Dường như sự gần gũi giữa bố mẹ và con cái lại tỷ lệ nghịch với sự lớn lên của chúng ta. Càng lớn ta càng thấy mình ít gần gũi với bố mẹ hơn...
Con đã lớn rồi!
Tuổi dậy thì mang đến cho chúng ta nhiều thay đổi, không chỉ trong dáng vẻ bề ngoài, trong giọng nói hay trong cách ăn mặc mà còn cả trong những suy nghĩ. Có những thay đổi có ảnh hưởng tốt, nhưng tất nhiên cũng sẽ có những ảnh hưởng xấu, nhất là đối với các mối quan hệ xung quanh chúng ta.
Những rung động đầu đời, những #tình-bạn mới, những cặp bạn bè thân thiết hơn, và thậm chí chính cái sự lớn lên cũng làm chia rẽ nhiều tình bạn thời thơ ấu. Một trong những mối quan hệ có thể thay đổi nhiều nhất và dù ta có đối mặt hang ngày thì nó vẫn xảy ra: mối quan hệ với chính bố mẹ mình.
Vào tuổi teen, ai cũng muốn được chứng tỏ mình đã lớn hơn: muốn được tự mình giải quyết những vấn đề của bản thân, muốn được thể hiện bản lĩnh, muốn được chứng tỏ rằng "con không còn là con nít!" … Tuổi teen sẽ có nhiều cơ hội va chạm với cuộc sống, được trải nghiệm những điều gọi là mới mẻ nhiều hơn, thường xuyên hơn
Và đó chính là nguyên nhân khiến cho ta xa cách bố mẹ mình hơn. Chúng ta đang cảm thấy tự tin hơn khi đưa ra những quyết định cho bản thân, giải quyết vấn đề bằng chính khả năng của mình, nhưng với bố mẹ, chúng ta vẫn là những đứa con bé bỏng cần được chở che.
Chúng ta muốn khám phá cuộc sống và tìm thấy sự tự tin, nhưng có thể những khám phá đó không giống với những điều mong chờ từ các bậc phụ huynh. Mặc dù việc tự khám phá bản thân mà không cần dựa vào bố mẹ là tốt, nhưng quá trình để thoát khỏi bố mẹ xem ra khá nhạy cảm. Đây là khoảng thời gian mà bố mẹ và con cái dễ xảy ra mâu thuẫn nhất.
Hãy chủ động trò chuyện với bố mẹ !
Nhiều bạn chọn cách "lên tiếng", sẵn sàng phản đối hay tỏ ra bất đồng quan điểm với bố mẹ một cách thẳng thắn và trực tiếp. Nhưng cũng có những bạn lại muốn giữ im lặng vì không muốn làm buồn lòng những người đã sinh thành nên mình.
Và bằng thái độ nào đi nữa thì khoảng cách giữa con cái và bố mẹ cũng sẽ dần dần bị giãn ra, đặc biệt nó sẽ khiến cho những bạn luôn gần gũi với bố mẹ mình cảm thấy bối rối.
Bạn D.(16 tuổi) vừa được lọt vào danh sách ứng cử cho một vai diễn trong vở kịch của trường. D hăm hở về nhà khoe mẹ. Và cứ thế, trong suốt những tuần sau đó, mẹ D liên tục hỏi cậu về vở kịch, về tình hình diễn viên, và đủ thứ chuyện liên quan đến nó. Dù chưa được chọn nhưng D cảm thấy mình bị áp lực hơn từ những câu hỏi của mẹ, và cậu đi đến quyết định "không kể chuyện gì cho mẹ nữa để tránh việc mẹ cứ hỏi liên tục".
Quyết định của D có thể khiến cho mẹ cậu không còn hỏi han hay "làm phiền" bạn ấy nữa, nhưng nó lại sẽ khiến cho D và mẹ trở nên khó chia sẽ hơn. Một điều mà có lẽ D cũng cần hiểu là bản thân mẹ của D không hề muốn gây áp lực cho #con-trai mình, và bà chỉ cảm thấy thích thú với thông tin đó và muốn nói với cậu nhiều hơn về nó. Bà cũng không hề biết rằng những câu hỏi quan tâm đó của mình có thể khiến D cảm thấy nặng hơn về tâm lý.
D có thể chọn cho mình một giải pháp khác: Nói với mẹ rằng mình bị áp lực từ những chuyện mẹ hỏi, có thể nói mẹ chừng nào có kết quả con sẽ báo cho mẹ biết liền.
Hay D có thể chọn cách như bạn T (15 tuổi) hay làm: Bạn luôn chủ động kể chuyện ở trường cho bố mẹ nghe. T không phải kể tất tần tật, nhưng bạn cũng giúp cho #bố #mẹ mình biết được những chuyện đang xảy ra với con của mình mà không phải thắc mắc.
Một dạo T không còn hay đi ra ngoài chơi với cô bạn thân cùng lớp nữa khiến cho bố mẹ hơi thắc mắc, và T đã chủ động kể với bố mẹ rằng "Tại sắp thi rồi, nên tụi con quyết định giảm việc đi chơi đi". Thế thì bố mẹ nào mà không ủng hộ con mình nhỉ?
Thật ra bạn không cần kể cho bố mẹ mọi chuyện từ A - Z nhưng hãy duy trì việc nói chuyện, tâm sự với bố mẹ, đáp lại những quan tâm lo lắng của bố mẹ dành cho mình. Nó sẽ giữ cho khoảng cách giữa bố mẹ và con cái gần gũi hơn, thân thiết hơn.
duhocvic
Thành viên nhút nhátgiờ nghĩ lại thì mình với bố mẹ cũng ít nói chuyện với nhau
Du học Vic chuyên tư vấn du học Châu Âu chi phí thấp và miễn học phí - Vic không bán khóa học - duhocvic.com
Fanpage
|
|