ghen tị cũng không kém phần . Một cô gái tóc ngắn cất tiếng :
- Mình là Triệu Long Hạ cũng là em sinh đôi , rất vui được gặp mọi người .
P/s : Các nhân vật đã đầy đủ , bữa giờ đi nghỉ hè nên ko đăng dc , sorry m.n . Kể từ giờ khoảng 2 ngày / chương nhá .
Sống ở đời để cho người ta ghét chứ đừng để người ta khinh
Lời hay ý đẹp
Ảnh thành viên Nhật ký online
- Chương 7: Sợ:
- Được rồi , bây giờ các em hãy chọn chỗ ngồi cho mình đi . Mỗi bàn một người nhé các em . - Cô giáo ôn hòa lên tiếng .
Cả lớp xôn xao , ai cũng muốn chọn cho mình chỗ ngồi gần trai đẹp , gái đẹp . An Vy nhẹ nhàng ngồi cách Long Hạo một bàn , cô biết anh rất ghét người khác ở gần mình , ai đến ngồi trước anh cũng bị anh đánh bay ra xa dù có là cô đi chăng nữa . Vậy nên từ nhỏ đến lớn cô luôn chọn ngồi phía sau anh , luôn bước theo anh , cô luôn lặng lẽ dõi theo anh .
Anh và các bạn nam khác theo cô giáo xuống phòng dụng cụ chuẩn bị cho tiết học sau thì bỗng nhiên Thiên Vy đến phía trước cô ngồi , cô khinh miệt , nhìn xem thử chút nữa con bé bị Long Hạo đánh như thế nào . Nhưng sự việc chưa kịp diễn biến thì Long Hạ đã chạy đến ngăn cô ta lại .
- Ivy anh mình không thích ai ngồi gấn sát ảnh đâu , cậu tới chỗ khác ngồi đi nha !
- Long Hạ níu tay ngăn chặn Ivy lại .
- Tôi thích ngồi đây ... Và cô cũng không thể ngăn tôi được đâu !
- Nó lạnh lùng hất tay Long Hạ ra , giọng rét thấu xương . Cô thấy Long Hạ như bị ức hiếp nên vội đứng dậy , mở giọng nói :
- Ivy , cô đừng quá đáng ! Đã nói nơi đây không thể ngồi được rồi mà .
- Cô đang nói ai quá đáng đấy ?
- Chẳng lẽ không phải ?
- Nếu không muốn chết sớm thì động vào tôi !
- Nó lạnh lùng ra lệnh .
- Cô ? Đừng tưởng rằng dựa vào tình yêu của lão già cùng con ả hồ ly đó thì cô có thể ra lệnh cho tôi .
- Cứ thử xem . Cả lớp bắt đầu ồn ào lên vì sự kiện hai hot girls mới này đấu đá nhau . Có người còn chụp , quay lại đăng lên diễn đàn trường . Như một quả bom nổ chậm , toàn lớp lặng im khi cô chụp lấy tay nó siết mạnh , nó đau a một tiếng .
Tức giận nó vươn tay cào thẳng vào cánh tay trắng muốt của cô , hai người dằng co cho tới khi anh đến . Cô vươn cánh tay kéo Ivy qua người mình , làm động tác như nó đẩy cô , hốc mắt đỏ hoe tội nghiệp . Long Hạo và Thiên Vũ chuẩn xác nhìn thấy cảnh cô như bị Ivy đẩy ngã , cả hai lập tức kéo hai người ra xa , cô ứa nước mắt nhào vào lồng ngực rắn chắc của anh , khóc tức tưởi . Ivy kinh miệt nhìn cô , chế giễu :
- Sao thế ? Mới vừa rồi hùng hổ lắm mà .
- Hạo ... Hức ...
- Cô nức nở . Thiên Vũ xoay xoay người Ivy xem thử có bị gì không thì thấy nguyên năm cái dấu móng tay in hằn sâu vào làn da nõn nà của nó . Nhưng vì Ivy ra ám hiệu im lặng nên không nói gì , chỉ liếc cảnh cáo cô . Long Hạo thấy ba vệt như mèo cào của Ivy cũng không biểu cảm , duy đôi mắt hơi nheo lại ý tứ khó hiểu .
Anh như vậy khiến cô sợ sệt , trước đây cũng có vài vụ ghen tuông , cô bị đem làm bia chắn , anh lúc nào cũng bảo vệ cô , nhưng mà bây giờ ... Cô sợ ... Sợ anh cũng như ba cô , vì cô ta mà bỏ rơi cô . Không tự chủ cánh tay cô siết chặt lấy áo anh .
Không khí sặc mùi thuốc súng được chấm dứt bởi tiếng chuông báo hiệu giờ ra chơi , cô giáo cũng vội hòa hoãn : - Các em ! Lát nữa ta sẽ thực hành , giờ thì nghỉ đi . Bọn hắn vì không muốn uống trà với thầy hiệu trưởng nên nghe theo cô , từng nhóm từng nhóm ra khỏi lớp ...
Preview :
Chiến tranh canteen bòn rút hết tất cả sức lực trong cô ...
Về lại ngôi nhà kí ức của mình nhưng tất cả cô nhận được chỉ là đau thương cùng sự sỉ nhục nặng nề ...
'' Mày là thứ tạp chủng ''
'' Lại thêm một ả hồ ly tinh ''
Sống ở đời để cho người ta ghét chứ đừng để người ta khinh
Lời hay ý đẹp
Ảnh thành viên Nhật ký online
- Chương 8: Kẻ Thua Cuộc:
Qua việc vừa rồi , An Vy càng thêm hận Thiên Vy , cô nhất định sẽ không để nó tới gần Long Hạo nữa . Lần này cô nhất quyết sẽ không thua !
Nghĩ như vậy , cô càng siết chặt lấy cánh tay của anh , đầu gục vào bắp tay rắn chắc , thân thể cô run run khiến anh mềm lòng . Cô cũng như em gái của anh vậy , thậm chí anh còn thương cô hơn cả em gái ruột của mình . Chứng kiến cảnh vừa rồi , anh cũng đau lòng thay cho cô , nếu như bình thường anh nhất định sẽ đập cho ả vừa rồi một cú bay răng . Nhưng mà , '' ả '' kia lại là Thiên Vy ...
Suy nghĩ một hồi , anh không ngờ mình đã bị Long Hạ dẫn đến trước bàn của Thiên Vy , anh hơi ngập ngừng , anh có thể cảm nhận được cơ thể của Abigail cứng lại , mồ hôi chảy ròng ròng , chắc con bé đang sợ lắm .
Long Hạ ấp úng :
- Ừ thì ... Hết bàn rồi , em thấy bàn này rộng mà chỉ có hai người họ ngồi nên ... nên em ...
Không khí đang ngưng trọng thì Thiên Vũ lên tiếng :
- Cứ thoải mái mà ngồi , dù sao chúng ta cũng lâu ngày không gặp , phải không Long Hạo ? - Giọng cậu pha vài tiếng giễu cợt .
Nghe thế , anh cũng hơi quẫn , nhanh chóng gỡ tay An Vy ra , ngồi xuống , lại để Lọng Hạ ngồi giữa anh và An Vy tỏ vẻ xa cách . Cô lạnh người , xem ra anh vẫn không quên được cô ta . Cô cũng cố gắng bình tĩnh lại , bày ra khuôn mặt ưu nhã , nhẹ nhàng ngồi , toàn thân toát lên vẻ cao quý xinh đẹp . Mà bên kia , Thiên Vy cũng không kém cạnh , hơi thở lạnh lùng vương giả , cả canteen bị hai khí thế này làm rùng mình .
Thiên Vũ chợt cười ha ha hai tiếng , Thiên Vy khó hiểu quay sang phiên bản nam của mình , hỏi :
- Anh cười gì thế ?
- Anh là đang nghĩ , hai đứa đúng là kì phùng địch thủ , xem ra anh có hai đứa em gái vừa xinh đẹp vừa tài giỏi như vậy thì cảm thấy hơi hơi tự hào . Em có cảm thấy vậy không , em gái Abigail xinh đẹp ? Hay anh nên gọi An Vy nhỉ ?
An Vy giận đến run rẩy , lời nói của anh ta cứ như bắn một viên đạn vào vết sẹo lòng của cô vậy . Nhưng mà khuôn mặt cô vẫn cười , còn cười đến rạng rỡ , cười khẩy đầy duyên dáng , mở miệng :
- Ồ ! Anh là anh của em ? - Cô kéo dài chữ anh khiến cậu nghi ngờ , bắt đầu cảnh giác . Nghỉ một chút , cô tiếp lời , nụ cười càng rực rỡ hơn cả pháo hoa - Thế nhưng lúc nhỏ ba ba lúc '' nhặt '' Ivy về , sao em lại chưa từng thấy anh ?
Nói xong cô còn chớp mắt tỏ vẻ đáng yêu khó hiểu khiến nụ cười vui sướng nãy giờ của Thiên Vy căng cứng , hai hàm răng bạnh lại tỏ vẻ khó chịu đến cực hạn . Đôi mắt Thiên Vũ đỏ ngầu , miễn cưỡng châm chọc lại :
- Anh là đến sau , lúc đó em đã bị '' đuổi '' ra khỏi nhà nên làm sao biết anh được .
Nhưng nghe vậy An Vy lại càng không tức giận , khuôn mặt ngược lại càng thêm xinh đẹp , thanh thoát uống ngụm coca , đáp :
- A ! Thì ra như vậy ! Vậy thì em cũng có chuyện muốn hỏi ạ ? - Cô im lặng khoảng 3s , lại nói tiếp , giọng hơi nghi ngờ - Anh là anh của em nhưng Ivy lại là em gái của em , hai người là anh em sinh đôi nên đáng lẽ anh phải kêu em một tiếng '' chị '' chứ , phải không ?
Thiên Vũ nghe xong thì không còn ngồi im được nữa , đứng lên cánh tay vươn ra định tát cô . An Vy toát lên vẻ sợ sệt nhưng trong lòng âm thầm cười lạnh , đúng là gã này không thể thừa hưởng được IQ của Kiều Vy Oanh , nếu không anh ta đã không hành động ngu ngốc như vậy .
Cô cố ý chọc Thiên Vũ một phần vì đáp trả lại , còn lại cô muốn thử Long Hạo , xem anh đã thực sự quên Thiên Vy chưa ? Cô nhắm mắt đón nhận cái tát , Thiên Vy định ngăn chặn hành động ngu xuẩn của Thiên Vũ , cô đã biết ý đồ của ả kia rồi nhưng Thiên Vũ quá nhanh , bnà tay thô ráp chuẩn bị lên mặt của An Vy thì một cánh tay trắng trẻo khác ngăn lại , nghịch ngợm đùa :
- Abigail thân mến , lâu ngày không gặp sao cậu lại chọc giận người ta rồi ?
Cô không thể nào chú ý ai cứu mình nữa . Cô ngước mắt lên nhìn , thì ra anh đã không chặn lại , thì ra anh vẫn yêu cô ta , thì ra vốn dĩ cô đã là kẻ thua cuộc ...
Sống ở đời để cho người ta ghét chứ đừng để người ta khinh
Lời hay ý đẹp
Ảnh thành viên Nhật ký online
- Chương 9: Lavender:
Sự đau đớn nhanh chóng lan tỏa khắp cơ thể cô , cô cảm giác như toàn bộ máu trong người mình bị người khác rút sạch , như một con rối gỗ vô hồn . Cô đã luôn chờ đợi anh , dẫu rằng biết không thể nhưng cô vẫn cứ say đắm hi vọng . Cứ suy nghĩ , cứ tưởng tượng , cứ thao thức . Anh là người thân duy nhất của cô trên đời này .
Mãi cho đến khi Long Hạ quơ quơ tay trước mặt cô , cô mới sực tỉnh , nhìn con người vừa cứu mình kia . Có hơi xa lạ , nhưng mùi hương trên người cậu ta làm cô hơi quen thuộc . Cô nhận ra cái mùi này ! Hương Lavender - Eric !
Cô nhanh chóng gạt bỏ suy nghĩ vừa rồi . Dù không nhớ kĩ lắm dung mạo tuyệt hảo kia , cô vẫn có thể nhận thấy được Eric cao thâm hơn lũ nhóc 18 tuổi bọn cô , không thể nào được . Cô mở đôi mắt trong trẻo quan sát kĩ người kia , đường nét này có hơi giống gã ... Nhưng nếu thật sự mà nói , so với gã thì cậu chàng này có hơi thua kém . Nhưng mà cái mùi hương này ... Chẳng lẽ trên đời này có dịch dung thật ?
- Này ! Này ! Abigail ... Sao cậu không nói gì thế ? Bị hắn ta dọa rồi à ? - Cậu ta chắn trước mặt cô , hai tay nắm chặt hai vai cô , lắc lắc như con lật đật .
- Đủ rồi ! Cậu là ai thế ? - Cô hỏi trực tiếp , suy đoán chi cho hại não , thôi cứ hỏi thẳng xem như thế nào .
Cô vừa nói xong thì mắt cậu ta rơm rớm , khóe miệng xệ xuống , khuôn mặt trẻ con đáng yêu cứ thế mà mếu máo :
- Abigail ! Cậu thật tàn nhẫn ! Sao cậu nỡ quên tớ ... Chúng ta đã từng thật hạnh phúc ...
Nói xong cậu còn lấy cánh tay che miệng lại , rũ mắt tựa như mấy khuê nữ xa mẹ sắp lấy chồng khiến cô nỗi da gà . Cô liếm liếm môi , nhận ra vừa rồi mình cãi lộn để lộ bản chất thật , cô không khỏi nhìn qua anh , thấy anh vẫn cứ chung thủy nhìn Thiên Vy khiến cô như từ vực thẳm rơi xuống địa ngục . Cô cười lạnh , chớp chớp đôi mắt nhanh chóng lấy lại vẻ quyến rũ , dịu dàng đáp :
- Thật xin lỗi , tôi thật sự không nhớ , cậu có thể nói rõ hơn không ?
Nhìn cô thay đổi 360 độ , tròng mắt cậu vụt lên một tia hứng thú nhưng nhanh chóng che đậy , lại tiếp tục diễn màn bị vợ bỏ , quẹt quẹt khóe mắt như mới vừa khóc . An Vy cảm thấy tức cười vì nãy giờ anh ta chưa rơi giọt nước mắt nào cả nhưng vẻ cười nhạo ấy cô chỉ để trong lòng , bởi vì đã quen rồi , từ nhỏ đến lớn cô chưa bao giờ là '' cô '' cả !
Cậu lại tiếp tục nắm lấy bàn tay xinh đẹp của An Vy , hôn một nụ hôn thân sĩ , nhẹ nhàng nói :
- Abigail , nếu cậu không nhớ thì không sao cả , từ từ rồi cậu sẽ biết mình là ai .
An Vy không rút tay lại , cậu ta là một quý ông lịch lãm thì cô cũng là một quý cô trang nhã , cô sẽ không truyền thống đến mức chỉ là một nụ hôn tay cũng ngại ngùng như phụ nữ phương Đông .
Nhưng mà trường này thì lại không như vậy , mấy con người trong 3T suy nghĩ rất phức tạp , có người phóng khoáng ngưỡng mộ cô , tất nhiên cũng có người coi cô lẳng lơ vừa quyến rũ Long Hạo lại giành luôn cả hot boy Tây phương đẹp trai này .
Cô chỉ mỉm cười đón nhận , ưu nhã rút tay về , khóe miệng hơi nhếch lên , hỏi :
- Nãy giờ cậu cứ trốn tránh , rút cục cậu là ai ?
- Ồ ! Quên mất . Michael , cứ coi là như vậy . - Nói xong cậu lại nở nụ cười quỷ dị khiến An Vy nghi ngờ .
- Cũng sắp vào lớp rồi , mình đi trước , hẹn gặp lại .
Cậu ta đi thì cứ đi nhưng như cậu lại chụt trên má cô một nụ hôn khiến mọi người sững sờ , bản thân cô cũng đơ mất 3s , cô liếc xéo cậu , rồi khẽ ho ho hai tiếng , lấy lại dáng vẻ thường ngày , quay sang Long Hạo mở miệng , cố nén đau thương :
- Mình cũng về thôi anh !
Anh cũng chỉ hờ hững đáp lại , việc ngày hôm nay làm anh phải suy nghĩ nhiều . Việc lúc nãy càng làm anh thêm chắc chắn : Anh vẫn còn yêu Ivy và nếu vẫn yêu sao lại không tiến tới ...
Cứ thế hai tiết học trôi qua nhanh chóng ...
Cô nhận được điện thoại của lão già bất tử kia , ngay cả nói chuyện với con mình cũng kiệm lời , sợ hết tiền điện thoại sao ? Mà quả thật cô cũng đang định đến hỏi rõ chuyện của Hàn Thiên Vũ , ở đâu lại ra thêm một ông anh ?
Cô không chào anh mà nhanh chóng nhảy lên xe phóng với tốc độ 120 km / giờ khiến người đi đường xanh mặt , tiếng chửi rủa sau lưng vô cùng phong phú ...
Cô mang tâm trạng u uất đi vào nhà , ném chìa khóa cho mấy gã giúp việc . Nhưng cô không ngờ vừa vào tới nhà thì cái tát tai ... '' CHÁT '' ...
Sống ở đời để cho người ta ghét chứ đừng để người ta khinh
Lời hay ý đẹp
Ảnh thành viên Nhật ký online
Trang 1 trong tổng số 3 trang • 1, 2, 3
Fanpage
|
|